- Vốn là người có thể đi, nhưng mà ta rất ngứa mắt kẻ nào đến bạn gái cũng có thể tặng cho người khác, cho nên người cứ yên tâm nằm
trong thùng rác đi.
Nói rồi Đường Kim xuất ngay một cước đạp tên lưu manh đó bay lên trời, rơi đúng vào trong thùng rác. Quay đầu nhìn hai năm một nữ còn lại, vươn vai lười biếng nói:
- Ba người các ngươi đem quần áo tặng cho người ăn xin kia là có thể đi......)?
Đường Kim đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía xa, trên một mái nhà cách đó vài trăm mét có vài đạo thân ảnh đang bay lướt qua, nhìn
qua thì có một cái bóng khá quen thuộc.
- Là cô ấy?
Đường Kim bỗng nhiên nhớ tới hình bóng làm hắn nhớ mãi không quên ấy, hắn lập tức biến mất tại chỗ, đuổi theo vài đạo thân ảnh kia.
Hai nam một nữ kia ngây ngốc tại chỗ, người này sao lại bỗng dưng biến mất? do dự một lát bọn chúng cuối cùng vẫn cởi quần áo
ngoài ra đưa cho người ăn xin rồi vội vàng chạy mất hút.
Huyện Sa Dương đi về phía tây khoảng 100km, trên một đỉnh núi bằng phẳng, một đạo thân ảnh màu đen xuyên qua bóng đêm, đột
nhiên xuất hiện trên đỉnh núi rồi dừng lại, ngay sau đó một đạo thân ảnh màu trắng bạc cũng theo đến, xuất hiện ngay gần đạo thân ảnh
màu đen kia.
Ánh sáng trên đỉnh núi khá mờ, nếu như thị lực tốt thì miễn cưỡng có thể thấy hai bóng người này, cái bóng màu đen là một người đàn
ông trung niên, dung mạo bình thường, thân hình cân đối, điều duy nhất không bình thường ở ông ta là cái áo choàng ghi nê hiệu Tôn
Trung Sơn trên người, mà cái bóng màu trắng kia thì nhìn khắp người chỗ nào cũng không tầm thường. Thân hình ít nhất cũng phải cao
175cm, khuôn mặt tuyệt mỹ không tỳ vết, chân dài eo thon, ngực tấn công mông phòng thủ, một thân áo bó bắt mắt màu trắng bạc
đem thân thể hoàn mỹ ấy tốn ra ngoài, không còn nghi ngờ gì nữa, mỹ nữ áo bạc này xuất hiện ở đầu sẽ lập tức thành tiêu điều duy nhất
đấy.
Người đàn ông mặc áo ghi nê nhìn mỹ nữ áo bạc một lúc, đột nhiên than nhẹ:
- Hơn mười năm không gặp, không biết ngươi là Băng hay là Sương?
Thanh âm lạnh lùng nhưng rất động lòng người từ miệng thiếu nữ bay ra:
- Không có Băng hoặc Sương, chúng ta là Băng Sương, Băng Sương là một thể chưa bao giờ phân ly.
- Nhưng các ngươi đáng lẽ ra phải là Băng Sương tiên nữ, chứ không phải Băng Sương sát thủ như hiện tại. – Trung niên nam tử tiếc hận:
- Các người đáng lẽ phải sống vui vẻ hạnh phúc, chứ không phải trở thành sát thủ lãnh khốc vô tình.
- Giết người mới là niềm vui lớn nhất của chúng ta.
Mỹ nữ áo bạc âm thanh vẫn lạnh nhạt.
- Băng Sương, đấy không phải là niềm vui thực sự. - trung niên nam tử nhẹ nhàng lắc đầu sau đó đổi ngay chủ đề:
- Thực ra các ngươi cũng không muốn giết ta, phải không?
- Chúng ta hy vọng ngươi có thể tránh được một chiều. – mỹ nữ áo bạc lạnh lùng nhìn trung
nam tử:
- Sau đó thì vĩnh viễn biến khỏi tầm mắt của bọn ta.
- Các ngươi quả nhiên vẫn là không muốn giết ta. - trung niên nam tử trên mặt lộ ra một chút an ủi:
- Các ngươi thực ra không hề thay đổi, chỉ tiếc là Tiềm Long bây giờ không còn như trước nữa, hiện ta đến ta mà cũng muốn giết...haiz...
- Tiềm Long sẽ không tha thứ cho kẻ phản bội, người đã biến mất rồi thì không nên xuất hiện nữa. – mỹ nữ áo bạc lạnh lùng nói:
- Chúng ta ra tay đây! Ngươi chuẩn bị đi.
Mỹ nữ áo bạc nói xong thì một sợi tơ bạc đột nhiên từ tay nàng bay ra, hóa thành một điểm ngân quang, bắn về về trung niên nam tử.
Nhưng đúng vào lúc này, một cái bóng quỷ dị xuất hiện giữa mỹ nữ áo bạc và trung niên nam tử dơ tay ra chụp lấy sợ tơ kia, đồng thời
một thanh âm lười biếng vang lên:
- Mỹ nữ, tơ tình của người chỉ có thể thuộc về ta, sao có thể tùy tiện ném cho người khác?
- Đường Kim?
Trung niên nam tử kinh ngạc nhìn người vừa tới.
Người đến chính là Đường Kim, hắn nhìn lướt qua trung niên nam tử nhưng không nói gì. Tuy không nghĩ đến sẽ gặp lại cái tên thích
mặc ghi nê này nhưng lực chú ý của Đường Kim lúc này đều đặt trên người của mỹ nữ áo bạc, chỉ vì mỹ nữ áo bạc chính là người mà hắn
muốn cướp về làm vợ - Băng Sương sát thủ.
- Mỹ nữ, thực ra ta cũng nghĩ không ra ngươi rốt cục là Băng hay là Sương đây?
Đường Kim nhìn mỹ nữ áo bạc, mặt tươi cười:
- Còn một vấn đề nữa, lần đầu chúng ta gặp mặt tại Dương gia, lần đó có phải là nàng không?