Vô Thường

Chương 376: Ta chỉ muốn người của ngươi



- Tạm thời gác lại ân oán giữa hai vị sư thúc!

Tạ Tuyết Thần sang sảng cười, suất tới kinh người:

- Ta có lời nói với Tiểu Nhã.

- Ta không có chuyện gì muốn nói với ngươi!

Sắc mặt Phi Tiểu Nhã bình tĩnh tới mức khiến người khác sợ hãi:

- Ngày hôm nay không phải ngươi chết thì là ta mất mạng.

Tạ Tuyết Thần chậm rãi lắc đầu:

- Tiểu Nhã, mấy năm nay ta để nàng tùy hứng, nàng cho rằng chỉ bằng một mình nàng đã có thể để Ô Long Bảo tiêu dao lâu như vậy? Ta chỉ là không muốn bức ép nàng, ta hi vọng chính nàng có thể suy nghĩ cẩn thận, thế nhưng cho tới bây giờ nàng vẫn chưa hề suy nghĩ cẩn thận, điều này khiến ta rất bất đắc dĩ, cũng rất thất vọng.

- Lời vô ích không cần phải nói nhiều!

Phi Tiểu Nhã phun ra lời thô tục rất hiếm thấy:

- Ngươi nói cái gì ta cũng chỉ coi như đánh rắm!

Tạ Tuyết Thần không chút lay động, chậm rãi vươn một ngón tay đối với Phi Tiểu Nhã, trên mặt bao hàm kỳ vọng vô hạn, thâm tình chân thành nói:

- Tiểu Nhã, đến chỗ ta. Ta đời này ta chưa từng động tình đối với bất cứ nữ nhân nào, chỉ cần nàng nguyện ý gả cho ta, ta đảm bảo sẽ không động tới một gốc cây ngọn cỏ của Ô Long Bảo, cũng vẫn để nàng ở lại Ô Long Bảo, làm việc nàng thích làm, sẽ không có bất cứ ước thúc nào!

- Ngươi nghĩ thực đẹp!

Phi Tiểu Nhã cười lạnh một tiếng, nếu không phải bảo chủ đại nhân cố kỵ hình tượng thục nữ thì hiện tại đã sớm nhổ nước bọt vào mặt Tạ Tuyết Thần rồi, tiểu nhân đê tiện vô sỉ này, giết hại thân nhân của chính mình, đoạt đi Đại Tuyết Cung, lúc này cư nhiên dõng dạc muốn chính mình gả cho hắn, hắn vì sao không chết đi, chuyện ly kỳ vô sỉ như thế này, chỉ sợ chỉ có một mình hắn làm được!

- Đây là cơ hội cuối cùng!

Tạ Tuyết Thần vẫn giữ hình tượng như cũ, nhu tình như nước.

Đường Phong tự nghĩ chính mình nếu như không biết tiền căn hậu quả giữa mấy người này, hiện tại chỉ sợ đã bị nhãn thần của Tạ Tuyết Thần lừa dối rồi, nhãn thần kia nhu tình cỡ nào, có nhiều thành ý cỡ nào, nghiễm nhiên coi chính mình như một người cuồng dại vì đối phương. Người này… Sợ rằng cực kỳ khó đối phó, người càng có thể diễn kịch hay lại cang nguy hiểm.

- Ngươi phải thất vọng rồi!

Phi Tiểu Nhã cười lạnh một tiếng, lập tức trừng đôi con mắt giảo hoạt nhìn Tạ Tuyết Thần:

- Tiểu Nhã đã sớm có người trong lòng!

Dáng tươi cười trên mặt Tạ Tuyết Thần cứng đờ, lập tức mở miệng nói:

- Không sao hết, ta không quan tâm chuyện này!

