Vợ Ơi, Mình Hẹn Hò Đi!

Chương 47: Một ngày đi chơi vui vẻ



Sau màn hôn đầy lãng mạn, cô ngồi trong lòng anh xấu hổ gục mặt vào vai anh. Anh thấy vậy mỉm cười rồi ôm chặt cô dịu dàng xoa đầu vỗ về cô.

- Anh đã nói rồi ! Ở bên anh em không cần phải sợ gì cả ! Anh sẽ chống lưng

cho em !

Cô gục trên vai anh bật khóc trước những gì anh nói, anh vẫn rất dịu dàng an ủi vỗ về cô vợ nhỏ của mình.

- Vậy hôm nay em muốn đi đâu ? Anh sẽ đi cùng với em !

Anh đỡ cô ngồi dậy ánh mắt dịu dàng nhìn cô, lau đi nước mắt trên má cô, giọng nói ấm áp lên tiếng hỏi.

- Em muốn đến trung tâm giải trí chơi !

- Vậy chúng ta đến đó chơi !

Anh mỉm cười đồng ý rồi ra hiệu cho tài xế. Tài xế cũng hiểu ý gật đầu.

Cô lúc này mới để ý đến trong xe còn có tài xế, cô ngại ngùng muốn đi xuống khỏi người anh nhưng lại bị anh giữ lại. Cô liền xấu hổ nhỏ giọng nói.

- Cho em xuống đi !

- Tại sao ?

Anh nhìn cô đang xấu hổ liền dở thói trêu chọc, anh giữ chặt lấy cô giọng điệu trêu chọc nói.

- Trong xe... còn có người !Cô xấu hổ nhìn về phía tài xế rồi nhìn anh ám chỉ.

- Hàn phu nhân, em đang xấu hổ sao ?

Anh khẽ chạm vào mái tóc dài của cô, vuốt mái tóc dài óng mượt gần đến đuôi tóc rồi đưa lên môi hôn rồi anh lại dùng ánh mắt ma mị nhìn cô.

Cô lúc này khỏi phải nói mặt đỏ như trái ớt nhìn hành động của anh. Cô liền quay mặt đi nơi khác để giấu đi sự xấu hổ của mình.Anh không nói gì mỉm cười nhìn cô rồi xoa đầu cô. Cô cũng cảm nhận được cái xoa đầu này cứ như đang bảo vệ cô vậy. Cô bất giác quay lại nhìn anh. Thấy anh cười trong lòng cô dường như thấy rất ấm áp, cô cũng mỉm cười đáp lại anh.Khu vui chơi

Khi lần đầu đứng trước cổng khu vui chơi tấp nập, cô cảm nhận được sự choáng ngợp từ mọi giác quan. Cổng vào khổng lồ, trang trí bằng đèn neon và hình ảnh sinh động, âm thanh vui nhộn, tiếng cười rộn rã, và tiếng người tấp nập từ bên trong khu vui chơi tạo nên một không khí náo nhiệt, khiến cô không khỏi cảm thấy phấn khích.



Cô đứng đó, đôi mắt lấp lánh sự ngạc nhiên và hồi hộp, tay nắm chặt tấm bản đồ khu vui chơi. Cảnh tượng trước mắt thật sự ấn tượng: những biển quảng cáo sáng màu, các trò chơi cảm giác mạnh, và những quầy thức ăn hấp dẫn. Cô đứng ngây người nhìn khung cảnh trước mắt.

Cô đã mong ước đến nơi này từ rất lâu rồi, từ nhỏ chỉ có Kiều Vi được đến đây mỗi ngày, còn cô thì bị cấm đến những nơi này, cô cảm thấy rất vui và hào hứng.

- Lần đầu em đến đây sao ?

Anh lúc này từ phía sau cô đi tới nhìn cô thắc mắc lên tiếng hỏi.

- Ừm ! Đây là lần đầu tiên em đến nơi này !

Cô nhìn anh nở nụ cười nhưng ánh mắt lại có chút đượm buồn.

"Ở Kiều gia, em đã phải chịu bao nhiêu ấm ức rồi ?"

Anh nhìn cô như vậy có chút đau lòng.

- Được rồi hôm nay em muốn chơi trò nào ? Anh chơi cùng với em !

Anh không muốn tương lai của cô sau này có thêm nỗi buồn nào nữa. Anh đi lên giữ lấy eo cô giọng điệu nuông chiều nói.

- Nhưng mà... anh định ăn mặc thế này vào nơi này sao ?

Cô quay người nhìn anh rồi nhìn về phía khu vui chơi.

