Tố Như đi làm cùng Hắc Vân cũng được gần tháng. Từ ngày cô vào làm thì đã rất nhiều người bị đuổi, chỉ cần nàng thấy ai mà tán tỉnh cô liền lập tức đuổi ra khỏi công ty và cứ mỗi lần nàng ghen lên là y rằng lập tức sáng hôm sau cô không thể dậy khỏi giường. Hôm nay cũng không ngoại lệ.
"Chị đừng... mà" Cô để hai tay mình lên vai nàng cố đẩy nàng ra.
Nàng thì mặc kệ vẫn tiếp tục hôn lên cổ cô. Hắc Vân để cô ngồi lên chiếc bàn làm việc của mình tay thì ôm lấy eo cô kéo lại gần cơ thể mình, quần áo cô xộc xệch để bộ ngực phập phồng sau chiếc áo sơ mi đã bị tuột mấy nút trên. Bỗng từ ngoài cửa Vũ Phong vội vàng chạy vào mà quên cả ngõ cửa.
"Lão đạ..." Vũ Phong đang chạy vào thì lập tức dừng lại nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, rồi lập tức chạy ra ngoài khi thấy cái nhíu mày của Hắc Vân, đóng ngay cảnh cửa lại và không quên nói vọng lại. "Xin lỗi lão đại ngài cứ tiếp tục..."
"Tại chị cả, cái đồ đáng ghét" Cô vừa nói vừa đánh liên tục vào vai nàng.
"Chị có làm gì đâu chị chỉ đang chăm sóc vợ mình thôi mà" Nàng vừa nói vừa liếm lấy núm hồng trước ngực cô.
"Chị là đồ không biết xấu hổ". Cô mắng yêu nàng.
Hắc Vân cởi hết cúc áo của nàng ra để cơ thể trắng hồng của cô phơi bày ra trong không khí. Nàng cởi luôn chiếc váy bó sát kia và cả chiếc qυầи ɭóŧ rem đen ra quang ra một bên. Nàng để hai chân của cô lên trên bàn để lộ nơi cảnh xuân kia lộ ra trước mặt mình. Cô ngượng ngùng cố khép hai chân mình lại, nhưng lại bị nàng dữ lại không cho cô khép chân lại. Nàng cũng chẳng ngại ngần gì úp mặt vào nơi cảnh xuân của cô và không ngừng liếm lấy.
"Ahhh..." Cô không nhịn được mà phát ra những tiếng tà mị.
Cô ghét con người này, người đã khiến cô phải nghiền cái cảm giác thăng hoa mà họ tạo ra, người đã khiến tâm trí cô lúc nào cũng nghĩ đến cảm giác được người đó ra vào cơ thể mình. Tay nàng run run nâng mặt nàng nàng lên.
"Vũ Phong... tìm chị chắc... có việc, mìn..h để tối ...về rồi làm tiếp.... đượ..c không" Câu nói của cô bị tiêng rên bóp méo.
Hắc Vân thấy cô nói cũng đúng nên đã dừng lại. Nàng áp sát mặt mình lại gần mặt cô" Tối về ngoan ngoãn trèo lên giường đi đấy bảo bối" Nàng nhìn cô mà cười gian, nàng ngượng ngùng nhìn đi trỗ khác. Nàng nhìn cô mà cười hạnh phúc.
"Lão đại xong việc rồi à" Giọng Vũ Phong vè đùa cợt cười cười.
"E hăm" Nàng ho khan một tiếng Vũ Phong lập tức im re.
"Lão đại tài liệu đây" Vũ Phong đưa tập tài liệu trên tay cho nàng.
"Ở trong đó có tất cả các tài liệu liên quan đên tập đoàn Gia Lâm, có cả các bằng chứng chứng cứ về việc gian lận trong làm ăn và trốn thuế của tập đoàn. Các tài liệu liên quan mà ngài cần cũng đã có đủ, chỉ với bấy nhiêu chứng cứ cũng đủ làm Gia Lâm phá sản" Vũ Phong trình bày và báo cáo với Hắc Vân. Nàng xem tập tài liệu trên khéo môi nở một nụ cười hài lòng.
"Rất tốt, mày làm khá lắm." Nàng vui vẻ đặt tập tài liệu xuống bàn. Tố Như nãy giờ đứng bên cạnh nhìn sắc mặt của nàng tới mức say mê.
"Chị dâu sao nhìn lão đại chăm chú vậy" Vũ Phong nói lên thì cô mới thôi nhìn nàng.
"À không... không có gì" Cô cố gắng biện minh cho hành động vừa rồi của mình.
Nàng quay sang nhìn cô cười dịu dàng, nụ cười đó được cô nhìn thấy hết. Làm cho tim cô đập lên cả tiếng.
" Mà chị cần tài liệu của tập đoàn Gia Lâm làm gì vậy" Cô nhanh chóng đổi chủ đề.
"Em còn nhớ tối hôm gặp người ở quán bar chứ, hắn chính là con trai trưởng của tập đoàn Gia Lâm. Tập đoàn đó tuy không thể so sánh với tập đoàn Vân Thị của chúng ta nhưng nếu chúng ta có đập đoàn đó thì Vân Thị sẽ càng lớn mạnh hơn." Hắc Vân giải thích cho cô hiểu lý do.
"Với lại hắn ta cũng để ý tới em nên chị sẽ lấy luôn cái tập đoàn đó." Nàng nhìn cô mà cười tinh nghịch. Cô bị hành động của con người này làm cho siêu lòng và càng yêu nàng.