Đúng vậy, hắn không quan tâm chuyện này, cũng không quan tâm tới Phi Tiểu Nhã, điều hắn quan tâm chính là thân phận của Phi Tiểu Nhã mà thôi. Cho dù Phi Tiểu Nhã có là một nữ nhân béo tròn xấu xí, để lung lạc nhân tâm Đại Tuyết Cung, chỉ sợ hắn cũng sẽ thâm tình, chân thành như vậy, chỉ cần đánh vững được hình tượng địa vị của chính mình, chuyện giết người diệt khẩu không phải vô cùng đơn giản?

- Đúng sao?

Bảo chủ đại nhân cười lạnh một tiếng, lập tức làm ra động tác khiến mọi người phải nghẹn họng nhìn trân trối.

Chỉ thấy nàng ngoắc mắt xoay người, cấp tốc nắm lấy áo của Đường Phong, kéo giật Đường Phong tới trước mặt chính mình giống như con gà con, kiễng đầu ngón chân, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, dùng đôi môi đỏ mọng mê người của chính mình dán sát vào đôi môi của Đường Phong.

Một loại nhãn cầu xoay loạn.

Trong mắt của Đường Phong trong khoảng khắc đọng lại rồi, toàn thân cứng ngắc không gì sánh được.

Hắn còn đang quan sát Tạ Tuyết Thần, nghe hắn và Phi Tiểu Nhã khẩu chiến, không hề nghĩ tới nữ nhân điên cuồng này lại có hành động như vậy. Vì vậy trực tiếp bị Phi Tiểu Nhã đánh lén, thời điểm hắn bị nắm áo kéo đi, hăn căn bản không hề biết chuyện gì xảy ra.

Đây mới chân chính là “khẩu chiến”.

Đôi môi đỏ mộng ấm áp, cái lưỡi thơm tho mềm nhỏ xinh hắn trực tiếp xông vào trong cái miệng đang há hốc vì kinh ngạc của Đường Phong.

Đây là loại tình huống như thế nào? Trỏng đầu Đường Phong hoàn toàn hỗn loạn, chẳng lẽ là báo ứng hay sao?

Mấy tháng trước Đường Phong từng phi lễ qua Phi Tiểu Nhã như vậy, lúc này hắn đã bị phản phi lễ ngược lại, đây không phải bị báo ứng trong truyền thuyết thì là gì? Chỉ bất quá so sánh với lần đầu tiên, lần này Đường Phong rất chân thực cảm nhận được một cỗ nhiệt ý cấp tốc chảy xuôi trong kinh mạch, trái tim trong lồng ngực cũng nhảy lên thình thịch.

Thời điểm lần đầu tiên, Đường Phong và bảo chủ đại nhân chỉ là bốn bờ môi giao nhau, xoáy loạn một chút, khiến đôi môi của Đường Phong sinh đau, hoàn toàn không có bất cứ cảm giác vui sướng gì, cho rằng hôn môi bất quá chỉ là như vậy, thế nhưng hiện tại, hắn rốt cuộc đã được thưởng thức vị đạo hôn môi chân chính, rất có điểm cảm giác mê đắm lòng người, khiến người ta phải lưu luyến không buông.

Chụt chụt… Liên tiếp vang lên mấy tiếng bờ môi giao nhau bên màng tai mọi người.

Thời gian phảng phất giống như dừng lại tại thời điểm này, ngoại trừ hai đại cao thủ Linh giai đang giằng co với nhau, ánh mắt của tất cả mọi người đều bị hấp dẫn tới, cho dù là hai vị cao thủ Linh giai đang trong trạng thái giằng co, cảm giác được một màn phát sinh phía bên này cũng không nhịn được sửng sốt. Khóe miệng Tuyết Nữ không khỏi hiện ra nụ cười, nhân thấy động tác của Âu Dương Vũ hơi có chút loạn nhịp, vô số kiếm quang màu trắng điên cuồng ập về phía cự kiếm cương khí, chỉ trong nháy mắt, cự kiếm cương khí đã triệt để tiêu tán trong không trung.