Cũng phải, hiện tại anh đang mặc bộ vest mắc tiền. Ai lại mặc vest đi đến khu vui chơi bao giờ. Cô nhìn anh kiểu không biết nói thế nào luôn, kiểu bất lực.

Anh nhếch môi một cái rồi cởi bỏ áo bỏ áo vest ra, tháo luôn cả cà vạt. Anh xoăn tay áo lên, rồi chỉnh lại tóc. Giờ nhìn anh không khác gì thiếu gia ăn chơi hơn là tổng tài lạnh lùng Hàn Trạc Thần. Cô nhìn cũng phải bất ngờ há hốc

mồm trước sự thay đổi ngoạn mục này của anh luôn.

- Như vậy đã được chưa, Hàn phu nhân ?

NOVEL TOON



Cô vẫn còn choáng ngợp trước sự thay đổi này của anh nên đứng ngây người ra nhìn anh không nói gì.

- Anh đẹp trai lắm sao ?

Anh thấy cô đứng ngây ngốc nhìn liền trở nên tự luyến. Cúi người nhìn cô nhếch môi tự tin nói.

Đẹp thật !

Cô vẫn không biết gì buộc miệng nói khiến anh cũng phải bất ngờ mở to mắt nhìn cô. Lúc này cô mới hoàn hồn bất giác che miệng xấu hổ quay mặt đi

"Mày đang nghĩ gì vậy, Gia Hân ?"

Cô đứng cúi đầu trách thầm trong lòng. Anh thấy cô như vậy liền nở nụ cười rồi nắm tay của cô kéo vào cổng khu vui chơi.

- Được rồi ! anh biết anh đẹp trai mà ! Đi chơi thôi !

Cô bị anh kéo bất ngờ nhưng rồi khi nhìn thấy bóng lưng anh lại cảm thấy rất an toàn. Cô cũng nắm chặt lấy tay anh, nở nụ cười hạnh phúc.

Thế là cả hai dắt tay nhau vào khu vui chơi, đi đến đâu cô đều bất ngờ đến đó. Đôi mắt lấp lánh sự ngạc nhiên và hồi hộp. Cảnh tượng trước mắt thật sự ấn tượng: những biển quảng cáo sáng màu, các trò chơi cảm giác mạnh, và những quầy thức ăn hấp dẫn. Cô không thể rời mắt khỏi cảnh tượng sôi động này, và nụ cười của cô ngày càng rộng hơn khi tưởng tượng đến những trải nghiệm thú vị sắp tới. Cảm giác như mình đang đứng trước cánh cửa của một cuộc phiêu lưu đầy màu sắc và niềm vui, cô hít thở sâu và chuẩn bị bước vào thế giới mơ ước của mình.

Khi đứng trước một gian hàng trò chơi bắn hồng tâm nhận quà cô rất phấn khích đứng nhìn một hồi lâu. Anh thấy cô đứng nhìn về phía một con gấu bông nằm trên kệ liền dịu dàng nhìn cô chỉ lên con gấu bông hỏi.

- Em muốn con gấu này sao ?

Cô liền gật đầu. Anh thấy vậy liền nở nụ cười như là đồng ý vậy. Rồi anh đi lại đưa tiền cho ông chủ gian hàng để bắt đầu trò chơi. Đối với anh việc bắn vào hồng tâm này là quá dễ dàng rồi.

Anh liên tục bắn chính xác vào hồng tâm không lệch hay trượt viên nào, cô đứng bên cạnh cũng phải thán phục ánh mắt long lanh nhìn anh chơi. Ông chủ đứng bên cạnh cũng phải đổ mồ hôi hột với tài thiện xạ của anh.

Những người xung quanh nhìn cũng phải ngưỡng mộ, mới được một lúc đã có rất nhiều người đến xem anh chơi rồi. Anh vẫn không thèm để ý cứ liên tục bắn đến khi đủ điểm thì ông chủ nhanh tay lấy lại súng trên tay anh. Rồi nhanh chóng lấy phần thưởng là con gấu kia rồi đưa cho anh. Những người xung quanh cũng vỗ tay hô hoán trước tài năng của anh.

Anh cầm lấy con gấu đi về phía cô dịu dàng đưa cho cô giọng nói nuông chiều nói.

- Của em đây !

Nói xong anh không quên mỉm cười ấm áp, cô ôm con gấu trong người đó mặt nhìn anh. Những cô gái đứng xung quanh thấy vậy cũng phải bàn tán xôn xao, ganh tị với cô. Anh tiếp tục nắm tay cô đi đến chỗ khác chơi trò khác.