Vô Thượng Thần Đế

Chương 22: Bỏ tay ngươi ra



“Xem đủ rồi sao?”

Nhìn thấy Mục Vân nhìn mình chằm chằm, Tần Mộng Dao trong lòng càng thẹn thùng.

Lần đầu tiên nàng đứng trước mặt nam nhân, toàn thân không có một kiện quần áo, tuy rằng thân thể đều đang ở bên trong thùng, nhưng chỉ có một ít dược liệu thế này, không có cách nào che được thân thể của nàng.

Chỉ cần Mục Vân hơi cúi đầu xuống, là có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong thùng.

“Không!” Mục Vân thực vô sỉ nói: "Khuôn mặt đẹp thế này, mỗi ngày đều che lại. Thật là lãng phí, lãng phí a!”

Mục Vân nói xong, bắt đầu từng bước đi đến kế bên thùng gỗ.

“Ngươi làm gì?”

“Làm gì? Chữa bệnh a, đại tiểu thư!”

Mục Vân vô ngữ nói: "Bộ ngươi không cảm thấy mặc dù thùng nước đang sôi trào, ngươi lại không cảm thấy gì sao?"

Đúng vậy!

Tần Mộng Dao ngẩn ngơ!

Vừa rồi bởi vì thẹn thùng, nàng căn bản không chú ý tới điểm này.

Nước bên trong thùng gỗ đều đang sôi ùng ục, thế mà nàng hiện tại một chút cảm giác đều không có!

“Kế tiếp, không cần nói chuyện, chỉ cần làm theo những gì ta nói!”

Mục Vân không để ý tới Tần Mộng Dao đang kinh ngạc, đứng trước thùng gỗ, trong tay cầm các loại dược liệu.

“Hiện tại, ta bắt đầu thêm dược liệu, ngươi nếu cảm thấy nóng, liền nói cho ta!”

Mục Vân nói, các loại dược liệu trên tay, ném về phía thùng gỗ.

Thời gian trôi qua, Tần Mộng Dao dần dần phát hiện, Mục Vân nhìn như đang thêm dược liệu lung tung, thế nhưng càng nhìn kỹ, càng thấy một quy tắc mơ hồ ở bên trong, còn đó là quy tắc gì, nàng liền không rõ ràng lắm.

Hơn nữa, mỗi cách một đoạn thời gian nhất định, Mục Vân cho tay để vào trong thùng.

Nước trong thùng đang sôi trào, đối nàng tới nói, không hề ảnh hưởng, chỉ là khi nàng nhìn kỹ, mỗi lần Mục Vân cho đôi tay vào nước đều không rên một tiếng, nhưng thời điểm hắn lấy tay ra, hai tay đã chuyển đỏ, trên trán đầy mồ hôi.

"Nóng!”

Tầm nữa canh giờ trôi qua, Tần Mộng Dao mới cảm thấy nước trong thùng trở nên nóng rực.

“Hô……”

Thở ra một hơi, Mục Vân đấm đấm eo.

Hàn khí của Băng Hoàng Thần Phách quả nhiên rất cường đại. Nửa canh giờ, hắn không biết đã bỏ thêm bao nhiêu dược liệu, thay đổi bao nhiêu lần, mới có thể làm cho Tần Mộng Dao cảm thấy nóng.

Chỉ là, bước này mới chỉ là bước đầu tiên!

"Bắt đầu từ bây giờ, trước thời gian trăng tròn, hàn khí sẽ không biến hóa. Chỉ là đến khi trăng tròn, hàn khí trong cơ thể ngươi sẽ hoàn toàn bạo phát. Lúc ấy, không được phép vận dụng chân nguyên chống cự.”

Nghe được lời này, Tần Mộng Dao xác thật có chút kinh ngạc.

Trăng tròn là thời gian hàn độc bộc phát mạnh nhất, liền gia gia cũng không biết, Mục Vân làm cách nào có thể nhìn ra?

