Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 511: Băng Di



Thanh âm động lòng người nhưng lại kèm theo chút bất mãn đó tất nhiên là của cô bé Hiểu Hiểu lúc nào cũng tự xưng là không gì không biết, không gì không hiểu nhưng đến bây giờ vẫn chưa biết Đường Kim là tên nào.

Tuy rằng lúc đầu Nhạc Trung Hằng nói với Đường Kim rằng Ám Kiếm là một tổ chức vĩ đại nhưng mấy tháng gần đây, Ám Kiếm không

mang lại cho Đường Kim ấn tượng gì tốt, đương nhiên không phải mỗi người đều có ấn tượng xấu, ít nhất vẫn còn có Ninh Tâm Tĩnh và

Hiểu Hiểu cho hắn ấn tượng tốt.

Cho dù mỗi lần gọi điện với Hiểu Hiểu thì hai người đều cãi nhau một trận nhưng trên thực tế, Hiểu Hiểu giúp đỡ hắn không ít, có lẽ do

hai người tuổi tác sàn sàn nhau cho nên trong tiềm thức của Đường Kim thì cô bé Hiểu Hiểu chưa gặp lần nào này đối với hắn càng thân

cận hơn một chút, đây cũng là người duy nhất trong Ám Kiếm làm hắn có cảm giác thân thiết.

Còn về Ninh Tâm Tĩnh, cảm giác của Đường Kim với nàng hoàn toàn bất đồng, cái Đường Kim nhìn trúng là thân hình bốc lửa của nàng, còn có nửa khuôn mặt tuyệt mỹ kia nữa, chỉ cần xóa đi vết sẹo trên mặt kia, thì nàng sẽ là một đại mỹ nữ chân chính rồi.

- Tiểu nha đầu, ở tổng bộ quá nhiều kẻ não tàn, ta ra ngoài rồi, cô có thể đến tìm ta.

Đường Kim đáp. Thực ra hắn cũng rất muốn gặp Hiểu Hiểu, nha đầu này lúc nào cũng chém với hắn là nàng rất xinh đẹp nhưng mà

Đường Kim không tin lắm, bởi vì hắn nghĩ rằng Hiểu Hiểu giỏi nhất là chém gió.

- Gần đây có rất nhiều kẻ đáng ghét như người vậy! – Hiểu Hiểu hờn giỗi hừ lên một tiếng:

- Tóm lại là người vào đi, ta không ra ngoài được.

- Vẫn là cô ra ngoài đi, ta vừa đi ra giờ lại quay lại sẽ rất mất mặt. - Đường Kim nghiêm túc nói.

- Ngươi không vào thì thôi vậy! – Hiểu Hiểu đột nhiên nổi giận, thở phì phò phun ra một câu rồi lập tức cúp máy.

Đường Kim ngây người một lát, tiểu nha đầu tính khí cũng không phải vừa ha.

Quay đầu nhìn tòa nhà, Đường Kim cuối cùng vẫn quyết định không quay lại nữa, dù sao sau này còn nhiều thời gian cơ mà.

- Nàng thực sự muốn bây giờ Trúc Cơ? – Đường Kim nhìn Tống Oánh nhẹ nhàng hỏi:

- Ừm! – Tổng Oánh gật đầu.

- Được thôi. - Đường Kim nghĩ một lát rồi cũng đồng ý:

- Vậy nàng vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh Trúc Cơ đi, trước khi Long Kiếm chi chiến bắt đầu nàng nhất định sẽ thành công!

Hai ngày trước Tổng Oánh vừa mới phục dựng Thiên Đạo Đan, bóa vì Tống Oánh trong thời gian ngắn đã tu luyện Hàn Nguyệt Băng Quyết đến tầng thứ hai cho nên sau khi dùng Thiên Đạo Đan, thực lực của nàng mạnh hơn bất kì ai trước đó, nàng một mạch tiến đến Luyện Khí điên phong, tùy thời có thể tiến hành Trúc Cơ.

Hai ngày nay Đường Kim để cho Tổng Oánh thích nghi với lực lượng mới một chút, sau đó giảng cho nàng một vài tri thức về Trúc Cơ.

Vốn định đợi Long Kiếm chi chiến kết thúc mới để nàng Trúc Cơ cũng không muộn, nhưng bây giờ nàng muốn Trúc Cơ ngay, hắn nghĩ

một lát rồi cảm thấy như vậy cũng tốt.

Kinh thành Hoa Hạ là nơi ngọa hổ tàng long, ở đây nhất định cao thủ như mây, mà Luyện Khí điên phong nhìn thì chỉ cách Trúc Cơ có

một bước nhỏ nhưng khoảng cách thực lực lại như trời với đất. Nếu Tống Oánh Trúc Cơ thành công thì đối với nàng hay đối với hắn đều

rất có lợi.

Nếu đã quyết định thì Đường Kim lập tức bắt tay vào làm ngay, đưa Tổng Oánh vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, an bài xong hết mọi thứ,

Đường Kim lại lần nữa xuất hiện trước cửa tổng bộ Ám Kiếm.

Màn đêm đã buông xuống, vô số ánh đèn đã được thắp lên, tại tòa nhà Lượng Kiểm Khoa Kỹ này cũng sáng rực như ban ngày, Đường Kim không có vào trong mà hắn đi thẳng theo đại lộ, từ từ đi bộ về phía trước.