Âu Dương Vũ liên tục bật lui vài bước, sắc mặt tái nhợt, thật vất vả mới ổn định được thân thể, cười khổ một tiếng nói:

- Vì sao lại như vậy?

Tuy rằng hắn sớm biết được so đấu thuần thiên kiếm hắn nhất định không phải là đối thủ của Tuyết Nữ, thế nhưng cũng không đến mức thua nhanh chóng như vậy, lấy một chút tu vi cương khí thâm hậu hơn so với Tuyết Nữ hoàn toàn có thể tiếp tục duy trì thêm trong thời gian một nén hương, kéo dài thêm thời gian quan sát lĩnh ngộ ý cảnh thiên kiếm, thế nhưng nữ nhân cả gan làm loạn kia lại có thủ đoạn như vậy, trực tiếp khiến hắn thất bại trong gang tấc.

Ngẩng đầu nhìn về phía Phi Tiểu Nhã, nữ nhân này vẫn còn đang hôn thật sâu tiểu nam nhân chỉ có tu vi Địa giai trung phẩm.

Quá mức cả gan làm loạn rồi, quá mức kiêu ngạo làm càn, quá mức khiến khiến người nghe kinh hãi, đạo đức tiêu vong a, Âu Dương Vũ nhịn không được cười khổ liên tục.

- Ngươi thua!

Tuyết Nữ lạnh lùng nhìn Âu Dương Vũ.

Âu Dương Vũ thở dài một tiếng:

- Không hổ là thiên kiếm, Âu Dương mở rộng tầm mắt, đa tạ Tuyết Nữ các hạ.

Nói xong câu này, hai người không còn động tĩnh nào nữa rồi, tràng diện trong lúc nhất thời rơi vào bầu không khí quỷ dị.

Thang Phi Tiếu chớp chớp con mắt, nhẹ giọng nói:

- Quá mức mạnh mẽ!

Chương 376: Ta chỉ muốn người của ngươi (hạ).

Nữ tử Lý Đường đế quốc bình thường đều tương đối nội diễm hàm súc, càng không thể trước mặt nhiều người làm chuyện khó xử như thế này, đương nhiên những địa phương như kỹ viện lầu xanh là ngoại lệ, vốn “công việc” của các nàng bắt buộc phải có những hành động phóng đãng, thế nhưng hiện tại, đường đương là bảo chủ đại nhân Ô Long Bảo, cư nhiên có hành động như thế này, thực sự quá mức mở rộng tầm mắt, quá mức khiến mọi người sợ hãi than.

Phi Tiểu Nhã, kỳ nữ tử cũng chỉ đến vậy!

Tiếu thúc thực sự là ước ao đố kỵ, thực sự hận a, thời điểm hắn và Tứ Nương ở trong khuê phòng, tuy rằng Tứ Nương cũng để lộ hết bản sắc quyến rũ của mình, thế nhưng trong xương cốt vẫn có điểm e thẹn vô hạn, bình thường muốn thay đổi một tư thế nào đó cần phải năn nỉ cả nửa ngày, nếu như Tứ Nương có thể thoải mái phóng khoáng như vậy, Tiếu thúc nghĩ chính mình có lẽ vô cùng hạnh phúc a!

Những chuyện phát sinh liên tiếp vừa rồi phát sinh trong khoảng thời gian không ngắn, nhưng Phi Tiểu Nhã vẫn duy trì tư thế kia không hề di động, Đường Phong cũng cứng ngắc tại chỗ, so với pho tượng không khác nhau.

Trải qua thời gian hai mươi hơi thở, Phi Tiểu Nhã mới buông Đường Phong ra.

Lúc này bảo chủ đại nhân mị nhãn mê ly, vô cùng kiều diễm ướt át, đưa tay lau lau bờ môi của chính mình, ngẩng đầu nhìn Đường Phong, hàm răng khẽ cắn, trong vẻ ôn nhu nhược ngược lại để lộ hết vẻ khí phách nói:

- Ngươi là của ta rồi, ta cũng là của ngươi!

