Vô Thường

Chương 1154: Màu sắc của áo ngực



Xưng hô này thực sự có chút làm người ta phải suy nghĩ, nói tôn trọng một chút, Đường Phong nên xưng hô Liễu Như Yên là Liễu phó tông chủ, hoặc là gọi một tiếng Liễu tiền bối cũng không sai, nhưng hết lần này đến lần khác hắn đều dùng ba chữ Liễu cô nương.

Điều này chỉ có tại hai bên thân phận ngang nhau, quan hệ coi như rất quen thuộc mới có thể xưng hô như vậy, xưng hô này phối hợp câu nói trên kia, đủ để cho Phong Tiếu Thiên nổi máu điên lên rồi.

Đường Phong dựa vào cái gì có thể xưng hô Liễu Như Yên là Liễu cô nương, vì sao hắn là biết màu sắc của áo ngực Liễu Như Yên? Là Liễu Như Yên tự nguyện để hắn thấy hay không cẩn thận? Vô luận tình huống thực sự như thế nào, thân là một người nam nhân yêu mến Liễu Như Yên nhiều năm qua, Phong Tiếu Thiên đều tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.

Thù giết cha, mối hận cướp vợ, thề không đội trời chung! Tuy rằng Phong Tiếu Thiên và Liễu Như Yên cũng không có quan hệ gì, nhưng trong thâm tâm Phong Tiếu Thiên đã coi Liễu Như Yên là nữ nhân của chính mình.

Chính mình cũng không biết màu sắc áo ngực của nàng, ma đầu này làm sao có thể biết? Loại đố kỵ và phẫn nộ này căn bản không thể áp chế. Thế nhưng lúc giao thủ cùng ma đầu, dĩ nhiên mình thân là Linh Giai thượng phẩm lại bị thương nặng, còn dáng dấp ma đầu thoạt nhìn tuy rằng thê thảm, nhưng không lo ngại, nhớ lại lúc Đường Phong ra tay dùng hai chiêu, trong lòng Phong Tiếu Thiên rung động, không hổ là thanh niên khuất phục Chiến Khôn, quả nhiên có phần bản lĩnh này.

- Ma đầu, ngươi quá đê tiện rồi, dám ám toán Phong phó tông chủ!

Đột nhiên Chiến Vô Song giật dữ quát một tiếng.

- Ám toán?

Sắc mặt Đường Phong lạnh lùng đánh giá Chiến Vô Song, lau đi máu tươi trên khóe miệng nói:

- Ta làm sao ám toán hắn? Nói rõ ràng xem, bản thiếu gia sẽ chăm chú lắng nghe.

Chiến Vô Song tiến lên một bước, khí thế bức nhân, hai mắt nhìn thẳng Đường Phong:

- Nếu không ám toán, lấy thực sự Phong phó tông chủ làm sao có thể bại dưới kiếm của ngươi?

Đối mặt chất vất của Đường Phong, căn bản Chiến Vô Song không thể giải thích, quay lại nói xấu Đường Phong.

Cái này có điểm ngậm máu phun người rồi. Đường Phong làm Phong Tiếu Thiên nổi giận cũng không sai, nhưng thời gian giao thủ đúng là liều mạng, căn bản không có vết tích ám toán.

Nhưng hết lần này đến lần khác hắn muốn chụp chậu phân lên trên đầu Đường Phong, bởi vì hắn phát hiện lúc Phong Tiếu Thiên bị thương nặng, ánh mắt rất nhiều cao thủ Linh Giai ở đây nhìn Đường Phong mang theo thật sâu kiêng kỵ và khủng hoảng.

Sự tình kia xảy ra, trong nháy mắt có thể làm bị thương cao thủ Linh Giai thượng phẩm, đám Linh Giai trung phẩm, Linh Giai hạ phẩm này nếu nhảy ra chống lại Đường Phong không phải là muốn tìm đường chết?

Sĩ khí hạ thấp, ngay cả số người có nhiều cũng làm được gì?

Muốn xoay chuyển cục diện trước mắt, chỉ có đề thăng sĩ khí lên mới có được.

Trong khoảng thời gian ngắn Chiến Vô Song liền nghĩ tới biện pháp vu cáo nói Đường Phong ám toán.

Lấy cố tình nói lời vô tâm, có thể lấy yếu thắng mạnh, đó chính là chứng cứ tốt nhất, chính mình căn bản không cần phải nói rõ ràng.

- Đừng cho rằng bản công tử không thấy được ngươi động tay động chân, nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm, ma đầu ngươi quá vô sỉ rồi.

