Xuyên Không Gặp Chuyện Tu Tiên

Chương 17: Thu nhận tỷ muội Nguyệt Lăng Song Tiên



Quay trở về đại thế giới Vân Mộng đã được nửa tháng thời gian, Lý Phi Vũ cuối cùng cũng đã đem chuyện của đám người Cửu Hàn Cung vứt ra sau đầu, dù sao thì sư phụ hắn trước lúc tọa hóa cũng đã nói không muốn hắn báo thù thay nàng.


Lại nói hắn thế nhưng đã đánh cho hai người kia trọng thương, còn hủy đi thanh danh của Triệu Phi Yến, quan trọng hơn vẫn là dùng kịch độc tước đi bản lĩnh nam nhân của tên Lạc Nghiêu ngụy quân tử ấy, thậm chí còn là đánh cho phụ tử nhà hắn răng rơi đầy đất hoàn toàn vứt sạch mặt mũi của tu giả cao tầng tại một cái tiểu thế giới.


Nói về ba người Lý Phi Vũ thì lúc này đây bọn hắn chính là đang trên đường đi tới vùng đông nam của đại lục chuẩn bị tham dự đại hội Khổng Tước Tranh Mộc do Ngũ Sắc Khổng Tước Tộc mở ra.


Ngồi trên một chiếc linh thuyền màu tím nhạt, ba người vừa ngắm nhìn cảnh sắc không ngừng lướt qua bên dưới vừa ăn trái cây cùng thịt khô do Lý Phi Vũ dày công chuẩn bị từ trước, vốn lấy thực lực của Cửu U bây giờ nếu là sử dụng thời không chi môn thì không quá ba tháng thời gian liền sẽ có thể trực tiếp đi từ phía bắc Vân Mộng đại thế giới tới phía nam của đại lục, bất quá Lý Phi Vũ lại nói thời gian diễn ra đại hội còn cả một năm rưỡi nữa, vậy nên trong khoảng thời gian này hắn muốn dùng nó để trải nghiệm tất cả mọi thứ về tu tiên giới mà trước đây chỉ có thể đọc qua tại trong những cuốn tiểu thuyết giả tưởng.


Gặm một miếng thịt khô được tẩm ướp gia vị có chút cay nồng, Lý Phi Vũ vừa suýt xoa đôi môi đã sớm ửng đỏ lên vì cay nóng vừa thở phì phò nói:


- Phù... phù...
Cái loại thịt yêu thú nướng cay này quả là rất ngon a, nhưng mà đám người kia như thế nào lại cho nhiều hương liệu cay nồng như vậy chứ, báo hại cái lưỡi của ta phồng rộp hết cả lên rồi...
Phù phù... Thanh Di, mau đưa ta mấy khỏa trái cây ướp lạnh, mau lên...
Phù phù...


Nhanh chóng lấy từ trong một chiếc bát lớn chứa đầy trái cây cùng mấy khối băng nhỏ dùng để ướp lạnh ra một chùm nho chín mọng màu tím sậm đưa qua cho Lý Phi Vũ, Thanh Di cố nén cảm giác buồn cười đáp:


- Đại công tử à, dọc đường đi người mặc dù là luôn miệng chê món thịt nướng này quá cay nhưng vẫn ăn mãi không hề dừng lại đó nha.
Người xem, thịt khô dự trữ cũng bị người ăn gần hết rồi...


Cắn vào một miếng trái cây ngọt mát xua đi vị cay nóng trong khoang miệng, Lý Phi Vũ liếc mắt nhìn Thanh Di đang nhịn cười đến mức hai má có chút đỏ bừng lên một cái, thấp giọng khẽ mắng:


- Nữ nhân xấu xa, đây còn không phải là do tay nghề nướng thịt của ngươi quá mức kém cỏi không thể so được với người khác nên bổn công tử ta đây mới phải tự mình dự trữ nhiều đồ ăn như vậy sao?
Ngươi vậy mà lại dám cười nhạo ta, xem ta làm sao...
Ý...


