Vô Tình Gặp Vô Tình Yêu

Chương 46: Giỗ Lần Thứ 15 Của Một Người





“Hôm nay là giỗ lần thứ 15 của một người” lời nói không nặng không nhẹ của Tuấn Thiên hốt ra nói với cô.

Nghe những lời này thì cô bị bất ngờ bởi vì từ trước đến tận bây giờ thì cô chưa từng nghe bố mẹ nhắc đến việc có một người bạn nào một người chị nào đã mất hết .

“Chắc là bà có nghe đến cái tên này rồi mà Nguyễn Hoa Ly” Tuấn Thiên từ tốn nói.

Khi nghe nhắc đến tên của cô Hoa Ly là bạn thân một thời với các cô chú cũng như bố mẹ của cô kiêm luôn cả người yêu cũ của bố Tuấn Thiên nên sao mà cô không biết được, chỉ là không còn nghe tin tức gì nữa ngay cả nhắc đến tên bố mẹ cô cũng không nhắc đến.

“Cô Hoa Ly thì có liên quan gì đến chuyện này?” cô khó hiểu hỏi.

Tuấn Thiên vẫn rất từ tốn khi nói chuyện này, gương mặt cậu ấy và ngay cả ánh mắt cũng không có một gợn sóng nào cả.

“Cô Hoa Ly ngày đó cùng với bố tôi yêu nhau nồng nhiệt, nhưng mãi cho đến năm cô 26 tuổi thì bố tôi đã 27 nhưng cả hai điều chưa tiến đến việc đám cưới đám hỏi gì với nhau cả bởi vì bà nội tôi luôn không thích cô Hoa Ly và cực kì cay nghiệt với cô ấy nhưng mà bố tôi vẫn luôn bất chấp mọi thứ để có thể yêu thương cô ấy và bảo vệ cô ấy từng li từng tí có thể ngày đó bố tôi luôn dành cho mình hết tuổi trẻ nồng nhiệt nhất cho cô ấy, tất nhiên cô Hoa ly cũng như vậy họ chờ đợi nhau 7 năm thời gian dài đó chưa bao giờ phai đi chuyện tình cảm của họ dành cho nhau, nhưng tiếc nhất là năm cô Hoa Ly 27 tuổi bố tôi 28 trong một lần đi họp hội với bạn bè thì bố tôi đã vô tình đã ăn trái cấm với mẹ tôi cả hai người trải qua với nhau 419 sáng ngày hôm sau đó bố tôi và mẹ điều thoả thuận rằng sẽ không ai liên quan đến ai nữa, nhưng đời mà trêu ngươi con người rất nhiều mẹ tôi cấn bầu chị hai của tôi nhưng bà ấy không muốn liên quan đến bố tôi nên không nói cho bố biêt , nhưng chẳng thể nào hiểu được vì sao chuyện tối đêm đó lại bị phát tán ra ngoài và tới tay của cô Hoa LY và cả nhà nội tôi cô Hoa Ly lúc đó rất suy sụp và không muốn nghe bất cứ lời nói nào từ bố Tuấn Anh nhưng mẹ tôi chẳng hiểu vì sao khi đó mẹ tôi không muốn trôn vùi đi mối tình đơn phương bố tôi khi hai người đó gặp nhau ở trường đại học của Anh Quốc nên bà ấy đến trước cửa nhà của Hồ Gia gặp ông cụ Hồ làm náo loạn và hôm đó có cả cô ấy nữa, và rồi bố mẹ tôi cưới chạy bầu cô Hoa Ly cũng rời khỏi đây luôn, kể từ ngày khi lấy mẹ tôi về nhà thì bố tôi rất hận mẹ tôi hầu nhưng ông ấy không bao giờ muốn nhìn mặt mẹ tôi nếu nhìn cũng chỉ là cái vẻ chán ghét mà thôi….” Tuấn Thiên hơi dừng lại một chút.