Chiến Vô Song lạnh lùng trách cứ, giống như thực sự là có chuyện như vậy, nói tới mức thiếu chút nữa ngay cả chính mình cũng tin tưởng.

Chỉ bất quá tất cả mọi việc vừa rồi xảy ra quá nhanh, ở đại đại đa số mọi người đều không hiểu được rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lúc này vừa nghe Chiến Vô Song nói như vậy, thật ra đã tin bảy tám phần.

Nếu như không phải ám toán, ma đầu làm gì có thực lực cường đại như vậy?

Lúc này Phong Tiếu Thiên mới cố nén đau đớn trong bụng, ở một bên phụ họa nói:

- Ma đầu, ngay cả ngươi dùng thủ đoạn đả thương ta, cũng mơ tưởng tìm được đường sống!

Phong Tiếu Thiên nói không thể nghi ngờ là chứng thực Đường Phong ám toán hắn.

Không ai cần suy nghĩ hắn ám toán làm sao, đều đưa điều này trở thành sự thật.

Chiến Vô Song xem đã đến thời cơ, vội vã bày ra một dáng vẻ đau đớn nói:

- Ma đầu, nợ máu khắp nơi, tội ác chồng chất, hôm nay nếu để cho hắn rời đi, ngày sau chắc chắn sẽ sát hại sinh linh, làm phiền chư vị buông tay ra, tạo phúc cho thiên hạ, vì những người vô tội chết đi báo thù, vì Phong phó tông chủ báo thù!

Nguyên bản sĩ khí đã hạ thấp nghe được Chiến Vô Song nói như vậy, liền ngẩng cao trở lại, ánh mắt đám người nhìn Đường Phong tràn ngập oán hận, dường như ước gì có thể đưa hắn bầm thâm vạn đoạn.

Đường Phong ngửa mặt lên trời cười to, lạnh lùng nói:

- Vậy thì còn chờ cái gì? Làm phiền chư vị cùng tiến lên là được, nhìn xem các ngươi chết hay bản thiếu vong!

Hai vị Linh Giai thượng phẩm, đã có một người bị thương nặng, một người trưởng lão Chiến gia sợ rằng sẽ không đơn giản ra tay, nhiệm vụ chủ yếu của hắn là bảo hộ Chiến Vô Song, cho nên Đường Phong biết hiện tại mình muốn đối mặt với nhiều người, nhưng không có cao thủ đứng đầu.

Chỉ cần vị trưởng lão kia của Chiến gia không ra tay, Đường Phong không có lý do gì để e ngại.

Lời này vừa nói ra, Đường Phong lén lút nói cho Chung Lộ một tiếng, vẻ mặt Chung Lộ nghiêm túc gật đầu, mắt phượng liếc nhìn Chiến Vô Song.

Coi như Đường Phong đã nhìn ra, hôm nay sẽ gặp phải cục diện này, Chiến Vô Song không thể không có phần. Nhìn người này một thân chính khí, tướng mạo đường đường, nhưng trong xương cốt lại một bồ dao găm, loại người tâm tư ác độc này nguy hiểm nhất, nếu có cơ hội, Đường Phong không ngại thủ tiêu hắn, thế nhưng Đường Phong cũng biết, muốn giết Chiến Vô Song dưới sự bảo vệ của Linh Giai thượng phẩm, thực sự không quá khả năng, huống chi bản thân hắn cũng có cảnh giới Linh Giai trung phẩm, thực sự không tính là người yếu.

Những cao thủ của bốn thế lực lớn và Đường Phong xa xa giằng co, lại không người nào dám tiến lên. Dù sao bốn nhà không phải một lòng, cho dù Chiến Vô Song làm sĩ khí phấn chấn, nhưng cũng không có năng lực để cho bọn họ xung phong lên tìm chết.

Tất cả mọi người đều nghĩ để cho người khác tiến lên trước.

Đối mặt cục diện xấu hổ như vậy, Chiến Vô Song biết Chiến gia không dẫn đầu làm gương thì không được rồi. Lập lức vung tay lên nói:

- Lên!

Đám người Chiến gia ít nhất cũng có ba mươi, vừa nghe Chiến Vô Song ra lệnh, liền đồng loạt đánh về phía trước, như mãnh hổ hạ san, thế không thể đỡ.

Một đám cao thủ của Chiến gia xông lên, cao thủ của ba nhà khác tự nhiên không có đạo lý trì hoãn nữa, cũng theo sát đám người Chiến gia xông ra ngoài.

