Vũ Vân Hân
Vũ Vân Hân bối rối nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt.
Thân hình cao ráo, với vóc dáng tỉ lệ vàng tam giác ngược hoàn hảo, thậm chí phần ngực vạm vỡ còn lớn gấp đôi cô ấy. Bàn tay rắn rỏi, đôi chân dài thẳng tắp. Ngay cả những ngón tay lộ rõ khớp xương sắc bén cũng đủ để trêu đùa cô say mê tới mức điên đảo thần hồn.
Cho dù đó là khả năng điều khiển bằng khuôn mặt, điều khiến băng tay hay điêu khiến băng giọng nói.
Người đàn ông trước mặt đều có tất cả.
Mục Lâm Kiên
Mục Lâm Kiên lạnh lùng hỏi: “Có chuyện gì thế?”
“Xin lỗi tổng giám đốc Mục, đột nhiên xe bị xịt lốp, anh đợi một chút, tôi sẽ bố trí một chiếc xe khác cho anh ngay”
Chiếc siêu xe lên tới cả chục tỉ sao có thể bị xịt lốp dễ thế được.
Tài xế xuống xe kiểm tra, phát hiện bánh xe bị một chiếc đỉnh cắm vào.
“Tổng giám đốc Mục, chúng tôi nghỉ ngờ là do đứa bé ban nãy làm”
Dù sao thì cả ngày hôm nay chẳng ai lại gần chiếc xe này cả.
Mục Lâm Kiên thẹn quá hóa giận: “Tìm ngay đứa bé kia cho tôi, dứt khoát đòi bồi thường”