“Ngày mẹ tôi vào phòng sinh bố tôi ông ấy không xuất hiện bởi vì khi mẹ tôi được đưa vào phòng mổ thì bố tôi bất ngờ nhận được thông tin cô Hoa Ly bị tai nạn xe ở nước ngoài lúc đó bố tôi rất muốn mua vé máy bay đến bên người ông ấy yêu nhất trên cuộc đời này, nhưng khi đó ông ấy bị ông cụ Hồ tát một cái nguyên văn khi tôi nghe kể lại rằng mày còn xứng đáng làm cha không khi đứa con của mày sắp chào đời rồi mày lại vì một người con gái khác mà bỏ mặt nó dù mày không muốn nhìn con bé Diệp kia nhưng nhớ xem đứa bé trong bụng vẫn là con của mày vẫn là cốt dục do mày tạo ra, sao mày không nghĩ tới nó tủi thân khi nằm trong bàn mổ nhìn người xung quanh có chồng đưa đi ở kế bên trong khi mình cũng chồng đưa đi nhưng tâm tư lại không để đến đứa con trong bụng của mình. Đó chính là nguyên văn của ông cụ Hồ đã nói chỉ có như thế bố tôi mới nghĩ đến chỉ hai tôi mà ở lại, mẹ tôi khó sinh nên bà ấy phải tận 1 ngày rưỡi mới có thể sinh được chị tôi ra ngoài lúc đó khi bà ấy nhìn thấy chồng mình người chồng vô tâm vô tình chưa một lần quay đầu lại nhìn bà ngay lúc đó mẹ tôi rơi nước mắt khóc không ngừng nghĩ tôi nghe nói rằng lúc mẹ tôi đẻ còn không khóc bằng lúc nhìn thấy bố tôi..”.

“Bố Tuấn Anh đặt tên cho chị tôi là Hồ Hoa Nguyệt tên đệm của chị ấy không phải tên của mẹ tôi mà là tên của cô Hoa Ly, cô ấy sau khi bị tai nạn thì hoàn toàn mất tích bởi vì cô bị bại liệt chân phải và phát hiện ra mình bị ung thư gan giai đoạn thứ hai nhưng cô ấy không chịu chữa trị, mặc cho bố tô có điều tra như thế nào thì nhận về hoàn toàn là số âm đến cả một dấu vết cũng không có chỉ có khi gia đình cô Hoa Ly tung lên một thông báo cô mang thai con đầu lòng cùng với người chồng ẩn danh của mình thì chỉ có thế khiến cho ông ấy hoàn toàn sụp đổ đêm hôm đó bố tôi đi uống rất nhiều về nhà cũng đã 3 giờ sáng, khi về bị mẹ tôi cằn nhằn vì khi đó chị tôi mới sinh ra đời mà thôi chị Nguyệt lúc nhỏ rất khó lại còn hay bệnh vặt ngủ cũng không đúng giấc điều trái buổi tối lúc nào cũng thức khóc ré lên chỉ có mỗi mẹ tôi chăm, nên mẹ tôi bị mắc bệnh trầm cảm sau sinh bà ấy rất mệt mỏi nên khi nhìn thấy bố tôi như thế mẹ tao cáo gắt lên mà không ngừng cằn nhằn còn bố tôi mới đầu ông ấy còn rất im lặng nhưng sau đó ông không nhijn nữa, mà không ngừng trách mắng mẹ tôi lại không kiềm chế được mà tát mẹ tôi miệng không ngừng nói bởi vì mẹ tôi ham lam đã nói chỉ là 419 mà thôi tại sao lại muốn trèo cao lại hại cho bố tôi mất đi người mình yêu, trong lsuc đó mẹ của tôi như mất kiểm soát mà không ngừng là hét nhìn bố tôi đẫm nước mắt mà nói như thế này: mewj tôi hi sinh nhiều như thế chỉ muốn bố tôi một lần quay đầu nhìn lại chỉ cần một lần có thể nhìn bà ấy một ánh ắmt yêu chiều như cách bố tôi nhìn cô Hoa Ly mà thôi bà ấy chưa từng dám trách mắng bố bơi vì cảm thấy tổi lỗi khi mình chen chân vào cuộc tìnhc ủa bố nên không dám nói đến chuyện ông ấy lấy tên đệm của người cũ ra để đặt tên cho con gái đầu lòng của mình. Bố tôi nghe như thế nhìn thẳng vào mẹ tôi nhưng người đàn ông một khi đã mất kiểm soát thì làm sau mà có thể kiềm chế được mà không ngừng lao đến đánh mẹ tôi..”

Trà Mi nghe những lời vừa nói của Tuấn Thiên kể lại chuyện này thì nhăn mặt.

