Hắc Vân từ khi gặp tai nạn mọi việc ở tập đoàn đều do Hắc Ngọc Linh và Vũ Phong lo liệu chỉ khi có chuyện nào quan trọng thì Ngọc Linh mới hỏi ý kiến của Hắc Vân. Dạo gần đây thì nàng mới giúp Ngọc Linh giải quyết một vài tài liệu đặc biệt. Tố Như thì không hiểu tại sao từ trưa đến giờ đều không thấy mặt mũi đâu bỏ lại việc chăm sóc nàng lại cho mấy nữ hầu khác.
"Tố Như đã về chưa"
"Thưa lão gia, Tố tiêu thư vẫn chưa về"
"Được rồi, giờ cũng đã muộn cô cũng nên đi về nghỉ ngơi đi."
"Vâng thưa lão gia"
Cô hầu gái đi ra khỏi phòng của nàng không quên đóng cửa lại. Hắc Vân nằm ở giường lo lắng, thật sự không biết cô chạy đi đâu. Hồi trưa thì hôn nàng xong mặt lạnh bỏ ra ngoài để lại một mình nàng ở lại ăn nốt tô cháo đã ngội, xong thì đi đến tận bây giờ là 11h đêm rồi mà vẫn chưa thấy dấu hiệu trở về. Hắc Vân cũng thực sự không hiểu nổi bản thân mình nữa tại sao lại đi quan tâm đến một người mình mới chỉ vừa gặp mấy tháng chứ. Hazzz nàng cũng không bận tâm đến cô nữa nàng nhắm mắt vào chẳng lâu sau đã chìm vào giấc ngủ.
Mặc cho người phía dưới có trống cự lại thế nào Tố Như vẫn tiếp tục công việc dở dang của mình. Một tay nhanh chóng cở bỏ bộ đồ ngủ mỏng manh của nàng ra. Hắc Vân từ trước đến giờ có thói quen sau khi tắm xong sẽ không mặc nội y mà chỉ mặc bộ đồ ngủ mỏng manh điều này khiến cô dễ dàng hơn lột bỏ toàn bộ đồ trên người nàng. Giờ đây trên cơ thể hoàn mỹ của nàng không lấy một mảnh vải che phủ hoàn toàn bại lộ dưới thân cô.
Do cơ thể nàng đang trong quá trình hồi phục nên cơ thể cơ bản con rấ yếu đôi chân thì đương nhiên không cử động được nên cũng không thể lật cô được. Tố Như lại lần nữa hôn lên đôi môi nàng lần này ý thức được việc đang diễn ra nên nàng kịch liệt chống cự. Đẩy được đầu cô ra khỏi cổ mình Hắc Vân thẳng tay tát vào mặt nàng một cái mặt thì đỏ ngàu đầy vẻ tức giận. Con người phía trên vẫn không có tí hành động gì. Căn phòng tốt đen nên nàng không thể nhìn thấy mặt nàng lúc này đột nhiên má nàng có cảm giác ướt ướt ngày càng nhiều.
Tố Như không kìm được nữa mà khóc nấc lên đánh liên lục vào bả vai nàng. Hắc Vân lúc nãy đang rất tức giận vì hành động của cô nhưng khi thấy cô khóc không hiểu sao lòng nàng cũng rất đau nó nhói lên từng cơn khi mà cô khóc. Trong vô thức không biết tại sao nàng ôm chặt lấy cô vào lòng tay vuốt lưng an ủi cô. Tiếng khóc trong lòng cô dần dần bé đi cô ngẩng đầu lên đối diện với nàng. Hắc Vân áp môi mình lên môi cô chủ động tạo ra nụ hôn dài, dứt nụ hôn cô tiến xuống hôn lên cổ nàng không ngừng tại lên cổ nàng những dấu hôn đỏ hồng như đánh dấu chủ quyền. Lần này Hắc Vân không chống cự nữa mà đành can chịu số phận của mình làm tiểu mỹ thụ của mình.
"Ưmm..."
Tố Như hôn từ trên cổ nàng xuống xương quai xanh đầy quyến rũ của nàng. Cặp hồng bào bị cô xoa nắm nhẹ nhàng mà trêu đùa, nhũ hoa thì bị cô ngậm lấy vào miệng mà dùng lưỡi quấn lấy. Hắc Vân không kìm được kɦoáı ƈảʍ mà cổ họng ngân lên những tiếng rêи ɾỉ tà mị tràn ngập khắp căn phòng lớn.