Đường Phong chỉ cảm thấy trước mắt hoàn toàn mộng, đưa tay sờ sờ miệng của chính mình, trên mặt tràn đầy vết tích ẩm ướt, có điểm đau đớn, phỏng chừng sưng lên, sợ hãi nói:

- Chuyện này đâu có liên quan gì tới ta?

Trong lòng Đường Phong vô cùng phiền muộn, nói tới cùng một Địa giai trung phẩm như hắn chỉ là bùn đất mà thôi. Cuộc đại chiến giữa nhiều cao thủ Thiên giai thượng phẩm như vậy, hắn căn bản không có khả năng nhúng tay vào, thầm nghĩ đứng một bên nhìn người khác chiến hấp, hấp thu kinh nghiệm, tham quan học hỏi chiêu thức ứng biến của người khác, dù sao đại chiến của gần mười cao thủ Thiên giai thượng phẩm, hầu như có thể nói vài chục năm khó gặp.

Thế nhưng hành động của Phi Tiểu Nhã khiến Đường Phong cảm thấy tình thế của chính mình có điểm không quá tốt đẹp, Tạ Tuyết Thần sẽ không để hắn yên bình đứng nhìn một bên.

- Nam nhân phải đảm đương!

Tuyết Nữ bên cạnh thay Phi Tiểu Nhã bơm hơi:

- Nam nhân không có trách nhiệm không phải nam nhân!

- Cô cô!

Đường Phong cười khổ không thôi:

- Người cũng biết, trong lòng ta có người khác rồi!

- Ta mặc kệ!

Diệp Dĩ Khô chuyển ánh mắt sang một bên.

- Thực sự, ta đã có người trong lòng rồi!

Đường Phong biết chính mình trước mặt Diệp cô cô căn bản không chiếm được chỗ đặt chân, chỉ có thể chuyển ánh mắt về phía Phi Tiểu Nhã, trên mặt vô cùng chân thành và nghiêm túc.

- Ta không quan tâm trái tim của ngươi, ta chỉ muốn thể xác của ngươi!

Bảo chủ đại nhân leng leng có lực nói, trên mặt tuy rằng vô cùng uy khuất, nhưng cũng kiên định dị thường.

Đường Phong chớp chớp con mắt, thực sự có điểm khóc không thành tiếng.

Đây không phải là thời điểm trước đại chiến bùng nổ sao? Không phải trước mắt có vô số địch nhân sao? Vì sao lại phát sinh loại chuyện này?

- Ta muốn theo đuổi ngươi!

Bảo chủ đại nhân đã bất chấp giá nào rồi, trước đây vì e thẹn không dám nói ra những lời này, chỉ có thể yên lặng câu dẫn Đường Phong, để Đường Phong tăng thêm tình cảm đối với nàng, thế nhưng hôm nay, loại chuyện kia đã có thể làm được, còn có chuyện gì mất mặt hơn?

Da mặt chính mình đã sớm không còn một văn tiền rồi.

- Gì?

Đường Phong ngây ngẩn cả người.

Bảo chủ đại nhân tự nhiên sẽ không chỉ cần thể xác của Đường Phong mà không cần trái tim hắn, nàng đã sớm có dự định, lâu ngày sinh tình, nàng tin tưởng khi chính mình và Đường Phong tiếp xúc sâu hơn trong thời gian nhất định, lấy mị lực của chính mình, hắn không có khả năng không động tâm với chính mình.

Chỉ bất quá chuyện tình hiện tại có chút phát triển vượt quá kế hoạch của Phi Tiểu Nhã, vốn ban đầu sử dụng thủ đoạn như vậy chỉ là vì kích thích Tạ Tuyết Thần, để hắn phiền muộn mà thôi, khiến đại chiến tiếp theo chiếm chút điểm ưu thế, hiện tại đã đạt được mục đích, nhưng Phi Tiểu Nhã lại có chút không thể khống chế được cảm tình và suy nghĩ của mình rồi.

