Đợi một lúc cũng không thấy phản ứng nào nữa của chủ tử, hắn đoán chắc chủ tử không muốn nói thêm gì.
"Đợi chút, ngươi không phải đi, tự ta đi."
Ở trong phủ tướng quân, trên đại sảnh, Huyết Đại đang an tĩnh quỳ gối,trước mặt nàng có một vị phu nhân quý khí đầy người, đang liên mồm mắngnàng, mà nàng chỉ là an tĩnh quỳ ở nơi đó, không nhận sai cũng khôngphản bác lại.
"Ngươi, nha đầu chết tiệt kia, rốt cuộc có đangnghe ta nói hay không? Ngươi chỉ biết là quỳ ở đó như người chết màkhông biết nói lời gì sao? Hay ngươi điếc rồi hả ?"
Vẻ mặt vị phu nhân mặt kia không tốt, vẫn tiếp tục mắng chửi nàng, trợn trừng mắtnhìn cô gái đang ướt sũng, càng ngày lại càng nói lời khó nghe. Nhưngngười đang quỳ vẫn kiên trì như cũ. Nửa canh giờ trôi qua, nàng khôngchút chuyển động, ngay cả động cũng chưa từng động một cái, giống như là một pho tượng.
"Ngươi đã muốn quỳ, vậy thì cứ quỳ đi, lúc nàothì biết mình sai rồi hãy tới tìm ta, nếu ngươi vẫn không biết lỗi thìliền quỳ một ngày cho ta, cơm tối cũng không cần ăn."
Vị phu nhân tức giận bỏ lại câu nói kia rồi rời đi, trước khi đi còn hung hăng trợn mắt một cái với nàng. Hừ! Dám không để bản phu nhân vào trong mắt, taliền cho ngươi chịu chút đau khổ, để cho ngươi hiểu rằng là ta chính làchủ mẫu của phủ tướng quân này.Xem sau này ngươi còn có dám thế nữakhông?
Đến ban đêm, Huyết Đại lảo đảo đứng lên, vuốt vuốt đầu gối đau nhức, nàng khập khễnh hướng về phía chỗ ở của ‘ nàng ’.
Đẩy cửa phòng ra, nhìn lướt qua phòng, mặc dù có chút đơn giản, nhưng những cái cần đều có, ngâm thân thể đau nhức vào nước ấm. Sau đó, đặt cảngười vào bồn tắm, mượn nước nóng xua tan đau đớn. Nhưng không ngờ bởivì quá mệt mà ngủ thiếp đi, ngày hôm nay thật sự xảy ra nhiều chuyện làm cho nàng mệt lử rồi, dù đã từng chịu vô số khổ sở nhưng nàng cũng không nhịn được sự mệt mỏi giày vò mà ngủ quên đi.
Cho đến khi mộtbóng dáng thon dài đi vào trong bình phong, nhìn cô gái đã ngủ mê man,mặt bất đắc dĩ đi tới. Nhẹ nhàng ôm lấy nàng từ trong bồn nước đã lạnh,đặt lên giường rồi đắp kín chăn, sau đó ngồi ở đầu giường của nàng.
Đột nhiên lại nhíu nhíu mày, lấy từ trong ngực ra một bình con xinh xắn màu vàng kim, mở phần chăn phía trên chân nàng ra, động tác dịu dàng giúpnàng bôi lên hai đầu gối.
Tiểu nha đầu quật cường này, nàng quảthật chịu đựng rất giỏi, đừng nói quỳ một ngày, dù chỉ quỳ một canh giờcũng không dễ dàng. Huống chi, nàng chỉ là một cô nương gầy yếu, hắn đều biết tất cả chuyện xảy ra ban ngày. Ở bên trong, nàng quỳ bao lâu hắnđứng vào bên ngoài bấy lâu, chỉ là hắn ẩn trong bóng tối, không ai cóthể phát ra hiện thôi.
Có lẽ hắn là muốn nhìn một chút xem nhađầu này có thể cứng đầu đến đâu? Cũng có thể là bởi vì thật sự mình quánhàm chán, mới có thể bất tri bất giác theo nha đầu một ngày ở nơi bímật gần đó. Cho đến một khắc trước lúc nàng đi ra từ đại sảnh, hắn mớitrốn vào phòng của nàng, lại không ngờ rằng nàng vào tắm liền không đira.Hắn cho là nàng xảy ra chuyện mới quyết định vào xem một chút. Kếtquả lại thấy tiểu nữ nhân này ngủ thiếp đi trong bồn tắm.Nếu hắn khôngôm nàng lên, mà cứ để cho nàng ngủ trong nước lạnh, ngày mai nhất địnhnàng sẽ bị bệnh. Kỳ quái, hắn vốn không phải người thiện lương, hôm nayhắn bị làm sao vậy ?