Mục Vân nghiêm túc nói: "Việc ngươi phải làm là dùng tâm cảm nhận nơi phát ra hàn khí trong cơ thể, cố gắng sử dụng chân nguyên của mình dung nhập vào đó, trong thời gian đó, có khả năng sẽ vô cùng thống khổ, ta cũng không thể giúp ngươi, nhưng một khi thành công, hàn độc trong người ngươi sẽ hoàn toàn biến mất. Kể cả việc không thể sống đến hai mươi tuổi cũng sẽ tan biến!"

“Ân!”

Gật gật đầu, Tần Mộng Dao hơi mỉm cười.

Không biết vì sao, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, nàng phát hiện Mục Vân này cùng với các lời đồn trước đó hoàn toàn khác xa.

Thời gian trôi qua, mặt trăng từ từ nhô lên, Tần Mộng Dao ngồi ngay ngắn trong thùng nước, vẻ mặt có chút khẩn trương

“Ân hừ……”

Không kìm được rên lên một tiếng, lông mày Tần Mộng Dao nhăn lại.

Tới!

Mục Vân biết hàn độc trong cơ thể nàng đã bắt đầu phát tác!

Kỳ thật thứ gọi là hàn độc, chỉ là hàn khí do Băng Hoàng thần phách tản ra mà thôi.

Còn lí do vì sao trong cơ thể Tần Mộng Dao lại có Băng Hoàng thần phách, Mục Vân cũng không biết, thế nhưng chỗ khủng bố của nó, Mục Vân lại biết rất rõ ràng.

Với cảnh giới hiện tại của Tần Mộng Dao, tuyệt đối không thể chống cự.

Hắn pha nước thuốc cho nàng tắm cũng chỉ để ngăn cản hàn khí mà Băng Hoàng thần phách phát ra.

Tuy nhiên, nếu như Tần Mộng Dao không thể dung hợp cùng Băng Hoàng thần phách, hàn độc trong cơ thể nàng đuơng nhiên vẫn sẽ tiếp tục.

Chỉ có hoàn toàn dung hợp cùng Băng Hoàng thần phách mới có thể nắm giữ uy lực chân chính của nó, dần dần sử dụng năng lực của Thần Phách.

Đây cũng là cách duy nhất có thể giải quyết hoàn toàn hàn độc trong cơ thể Mộng Dao.

“Chống đỡ!”

Thấy sắc mặc Tần Mộng Dao ngày càng thống khổ, Mục Vân không nhịn được quát.

Chỉ là theo thời gian dần dần trôi qua, nước thuốc đang sôi trào cũng đã bắt đầu bình tĩnh, dung nhan tuyệt mỹ của Tần Mộng Dao ngày càng tái nhợt.

Giờ phút này, Tần Mộng Dao cảm thấy thân thể vô cùng lạnh giá, nàng cảm thấy giống như đang đi vào một thế giới băng tuyết, toàn bộ là tuyết trắng xóa.

Vô tận hàn khí xâm nhập thân thể của nàng.

Đối mặt với hàn khí kia, nàng chỉ muốn ngủ, bất luận sự tình gì đều không muốn quản.

Rét lạnh đang xóa dần ý thức của nàng!

Chỉ là, đột nhiên, đang lúc Tần Mộng Dao chuẩn bị từ bỏ, một bàn tay xuất hiện trước mặt nàng.

Bàn tay kia đem nàng đi ra khỏi nơi lạnh giá, sưởi ấm trái tim nàng, vô cùng thoải mái, giúp ý chí nàng dầng dầng khôi phục.

Thẳng đến lúc này, Tần Mộng Dao chợt bừng tỉnh lại.

Nhìn thấy trước mặt nàng là một hư ảnh to lớn được làm từ băng, trong cơ thể tuôn ra một cổ ý chí chiến đấu mãnh liệt.

“Ngươi quấy rầy ta chín năm, hôm nay, ngươi liền thần phục với ta đi!” Nhìn hư ảnh to lớn kia, Tần Mộng Dao chỉ cảm thấy sức chiến đấu vô tận đang tuôn ra từ cơ thể.