Vốn định vươn móng vuốt nhào tới xử lý Thanh Di đang che miệng cười trộm bên cạnh, bất ngờ linh thuyền của bọn hắn chợt có chút lắc lư khiến cho Lý Phi Vũ cũng phải chuyển dần sự chú ý sang nhìn lại, lúc này Cửu U đang nhắm mắt tu luyện liền lập tức thanh tỉnh phóng thần thức trải rộng ra xung quanh phạm vi ba trăm dặm bắt đầu kiểm tra dò xét.


Biết rõ năng lực của bản thân không thể nào so sánh được với Cửu U, vậy nên Lý Phi Vũ vẫn là rất tự giác phối hợp ngoan ngoãn ngồi yên không hề có chút động đậy, một lúc sau chợt thấy Cửu U thu lại thần thức quay qua hướng hai người đang ngồi yên lặng bên cạnh chau mày nói:


- Ca, tại cách đây gần hai trăm dặm về phía đông đang có người đánh nhau, từ khí tức mà bọn họ tản mát ra thì ít nhất cũng phải có trên ba tu giả tu vi Hóa Thần Cảnh, thậm chí ta còn cảm nhận được khí tức của tu giả Luân Hồi đệ nhất cảnh.
Theo ta thấy thì hình như đám người này là đang tranh giành nhau thứ gì đó rất quý giá, tại mỗi một lần có người xuất thủ đều là dùng chiêu thức vô cùng cường đại của mình để giao chiến...


Gian nan nuốt xuống một ngụm trái cây còn vướng lại bên trong cổ họng, Lý Phi Vũ vuốt vuốt lồng ngực mấy cái rồi mỉm cưởi đầy quái dị nói:


- Hè hè... tranh đấu sao?
Đi, chúng ta cũng qua đó xem xem, biết đâu may mắn còn có thể làm ngư ông đắc lợi một chuyến nha.


Bất đắc dĩ điều khiển chiếc linh thuyền vốn là một kiện pháp bảo thượng phẩm có năng lực phi hành vừa mới trao đổi được tại đấu giá hội cách đây không lâu, Cửu U ngoại trừ là chiều theo gã đại ca mang tâm hồn trẻ thơ kia ra thì cũng không còn cách nào khác, ai bảo hắn là tiểu đệ cơ chứ, vả lại có một gã đại ca biến thái toàn thân đều là kịch độc như Lý Phi Vũ thì Cửu U hắn muốn ngăn cản cũng là điều không thể.


Gần một canh giờ sau, bấy giờ ba người đã dừng lại tại một địa phương cách vòng chiến đấu chưa tới năm mươi dặm, để cho Thanh Di thu lại linh thuyền, Lý Phi Vũ nhanh chóng nhảy vào vòng bảo hộ linh lực của Cửu U chuẩn bị áp sát chiến trận để quan sát, dù sao thì giao đấu giữa tu giả cấp bậc Luân Hồi Cảnh hắn còn chưa có cơ hội thưởng thức qua nữa, vậy nên lần này phải xem cho thật đã a.


Bởi vì linh lực của Cửu U hàm chứa thời không pháp tắc nên rất thích hợp cho việc ẩn nấp, lại nói tu vi của hắn đã có thể sánh ngang với một tu giả nhân loại Luân Hồi đệ ngũ cảnh, vậy nên chuyện ẩn giấu khí tức này Lý Phi Vũ rất là vui vẻ mà ném qua cho Cửu U đang tối sầm mặt bên cạnh.


Đứng tại giữa không trung, Lý Phi Vũ hai mắt mở lớn mang theo vẻ hiếu kỳ liếc nhìn năm gã tu giả đang cật lực giao chiến bên dưới, lúc này hai nữ tu giả có dung mạo giống nhau đến chín phần hiển thị rõ bọn họ là song sinh tỷ muội kia chợt lâm vào tình trạng yếu thế mà bị ép lui lại đến cả chục trượng mới miễn cưỡng đứng vững lại được, nhìn khí tức của hai người họ tản mát ra thì tu vi hẳn mới chỉ dừng lại ở Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, thậm chí linh lực còn có chút tán loạn không ổn định tựa hồ là vừa mới tấn cấp không lâu.