Sắc mặt Đường Phong nghiêm túc, thực lực toàn thân bộc phát, tuy rằng trên miệng hắn nói càn rỡ, nhưng cũng không có nghĩ là hắn khinh thường đoàn người này, nói như thế nào đoàn người này cũng là những phần tử tinh anh của bốn thế lực lớn, nếu không cẩn thận thực sự sẽ lật thuyền trong mương.

Không đợi đám người kia vọt tới bên cạnh, hai tay Đường Phong đã bay lên như bươm bướm, vô số ám khí quán nhập Duệ kim lực từ cương tâm bay ra.

Trong nháy mắt này, ám khí Đường Môn lần thứ hai ánh lên những tia sáng chói lóa.

- Nhân gian có đường ngươi không đi, địa ngục không lối ngươi lại về, đừng trách thủ đoạn của bản thiếu gia độc ác!

Trong mắt Đường Phong hung quang đại thịnh, sát khí toàn thân lan tràn ra giống như thực chất.

Vèo, vèo, vèo!

Một loạt tiếng xé gió không dứt bên tai, đưa mắt nhìn lại, lấy Đường Phong làm trung tâm, vô số thanh ám khí như châu chấu kinh khủng kéo tới, khí tức tử vong vọt tới trước mặt khiến mỗi người đều chân tay bủn rủn.

Tuy rằng đại đa số các cao thủ ở đây đều lần đầu tiên giao thủ với Đường Phong, chưa ăn thịt lợn chẳng lẽ còn chưa thấy lợn chạy hay sao? Thủ đoạn của ma đầu này sớm đã xôn xao truyền đi, tự nhiên biến ám khí của hắn rất cao. Cho nên lúc mọi người xông lên đã vạn phần cảnh giác, lúc này thấy Đường Phong xuất ra ám khí, tự nhiên đồng loạt ngăn cản.

Ưu thế nhân số liền bộc phát ra tác dụng trong lúc này, tốc độ ám khí mặc dù nhanh, lực sát thương cũng rất cao, nhưng không chịu nổi đối phương người đông thế mạnh, mỗi người ra một chiêu liền có thể chống đối một thanh ám khí, hơn trăm vị cao thủ đồng loạt ra tay, công kích hội tụ lên rất lớn, giống như bàn tay to đến trăm thước, khiến người khác kinh sợ.

Đinh đinh đang đang....

Chín phần chín ám khí bị đón đỡ và đánh rớt, chỉ có hai ba người phản ứng quá chậm bị ám khí bắn trúng, kêu thảm một tiếng liền ngã xuống.

Vài người này tất cả đều là Linh Giai hạ phẩm, ám khí do Đường Phong toàn lực đánh ra bọn họ đâu có thể chống đối? Trực tiếp phá ra một lỗ hổng trên thân thể, máu tươi không ngừng phun mạnh ra, mắt thấy đã mất đi sức chiến đấu.

Bỏ ra ba người là trả giá, cao thủ của bốn thế lực lớn rốt cục cuối cùng có thể ra tay phản kích, người còn chưa vọt tới trước mặt Đường Phong, kiếm khí đao mang và vân vân toàn bộ đã đánh ra trước.

Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, tuy rằng Đường Phong động thủ như trước, nhưng hiện tại cũng bị địch nhân đánh ngược lại một lần.

Nhiều công kích kéo tới như vậy, sắc mặt Đường Phong khẽ biến, trường kiếm trên tay vội vã đánh ra Ngạo Tuyết kiếm thế, ổn như bàn thạch, đứng sừng sững tại chỗ.

Nhiệt độ xuống thấp, giống như trời đông giá rét phủ xuống, bông tuyết bay lên.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn, công kích của cao thủ bốn thế lực lớn và Ngạo Tuyết kiếm thế chạm vào nhau, dù là chiêu phòng thủ mạnh nhất trong Tứ Quý Kiếm Pháp, cũng không thể chống đỡ lần tấn công hung mãnh này.

Kiếm thế bị phá, Đường Phong kêu lên một tiếng đau đớn, mắt thấy công kích này sẽ đánh lên trên người, một ngọn trường tiên đỏ tươi từ phía sau Đường Phong vung ra, bóng tiên trùng trùng, như linh xà chặn lại trước mặt Đường Phong.

Trên người Chung Lộ bộc phát ra một mảnh quang mang trắng noãn, lấy cảnh giới Linh Giai hạ phẩm, đánh ra trường tiên tạo cho Đường Phong tranh thủ thời gian thở dốc, quang mang màu trắng noãn kia, chính là đặc thù của Linh Quyết.