Bàn tay kia liên tục tiếp cho nàng sức mạnh, giúp nàng không chút sợ hãi nào khi đối mặt với hư ảnh!

Ong……

Đột nhiên, một đạo âm thanh vang lên.

Tần Mộng Dao cảm giác được, trong đan điền của mình, giống như có thứ gì đó vừa tan biến, một khắc sau, hàn khí đột nhiên tuôn ra toàn thân nàng.

Chỉ là hàn khí lúc này lại khiến nàng cảm thấy vô cùng thoải mái.

Hàn độc, đối nàng tới nói, không phải là độc, mà là lực lượng!

“Hô……”

Thở phào nhẹ nhõm, từ trong mê mang, Tần Mộng Dao từ từ mở mắt ra.

Suốt chín năm, nàng chưa bao giờ giống hôm nay như vậy, thật thật tại tại có một loại trọng sinh cảm giác.

“A……”

Chỉ là, vừa mới mở hai mắt, Tần Mộng Dao lại là đột nhiên ra hét thảm một tiếng.

“Ngươi làm gì?”

Vừa mở mắt ra, nàng nhìn thấy Mục Vân đang nắm chặc ngực mình, Tần Mộng Dao nổi giận nói.

Không nói hai lời, nàng vung một quyền lên, đánh về phía mũi Mục Vân.

Nguyên bản, Mục Vân chắc chắn có thể tránh được quyền này, nhưng tại giờ phút này, Mục Vân lại không cách nào tránh né

Một tiếng phịch vang lên, hai hàng máu mũi chảy ra, chỉ là bàn tay của Mục Vân vẫn đang nắm chặc ngực nàng.

Cũng không phải hắn không muốn buông ra, mà hắn không thể nào buông ra được.

Nhìn thấy ý thức của Tần Mộng Dao đang dần biến mất, hắn mới định dùng năng lượng của mình, truyền vào cho Tần Mộng Dao.

Chỉ là trong nháy mắt, Tần Mộng Dao cùng Băng Hoàng thần phách đột nhiên dung hợp, hàn khí phóng ra ngoài, tự nhiên đem bàn tay hắn dính vào ngực Tần Mộng Dao.

“Ngươi làm gì?”

Hai hàng máu mũi chảy ra, Mục Vân vô ngữ nói: “Nếu không có ta, ngươi đã chết, đại tiểu thư, ngươi này rõ ràng là lấy oán trả ơn a!”

Nghe được Mục Vân nói, liên tưởng đến bàn tay vừa nãy truyền lực lượng cho mình, truyền ấm áp đến trái tim, Tần Mộng Dao dần dần minh bạch.

“Háo sắc, ngươi còn không mau bỏ tay ra!” Tần Mộng Dao biết mình trách oan Mục Vân, giận dữ nói.

“Ta cũng rất muốn lấy ra, nhưng ngươi không cho a!” Mục Vân khóc không ra nước mắt.

Hàn khí của Thần Phách trong cơ thể Tần Mộng Dao tản ra, đem bàn tay hắn dính chặt vào ngực nàng, tu vi hiện tại của Mục Vân chỉ có Tráng Tức cảnh, căn bản là lấy không ra.

“Ta…… Ta chưa hoàn toàn khống chế được lực lượng, đo đạc không chuẩn, ngươi chờ một chút!” Tần Mộng Dao xấu hổ nói.

Lực lượng của Băng Hoàng Thần Phách vô cùng cường đại, đây mới là lần đầu tiên nàng khống chế, chưa kể, với tu vi hiện tại của nàng cũng rất khó có thể.

“Tay ngươi có để yên không, không cần lộn xộn!”

“Ai nha, ngươi làm đau ta!

“Ngươi thật đúng là một cái đồ háo sắc, còn lộn xộn, ta liền đóng băng cả người ngươi!”

……

Một đêm trôi qua, ở phía chân trời, mặt trời từ từ nhô lên.