“Căn nhà ngày hôm đó rất rối loạn sáng hôm sau bố tôi đang nằm ở trên giường cạnh chị hai tôi bố tôi được mẹ thay cho bộ đồ ngủ rất thoải mái và không có dấu vết gì là ẩu đả chỉ khi nhìn đến mẹ tôi mà thôi, bố tôi thức dậy thì nhớ lại chuyện tối hôm qua mà sợ tím mặt mày không biết chuyện gì mà phải nhanh chóng thay quần áo lao xuống nhà tìm mẹ tôi khi xuống bố tôi phải chết lặng người khi nhìn trên người mẹ tôi chi chít những vết thương, bầm tím, bầm xanh, bầm đen điều có đủ còn cả những nơi băng bó vài chỗ nhìn thấy được máu đã thấm vào băng luôn rồi, gương mặt mẹ tôi cũng có những vết thương nhưng mà bà ấy vẫn làm việc như bình thường mẹ tôi tất bật dọn đồ ăn ra bàn cho bố tôi xuống để ăn, khi vừa ngước lên bà ấy nhìn thấy bố thì không ngừng nhớ đến chuyện tối đêm qua nhưng mẹ tôi rất mạnh mẽ không quên nở nhe nụ cười với bố bảo bố xuống ăn cơm nhanh đi, nói như thế mẹ tôi quay về trong bếp ngay khi quay vào ẹm tôi khóc, ông ấy không biết nói gì chỉ lẳng lặng ngồi xuống ăn mà thôi. Từ ngày đó mà thôi gia đình tôi có một vết nứt rất to còn cô Hoa Ly bệnh càng trở nặng hơn rất nhiều chỉ còn có thể truyền dịch không còn làm gì được nữa trong những năm đó chỉ biết nhìn lại những hình ảnh khi cô còn học cấp 3 khi còn yêu đương với bố tôi mà thôi. Năm cô Hoa Ly 32 tuổi bố tôi 33 ngày hôm đó gia đình tôi chào đón thêm một đứa con trai chính là tôi, bệnh của cô Hoa Ly ngày một nặng hơn rất rất nhiều chỉ còn cầm cự được khoảng 3 năm nữa mà thôi cũng chính ba năm đó là nguồn cơn ám ảnh gia đình tôi đến cả đời mà đích thị là mẹ của tôi, ai đó nói làm dâu gia đình hào môn là sướng mẹ tôi không ngừng chịu cảnh chồng lạnh nhạt mẹ chồng cay nghiệt bị cả nhà chồng ghét cay ghét đắng ngay cả cô Thanh Trúc cũng không thích mẹ tôi nhưng cô ấy hiểu được một phần nào đó nên không gây khó dễ, có một lần nọ bố tôi cũng uống rất say mới về nhà chị thôi cũng được 4 tuổi chị ấy nhận thức được rồi chị ở nhà trông tôi,lúc đó tôi cũng đang khóc vì không có mẹ khát sữa đủ kiểu mà chị còn quá nhỏ để hiểu được tôi cần gì đến khi bố về chị Nguyệt chạy đến nói như thế bố tôi lạ không thèm quan tâm mà trực tiếp cách xa chị rồi về phòng, một minh tôi ở trên đó khóc không ngừng khiến cho bố phải quạu lên mà bước qua phòng đàn của mẹ trực tiếp vào gắt gỏng chửi mắng nhưng cảnh tượng hoàn toàn khiến người ta sợ hãi khi thấy mẹ tôi gạch tay vầ ngã khuỵ trên những phím đàng piano sau đó mẹ tôi dược đưa vào bệnh viện vaqf kết luận mẹ bị trầm cảm rất nặng, còn bị bệnh về tâm lý còn bị ám ảnh tâm lý tư tưởng một thời gian rất dài..”

“Cứ ngỡ rằng sau chuyện đó người nhà sẽ ít cay nghiệt lại với mẹ tôi nhưng không khi tôi lên được 2 tuổi thì cô đã 35 tuổi bố tên 36 tuổi bệnh ngày một nặng gia đình tôi lại còn thảm hại hơn khi mẹ tôi và bố lại một lần nữa cãi nhau lần này mẹ tôi trực tiếp cứa cổ mình, một năm như vậy lại trải qua trong không khí không vui vẻ, cô Hoa Ly 36 tuổi đã chính thức mất được gia đình cô thông báo và đám tang sẽ được tổ chức ở trong nước cùng chôn ở biệt thự kiểu Pháp ở quê nhà mọi người không thể nào vượt qua được, chưa ai có thể hiểu chuyện gì ngày đó bố tôi tuyệt vọng buồn bã lại đưa cả vợ con đến đám tang của cô Hoa Ly, bố mẹ của cô Hoa Ly không hận bố tôi nhưng rất hận mẹ tôi họ khiến mẹ tôi quỳ xuống mà nói xin lỗi không ngừng…”

“Cứ mỗi năm như vậy bố mẹ tôi đều đến mộ của cô ấy nhưng chúng tôi không đến nữa chị tôi cũng muốn nói cho bố biết người luôn yêu ông ấy là ai nhưng mà người ông ấy yêu không phải mẹ tôi người sai trong chuyện này cũng là mẹ của tôi, có thể nói gia đình tôi chỉ đang tạm bợ vào những đứa con này mà thôi”.

Kết thúc toàn bộ câu chuyện Tuấn THiên vẫn không giao động hình như cậu ta đã chai sạn hết rồi.