"Có lấy chồng hay không không phải do ngươi quyết định,còn ở đó mà đòi điều kiện? Thật là buồn cười,ngươi cho đây là ra chợ mua thức ăn hay sao mà còn đòi trả giá?" Sự việc đã đến mức này rồi mà con nha đầu thối kia vẫn còn chưa nhận rõ sự thật !
"Hả? Thật sao? Vậy các ngươi liền mỏi mắt mong chờ đi, cũng đừng trách ta không báo trước với ngươi, nếu đến lúc đó không nộp ra người thì cũng không liên quan tới ta nha." Nàng không muốn làm chuyện gì thì không ai có thể ép nàng, dù là ông trời tới cũng sẽ không thay đổi bất kỳ kết quả gì.
"Ngươi nói nghe một chút, xem điều kiện của ngươi là gì." Ôn Hải Thiên vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng mở miệng, mặc dù ông có thể đem nàng giam lỏng đến khi đám cưới sẽ để nàng ra xuất giá nhưng cũng khó tránh khỏi sẽ có tình huống khác xảy ra, ngộ nhỡ nàng làm ra chuyện gì cực đoan thì ông cũng không thể giao phó với hoàng thượng, mà ông cũng không ngại nghe một chút về điều kiện của nàng, sau đó mới định đoạt tiếp,suy nghĩ xong ông mới mở miệng hỏi thăm
"Ta sẽ theo ý muốn của các ngươi mà gả cho Lục vương gia, nhưng ngươi phải ở trước mặt hoàng thượng giải trừ quan hệ cha con của chúng ta, ta chết hay sống cũng không có chút quan hệ nào ới Ôn phủ,đây chính là điều kiện của ta." Nàng vừa nói xong xong,mọi người bên trong phòng khách đều há to miệng, không thể tưởng tượng nổi nhìn nàng, không ngờ nàng sẽ đưa ra điều kiện khiến người ta ngoài ý muốn như vậy , giải trừ quan hệ phụ tử? Từ đó thoát khỏi Ôn phủ, không còn bất kỳ dính líu nào? Thiên a, cái người Tam Tiểu Thư này hôm nay thật đúng là kỳ quái, dám nói ra lời kinh thế hãi tục này sao , đây chính là Hộ Quốc Tướng Quân phủ a, cũng không phải một tiểu môn tiểu hộ, mà là tướng quân phủ quyền khuynh thiên hạ, người khác nằm mộng cũng muốn đi vào nơi đây, mà nàng lại mặc kệ tất cả nghĩ cách thoát khỏi nơi này, thật đúng là làm cho người ta không thể lý giải.
Mà Thượng Quan Cẩn Nam sau khi nghe những lời nàng nói thỉ cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, nhìn nàng một bộ dáng không thèm để ý chút nào, sâu trong nội tâm của hắn khẽ xúc động một chút, thì ra là nàng thật sự đã thay đổi,đây cũng không phải là ảo giác của hắn.
"Được, ta đồng ý ngươi,lúc ngươi gả cho Lục vương gia cũng chính là lúc ta và ngươi giải trừ quan hệ phụ tử này." Nghe thấy nàng nói như vậy, ông cũng không có cảm thấy vui mừng, lời nói vừa rồi cũng là do trong lòng giận dỗi mới nói ra, nghe nàng nói ra muốn cùng mình đoạn tuyệt quan hệ phụ tử, trong lòng ông có chút rung rung một chút, tốt, ngươi nếu đã không hiểu chuyện như vậy, ta liền để cho ngươi đi ra ngoài ăn một chút đau khổ, để ngươi đụng bể đầu chảy máu mới có thể hiểu quyết định hôm nay của ngươi là sai lầm, đến lúc đó tự nhiên sẽ trở lại cầu xin ông.
"Uh, vậy ta hãy đi về trước rồi, hi vọng ngươi có thể tuân thủ lời hứa hôm nay." Như có như không quét mắt nhìn mọi người đang ngồi một cái, liền xoay người rời đi .
Cho đến khi đạo bóng dáng màu trắng kia biến mất ở chỗ hành lang, hắn mới thu hồi ánh mắt, đứng dậy hướng nam tử trung niên đang ngồi ghế chủ tọa khẽ gật đầu một cái coi như là hành lễ, tiếp nói rằng: "Chuyện hôm nay đã dựa theo kế hoạch mà tiến hành, kết cục cũng chính là điều chúng ta hy vọng, như vậy nếu đã không còn việc gì thì vãn bối xin đi trước để báo tin vui này cho gia phụ ." Nói đến hai chữ “tin vui” thì trong bụng không khỏi một đắng chát một hồi, này, thật sự là tin vui sao? Có lẽ, đối với gia tộc mà nói thì đúng nhưng đối với hắn mà nói thì sao?
Trong nháy mắt, hôn kỳ của nàng cùng Lục vương gia đã đến, hôm nay, chính là ngày nàng mặc giá y gả làm vợ người ta, tối hôm qua bốn người Mân Côi cũng đã đến tìm nàng, khuyên nàng không cần hy sinh chính mình, nàng cũng biết làm như vậy có chút không vô nghĩa nhưng nàng cũng không muốn để ý những thứ như tổn hại danh dự kia, hơn nữa nàng làm việc từ trước đến giờ đều là có chủ ý,việc mà nàng quyết định chắc chắn sẽ không vì người khác khuyên ngăn mà dễ dàng dao động, bọn người Mân Côi cũng biết như thế, nhưng vì suy nghĩ cho hạnh phúc suốt đời của tiểu thư, họ không thể không nhắm mắt đứng ra cho lời khuyên nhưng cuối cùng còn không phải là không công mà lui, mặc kệ họ tận tình khuyên bảo như thế nào, Huyết Đại vẫn khăng khăng giữ lấy ý kiến của mình.