Trải qua một đêm “Chiến đấu hăng hái”, Tần Mộng Dao cuối cùng cũng có chút thành tựu, có thể khống chế hàn khí trong cơ thể, giúp Mục Vân bỏ tay ra.

Chỉ là một đêm này, đối với Mục Vân mà nói, có đau, cũng có vui sướng!

Sáng sớm, hai người bước ra khỏi tiểu viện, đột nhiên bị cảnh tượng trước mắt kinh ngạc đến ngây người.

Nguyên bản hai người cho rằng, một đêm thời gian, mọi người bên ngoài hẳn là đã rời đi.

Nhìn bên ngoài tiểu viện tụ tập một đống người, hắn mới biết là hắn đã sai rồi!

Một đêm không ngủ, Tần Mộng Dao cùng Mục Vân giờ phút này thoạt có chút tiều tụy.

Bị nhiều người nhìn, nhớ đến chuyện hôm qua, Tần Mộng Dao lại lộ ra một tia khó xử.

Chỉ là nhìn biểu tình của Tần Mộng Dao, mọi người lại có một cách lý giải khác.

Mục Vân, thất bại?

“Dao Nhi…… Thế nào?” Nhìn đến cháu gái mình tiều tụy, Tần Thời Vũ thở dài nói: “Không có thành công cũng không sao, cũng không phải lần đầu tiên……”

“Ha ha…… Ta liền biết, tiểu tử Mục Vân này sao có thể giải quyết vấn đề mà ngay cả Mạc đại sư đều không thể cơ chứ, cố làm ra vẻ, còn dùng Bích Ngọc Linh Quả làm chủ dược, làm sao có thể chữa khỏi hàn độc trong cơ thể Tần tiểu thư chứ!

Đại trưởng lão cười ha ha, nhịn không được quơ chân múa tay lên.

Hắn chờ ở đây một đem, là vì muốn nhìn bộ mặt xấu hổ của Mục Vân.

Nguyên bản, hắn cho rằng Mục Vân đổi tính, từ phế vật biến thành thiên tài.

Hiện tại xem ra, là hắn suy nghĩ nhiều.

Phế vật, chính là phế vật, Mục Vân chẳng qua là dựa vào tiểu thông minh, lừa gạt Mạc Đại Sư thôi!

Nhị trưởng lão cười hắc hắc, tiếp lời: “Mạc Đại Sư, ta xem, ngài lần này, là nhìn lầm người, Mục Vân là người đầu có vấn đề, nếu hắn mà thành công, ta nguyện ý **!”

“Gia gia, các ngươi hiểu lầm, Mục Vân hắn…… Hắn giúp đã giúp ta giải trừ toàn bộ hàn độc trong cơ thể, hiện tại ta đã không có việc gì, còn muốn đột phá!”

Cái gì!

Nghe được lời này, ở đây mọi người một trận kinh ngạc.

Thành?

Thật sự thành công?

Vấn đề ngay cả Mạc đại sư đều không có cách nào giải quyết, Mục Vân liền có thể?

Tần Thời Vũ kích động nói: “Hảo a, hảo, Mục tộc trưởng, đúng là có một nhi tử tốt, Bắc Vân Thành nói Mục thiếu gia là phế vật, theo ta thấy, hẳn là bọn họ bị mù!”

“Ha ha…… Tần lão thái gia, chúng ta vào đại sảnh thôi!” Mục Lâm Thần cũng là hưng phấn không khép miệng được.

Gia tộc bởi vì hắn sủng ái Mục Vân, đã đối với hắn vô cùng bất mãn.

Chỉ là việc Mục Vân làm trong hai ngày nay, hoàn toàn vượt qua những gì hắn dự đoán.

Tuy hắn không hiểu vì sao trước đó Mục Vân lại giả ngốc, nhưng thấy Mục Vân thay đổi, hắn thân là nghĩa phụ, cũng vô cùng vui vẻ.

“Chậm đã!”

Chỉ là, đột nhiên Mục Vân mở miệng.