"Ahh... Đừng cắn...đau...ưmmm"
Tố Như để lại trên hai khoảng mềm kia một dấu răng hiện rõ. Miệng vẫn tiếp tục liếʍ ʍúŧ hai khoảng trước ngực nàng tay thì nhanh chóng chạy dọc xuống phía dưới nơi tư mật của nàng mà tách hai chân nàng ra. Nơi này đã sớm bị bao bọc bởi xuân dịch của nàng, tay khẽ ở ngoài động khẩu xoa xoa quanh cửa hành. Từng cử động tay của cô cũng đủ nàng rùng mình mà kíƈɦ ŧɦíƈɦ xuân dịch chảy ra ngày càng nhiều.
"Ahh...ưmm...ư..."
Người nàng giờ đang rất nóng mồ hôi cơ hồ đã chảy ra rất nhiều hơi thở thì gấp gáp mà nồng ấm. Bên dưới thì vô cùng khó chịu vô cùng, cô biết nàng đang khó chịu nên giúp nàng cảm thấy thoải mái. Một ngón tay cô đi thẳng vào trong của hang của nàng mạnh mẽ tiến vào. Cảm thấy nơi hạ bộ đột nhiên có dị vật đi vào bên trong khiến nàng đau vô cùng vậy mà người phía trên vẫn không hề biết thương hoa tiếc ngọc mà cứ mạnh bạo vào bên trong nàng tốc độ ngày càng nhanh vào bên trong nàng. Từng khối cơ bên trong co bóp mạnh mẽ bóp chặt lấy ngón tay cô khiến việc di chuyển có chút khó khăn nhưng cô vẫn tiếp tục tăng nhanh lực tay mình vào bên trong mà không hề hay biết mình đã đâm thủng qua tấm ngăn cách mỏng manh kia.
"Aaaa...đau...đau quá...ahhhh..."
Tấm màng mỏng manh bị làm thủng không thương tiếc. Từng khối cơ trên cơ thể nàng đều co rút lại khiến nàng phải gồng mình lên để chịu đựng từng cơn đau từ dưới nơi hạ bộ truyền tới khiến nàng cắn chặt lấy môi mình tới mức chảy cả máu môi. Nhưng người nào đó thì không biết vẫn tiếp tục đâm sâu vào bên trong với lực và tốc độ mạnh hơn. Từng khối cơ bên trong co rút mạnh mẽ ôm chặt lấy ngón tay cô.
"Aaaa đau...đau...ư chậm...chậm lại...một...chút...ahhh..."
Tố Như vờ như không nghe thấy vẫn tiếp tục ra vào bên trong nàng. Sau một hồi thì cơ đau cũng dần dần trôi qua nhường chỗ lại cho sự cảm xúc thăng hoa. Cửa hang của nàng không ngừng chảy ra xuân dịch như suối kèm theo cả chất dịch màu đỏ tươi. Hắc Vân giờ cũng đã 31 tuổi rồi tuy nàng quan hệ rất nhiều nhưng chưa một ai tiến vào bên trong nàng, giờ đây tấm thân của nàng đã hoàn toàn thuộc về cô.
"Ah...sắ...p...sắp ra...rồi ưmmm"
Vừa dứt câu bên dưới nàng chảy ra một chất dịch màu trắng đục chảy ra bên ngoài. Tố Như lúc này mới từ từ rút tay ra khỏi nàng chất dịch kết dính kia lại ồ ạt chảy ra bây giờ trên tay nàng dính đầy dịch của nàng kèm theo chất lỏng mầu đỏ. Tố Như mệt mỏi nằm trên người nàng ngủ thiếp đi. Hắc Vân lúc này cũng rất là mệt mỏi nơi hạ bộ bắt đầu đau rát nhưng nàng vẫn cố kéo tấm chăn đắp lên người cô, chắc mai nàng khỏi xuống giường luôn rồi có đi được đâu mà xuống với không. Vô tình nàng nhìn thấy vết sẹo dài trên lưng cô tay nàng đặt lên vết sẹo bỗng một loạt những hình ảnh như một thức phim chạy trong đầu nàng. Những hình ảnh đó làm đầu nàng đau nhức không thôi, nàng càng muốn nhớ đầu nàng lại càng đau không chịu được. Hắc Vân đành gạt bỏ những hình ảnh này qua một bên mà ngủ chứ giờ nàng cũng mệt quá rồi không còn sức nhớ nữa. Hắc Vân ôm lấy Tố Như vào lòng rồi ngủ đi.
_________________
Ahuhu😢 đại cường công của tui giờ bị bé Như ăn đến không thương tiếc rồi😭 huhu. C