Bấy giờ thanh y nữ tử nhìn qua có vẻ đã thụ thương không nhẹ liền vì một chưởng khi nãy của ba gã trung niên nam tử mà ngã nhoài trên đất nôn ra một ngụm máu tươi, nhìn thấy tỷ tỷ của mình thống khổ cố gắng đứng dậy, nữ tử vận hồng y trên tay lập tức siết chặt dải lụa màu hồng phấn lấp lánh cửu đạo kim văn giận dữ quát:


- Tam Ma Lão Quái, các ngươi thật là một lũ đê tiện.
Lấy các ngươi ba đại nam nhân lại đi vây đánh hai tỷ muội bọn ta, các ngươi không thấy xấu hổ sao?


Một tên trung niên nam tử mặt rỗ của Tam Ma Lão Quái nghe hồng y nữ tử nói vậy liền nâng lên thanh đại đao trong tay khẽ vuốt ve vài cái bày ra bộ dạng có chút bỉ ổi cười lớn đáp:


- Khặc khặc...
Hồng Lăng Tiên Tử, ngươi nói vậy là không đúng rồi, danh tiếng của Nguyệt Lăng Song Tiên tỷ muội các ngươi có ai mà chưa nghe qua cơ chứ?
Lại nói hai tỷ muội các ngươi dung mạo thế nhưng xinh đẹp như vậy, nam nhân nhìn thấy đều là nhất kiến chung tình, ba huynh đệ bọn ta cũng không thể thoát khỏi bốn chữ này a.


- Ha ha.
Lão đại nói rất đúng a.
Hồng Lăng Tiên Tử, huynh đệ bọn ta quả thực là vừa nhìn thấy tỷ muội hai người đã là trong lòng nảy sinh tình cảm, các ngươi không thể cùng huynh đệ chúng ta quay về Tùng Vân Các một chuyến được sao?


Nghe thấy giọng điệu có phần ngả ngớn của hai tên trung niên nam tử kia, nữ tử vận hồng y lập tức nổi giận vươn ngón tay trắng nõn chỉ thẳng vào Tam Ma Lão Quái mắng:


- Đê tiện, các ngươi một lũ vô sỉ còn không phải là vì tung tích của Thanh Mộc Linh Hỏa cùng một cặp trung phẩm Tiên bảo Song Diện Quỷ Lăng trong tay tỷ muội chúng ta mà tới sao?


Một tên có vẻ gầy yếu của Tam Ma Lão Quái lúc này dường như đã không còn kiên nhẫn nữa liền hướng hai tên trung niên nam tử bên cạnh khàn giọng nói:


- Đại ca, nhị ca.
Nhiều lời với ả ta làm gì, Lam Lăng Tiên Tử dù sao cũng đã thụ thương không nhẹ, hơn nữa còn là trúng phải kịch độc của lão già phó tông chủ Bách Độc Tông.
Chỉ cần chế trụ được nàng ta thì sợ gì ả nữ nhân này không đem tung tích của Thiên hỏa cùng hai kiện trung phẩm Tiên bảo kia giao ra chứ?


Nhìn thấy tên nam tử gầy gò bên cạnh cuối cùng cũng chịu lên tiếng thúc giục, tên lão đại nhất thời chợt chau mày suy nghĩ một chút rồi đáp:


- Hảo, nghe theo lão tam đi.
Chỉ cần lấy được tung tích của Thanh Mộc Linh Hỏa thì thương thế của lão tam mới có thể có ngày khỏi hẳn, lúc đấy Tùng Vân Các chúng ta sẽ không còn bị ba lão già béo mập của Bách Độc Tông chèn ép nữa.


Biết rằng lần này khó mà chạy thoát, hồng y nữ tử liếc nhìn tỷ tỷ đã thụ trọng thương đang tựa lưng vào một gốc cây lớn thở hào hển âm thầm ra quyết định, sau đó chỉ thấy từ trên người nàng bạo phát hồng quang chói lòa, dải lụa màu hồng phấn trên tay cũng nhất thời sáng lên, hai mảnh nguyệt nhận điêu khắc đầy những hoa văn quỷ dị có hình thù giống như hai nửa vòng tròn bao lấy hai đầu của hồng lăng lập tức xé gió lao tới trước mặt Tam Ma Lão Quái.