Đây là lần đầu Đường Kim đến kinh thành, giống như mấy tháng trước hắn đến Ninh Sơn lần đầu vậy, lần đầu tiên đến một địa phương mới là người ta luôn có một cảm giác khó thích ứng, bây giờ Đường Kim chính là có cảm giác này.

Mấy tháng trước hắn đến Ninh Sơn là có mục đích rõ ràng, nhưng mà bây giờ hắn cũng không rõ mục đích của mình nữa.

Trong đầu hắn,bóng hình của yêu nữ tóc tím nào đó thỉnh thoảng lại bắt đầu xuất hiện, trước khi đến đây hắn luôn minh bạch, người mà

hắn muốn gặp đầu tiên sau khi tới kinh thành chính là yêu nữ tóc tím làm hắn nhớ mãi không quên kia, nhưng mà lý trí bảo hắn rằng, hắn không nên lập tức tìm nàng, bởi vì yêu nữ đó nói không chừng có thể ám toán hắn.

- Cần bắt xe không? – một âm thanh ngọt ngào bỗng lọt vào tại Đường Kim.

Đường Kim quay đầu nhìn thì thấy bên đường đang đậu một chiếc Porsche màu hồng, kính cửa sổ khẽ hạ xuống hộ ra một khuôn mặt

tinh xảo lạ thường, đây là một mỹ nữ mà hắn không quen, nhìn nàng cũng khá ít tuổi, cho người ta một cảm giác trong sáng thanh

thuần, nhưng mà nhìn kĩ lại sẽ phát hiện thực ra nàng đã trang điểm rất kỹ, làm cho nàng nhìn thành thục hơn tuổi thật của mình.

- Ta không thích ngồi trên xe. - Đường Kim lạnh nhạt nói một câu.

Thực ra thì mỹ nữ này cũng là cực phẩm, chỉ luận dung mạo chỉ kém một chút xíu Tần Thủy Dao hay Hàn Tuyết Nhu mà thôi, chỉ là bây

giờ trong đầu Đường Kim toàn bộ đều là yêu nữ Tiêu Đại Nhi kia, đối với mỹ nữ khác hứng thú của hắn không nhiều.

Thanh thuần mỹ nữ đột nhiên mở cửa xe, đem đôi chân trắng ngà của nàng chìa ra ngoài rồi nhanh chóng ra khỏi xe, đứng trước mặt

Đường Kim, lúc này Đường Kim mới nhìn thấy toàn bộ người nàng. Một thân lễ phục màu đen phối hợp với áo khoác màu trắng làm trên người nàng toát ra từng tia thanh nhã cao quý, chiều cao của nàng cũng sấp sỉ Đường Kim, đôi chân thon dài có thể không phân cao thấp với Đường Thanh Thanh, còn cặp tuyết lê cũng không nhỏ chút nào, tuy không hùng vĩ như Hàn Tuyết Nhu nhưng dùng một tay cũng không thể nắm hết được.

Thanh thuần mỹ nữ hướng Đường Kim cười dịu dàng:

- Đại nhị tiểu thư để ta đến đón ngươi.

Đường Kim ngạc nhiên, là yêu nữ Tiêu Đại Nhi đó?

- Nàng đang ở đâu? – Đường Kim nhịn không được hỏi.

- Lên xe đi. – mỹ nữ vẫn cười với Đường Kim sau đó nàng ngồi vào trong xe.

Đường Kim chần chừ một chút rồi cũng lên xe, hắn quyết định không nên nghĩ nhiều nữa, đàn ông phải tùy tâm sở dục mới tốt, đã

muốn gặp yêu nữ đó vậy thì cứ đi gặp đi.

Đợi xe bắt đầu lăn bánh, Đường Kim mới quay sang hỏi thanh thuần mỹ nữ:

- Ngươi là người của Tiêu gia?

- Không, ta chỉ làm việc cho Đại Nhi tiểu thư. - mỹ nữ nhẹ nhàng cười một cái:

- Ta tên là Băng Di.

- Băng Di?

Đường Kim tự nhẩm một cái, cũng có người họ Băng cơ à.

Nhưng Đường Kim cũng không hỏi nhiều, cho dù Băng Di có là cực phẩm mỹ nữ nhưng bây giờ trong lòng Đường Kim chỉ muốn sao

nhanh gặp được Tiêu Đại Nhi mà thôi.

Thấy Đường Kim không có ý muốn nói chuyện với mình, Băng Di cũng rất thức thời không làm phiền hắn mà chỉ tập trung lái xe. Mười mấy phút sau, chiếc Porsche dừng lại ở một ngôi biệt thự.

- Đi thôi, lên tầng 3! – Băng Di xuống xe, nhìn Đường Kim mỉm cười sau đó đi vào biệt thự.

Trên tầng ba của biệt thự ít nhất cũng có vài chục thanh niên nam nữ đang uống rượu nhảy múa, có thể nhìn ra đây là một bữa tiệc, thấy

Băng Di và Đường Kim bước vào lập tức có người hô lên:

- Nữ chính đến rồi!

Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa ra vào sau đó trong phòng bỗng lặng ngắt như tờ.