Từ đầu đến bây giờ, trên cơ bản tất cả mọi người đều đặt lực chú ý trên người Đường Phong, không ai chú ý Chung Lộ trốn phía sau Đường Phong, đương nhiên, ngoại trừ Chiến Vô Song, thằng nhãi này ngay từ đầu liền chú ý trên người Chung Lộ, tự nhiên quan sát càng lâu, càng xem càng khẳng định suy đoán trong lòng mình, nữ nhân này tuyệt đối là mỹ nhân tuyệt sắc.

Bất quá dù sao Chung Lộ chỉ có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm, ở trong dị bảo điện, Linh Giai hạ phẩm tồn tại ở tần chót, cũng không cần để ý nhiều.

Chỉ cần thủ tiêu ma đầu Đường Phong, nữ tử này tuyệt đối chỉ có thể bó tay chịu trói.

Mà lúc Chung Lộ ra tay, đôi mắt Chiến Vô Song kịch liệt run rẩy giật mình. Bởi vì hắn phát hiện tuy nữ tử này chỉ có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm, nhưng tiên kình trong trường tiên trên tay không ngờ đạt đến trình độ Linh Giai trung phẩm.

Lại thêm một người tu luyện không thể suy đoán theo lẽ bình thường! Sắc mặt Chiến Vô Song ngưng trọng, ma đầu Đường Phong chỉ có cảnh giới Linh Giai hạ phẩn, thế nhưng vô luận là ai cũng không dám coi hắn như Linh Giai hạ phẩm bình thường. Vốn là Chiến Vô Song nghĩ rằng ma đầu bị người dùng bí pháp gì tăng lên, nhưng hiện tại nữ tử đầu đội nón che mặt này dĩ nhiên cũng là như vậy.

Rốt cuộc bọn họ tu luyện công pháp gì, dĩ nhiên có công hiệu như thế? Trong nháy mắt, đôi mắt Chiến Vô Song trở nên nóng bỏng, nếu có thể bắt giữ nữ tử này, từ trong miệng nàng biết được một ít bí mật, kia đối với chính mình hay đối với toàn bộ Chiến gia đầu tăng lên lớn lao.

Chung Lộ ẩn nhẫn đến bây giờ mới ra tay cũng không phải Đường Phong căn dặn, mà là chính nàng ta cũng biết tùy tiện ra tay chỉ biết làm cho Đường Phong thêm phiền phức, cho nên một mực chờ đợi cơ hội.

Đến lúc Đường Phong không kịp chống đỡ, trường tiên của nàng liền run lên đi ra ngoài.

Gần chỉ là một hơi thở, trường tiên như một con rắn bị gậy đánh trúng, mạnh mẽ rút trở lại. Thời gian một hơi thở, đã là cực hạn của nàng.

Bất quá đối với Đường Phong mà nói, cũng là quá đủ.

Thiên Hỏa Liêu Nguyên! Ngạo Tuyết kiếm thế vừa mới phá, Đường Phong liền chém ra một sát chiêu hung mãnh, hỏa diễm bay lượn khắp bầu trời, giống như hỏa long đánh về phía những cao thủ của bốn thế lực lớn.

Nếu như không có trường tiên của Chung Lộ, Đường Phong trong thời gian một hơi thở vừa rồi ít nhất cũng bị bắn trúng bốn năm lần, cho dù có Bất Phôi Giáp hộ thân, nhiều ít cũng có chút tổn thương, thế nhưng Chung Lộ tranh thủ đến thời gian một hơi thở này, lại để Đường Phong có thể bình yên vô sự.

Lửa cháy mạnh làm cho tầm mắt mọi người bị che khuất, vừa mới trải qua trời đông giá rét, hiện tại đột nhiên độ nóng tăng mạnh lên, nhất thời khiến các cao thủ hơi có chút không quá thích ứng.

Lúc hỏa diễm bốc lên, có người kêu thảm thiết lui lại, tóc đều bị thiêu một mảng, căn bản bọn họ không nghĩ tới Đường Phong biến chiêu dĩ nhiên nhanh như vậy, nhưng lại vận dụng hai tuyệt chiêu khác nhau về thuộc tính trong lực lượng cương tâm.

Một thủ một công, hai chiêu liền đánh lui hơn phân nửa địch nhân, những người còn lại cũng không dám tùy tiện tấn công, hoặc là nhảy về phía sau, hoặc là sẵn sàng nghênh đón quân địch, cảnh giác nhìn Đường Phong.