Bộp bộp bộp bộp…

Liên tiếp truyền tới vài âm thanh thong thả có tiết tấu, mọi người chuyển mắt nhìn, chỉ thấy Tạ Tuyết Thần đang đứng tại chỗ nhẹ nhàng vỗ tay, khuôn mặt nguyên bản thành thục suất khí hiện tại đã có chút vặn vẹo biến dạng.

Tạ Tuyết Thần sao có thể không buồn bực? Hắn quả thực buồn bực muốn điên lên rồi!

Muôn vàn cầu khẩn của hắn, tất cả nhu tình đều vì muốn Phi Tiểu Nhã gả cho hắn, thế nhưng hắn lại bị Phi Tiểu Nhã cự tuyệt một cách vô tình, nếu như chỉ là như vậy cũng coi như thôi. Vốn hắn không mông đợi Phi Tiểu Nhã sẽ đáp ứng hắn, làm như vậy chỉ la tận lực tận việc mà thôi.

Thế nhưng Phi Tiểu Nhã chính mình khổ cực khẩn cầu không được, lúc này cư nhiên chủ động tiếp xúc thân mật đối với một nam nhân xa lạ, còn nói ra những lời vô cùng không biết vô liêm sỉ.

Đây là chọc giận, chọc giận trần trụi a, so sánh giữa hai bên, Tạ Tuyết Thần nhất thời sinh ra cảm giác thất bại.

Hơn nữa, tiểu nam nhân xa lạ kia, thoạt nhìn không vượt qua hai mươi tuổi, càng không thể có mị lực của một nam nhân thành thục như chính mình, hơn nữa thực lực bất quá chỉ là Địa giai trung phẩm mà thôi, vô luận là so sánh từ phương diện nào đi nữa đều là chính mình chiếm ưu thế cực kỳ to lớn? Thế nhưng cho dù chính mình chiếm ưu thế thì sao? Phi Tiểu Nhã vẫn không nhìn chính mình mà lực chọn tiểu nam nhân xa lạ kia.

Tạ Tuyết Thần hiện tại có cảm giác giống như Phi Tiểu Nhã cho hắn một cái bạt tai cực kỳ nặng nề, làm trò trước mặt mọi người, hung hăng tát vào mặt chính mình. Cho dù là bề ngoài của hắn có giả bộ rộng rãi thành thục hơn nữa, nhưng trong xương cốt vẫn là một nam nhân âm hiểm giả dối, làm sao có thể chịu được chuyện như vậy?

Đánh người không đánh mặt, đánh mặt thương tự tôn a!

Chỉ trong nháy mắt, Tạ Tuyết Thần liền dâng lên tâm tư phải giết Đường Phong, nam nhân này không trừ, mặt mũi của chính mình ở đâu?

Phi Tiểu Nhã ngươi không phải thích nam nhân này sao? Như vậy chính mình bắt nam nhân này, chặt đứt hai tay, hai chân của hắn, hung hăng chà đạp hắn trước mặt tất cả mọi người, đến lúc đó trái lại ngươi sẽ phải cầu ta.

Trong lòng Tạ Tuyết Thần thầm nghĩ như vậy, trên mặt không khỏi hiện lên một tia cười nhạt:

- Trò khôi hài này thực sự có điểm hoạt kê!

- Chuyện còn lại chờ ta sống lại nói tỉ mỉ với ngươi!

Phi Tiểu Nhã nũng nịu liếc mắt nhìn Đường Phong, thời điểm xoay người trở lại đã trở nên lãnh tĩnh dị thường, người trước mặt chính là cừu nhân lớn nhất của chính mình, phải điều chỉnh tốt trạng thái tâm tình mới có thể ứng chiến.