Nhìn nguyệt nhận sắc bén kéo theo hồng lăng mỏng manh tựa như linh xà phóng tới, ba tên trung niên nam tử tuy rằng trong mắt vẫn có chút e sợ song trên miệng lại cười lớn vừa thận trọng tránh đi lưỡi đao trên dải lụa vừa phát động công kích về phía hồng y nữ tử trầm giọng nói:


- Hồng Y Tiên Tử, tuy rằng trung phẩm Tiên bảo Nguyệt Quỷ Hồng Lăng trong tay ngươi uy lực cùng độ sắc bén kinh người, thế nhưng ngươi tu vi chỉ là Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, hiện tại đã thụ trọng thương lại có thể sử ra bao nhiêu phần lợi hại của nó chứ?
Chưa nói tới tỷ muội các ngươi vẫn còn chưa hoàn toàn luyện hóa được hai kiện Tiên bảo này thì chỉ việc lấy một mình ngươi cũng không phải là đối thủ của ba huynh đệ bọn ta rồi.


- Phải a Hồng Y Tiên Tử.
Tỷ muội các ngươi mặc dù là tán tu song có thể tu luyện được tới bước này hẳn là có cơ duyên không hề nhỏ, lại thêm nhan sắc sinh đẹp như hoa quả thực là đã trở thành mục tiêu cho không ít nam tu a.
Các ngươi nếu là ngoan ngoãn chịu về dưới trướng của ba huynh đệ ta, chúng ta đảm bảo sẽ hảo hảo trân trọng tỷ muội các ngươi, sẽ không để cho các ngươi chịu nửa điểm thương tổn đâu.


Ngón tay khẽ múa đem hồng lăng chấn văng một đao đang bổ xuống của lão đại tam ma, hồng y nữ tử bởi vì bản thân linh lực đã có phần hao hụt mà loạng choạng lùi về sau hơn mười bước, chỉ là ngay lúc nàng định hít thở một chút trước mắt liền lóe lên tử quang, một chiếc xích sắt tựa như u linh nháy mắt xuất hiện đánh lên giữa bộ ngực căng tròn của nàng khiến cho trong không gian liền nhất thời vang lên một đạo thanh âm của y phục bị xé rách.


"Ba"


"Xoẹt"


Y phục trước người bị hắc thiết tỏa liên mạnh mẽ xé rách, linh lực cuồng bạo theo một kích này truyền vào nội thể khiến cho hồng y nữ tử bị đánh bay ngược ra sau đụng trúng một gốc cây lớn nôn ra tiên huyết đỏ thẫm, lam y nữ tử thấy vậy liền cố gắng chống tay dậy vội vã chạy qua ôm lấy muội muội của mình lệ rơi đầy mặt. Từ trên cao nhìn thấy một màn này cũng khiến cho Lý Phi Vũ hai tay siết chặt đến nổi đầy gân xanh, ngay tại lúc xích sắt màu đen của tên nam tử gầy gò kia sắp quật trúng lam y nữ tử, Lý Phi Vũ vốn đang đứng tại trong lồng linh lực của Cửu U chợt hóa thành một đạo hắc quang lập tức biến mất.


Thở dài một hơi, biết rằng Lý Phi Vũ chính là một tên chuyên lo chuyện bao đồng, Cửu U cũng chỉ còn biết thu lại lồng linh lực quay qua nhìn Thanh Di mỉm cười bất đắc dĩ nói:


- Chúng ta cũng xuống dưới đi, lần này e là ca ca lại gây náo loạn một phen rồi...


Lam y nữ tử ôm muội muội của mình trong lòng chậm rãi liếc nhìn hắc sắc tỏa liên đang quật tới cũng chẳng còn tâm trí né tránh, đối với nàng mà nói thì cái chết giờ đây có lẽ lại chính là một sự giải thoát. Thế nhưng ngay tại lúc nàng đang ôm chặt lấy hồng y nữ tử thì một cỗ hương sen thanh khiết bất chợt tràn vào mũi khiến cho kinh mạch vốn trước đó còn không ngừng truyền đến cảm giác đau đớn cũng thoáng trở nên ngưng trệ, thanh âm sắc lạnh của hắc thiết tỏa liên va chạm cùng với một vật gì đó cực kỳ cứng rắn mạnh mẽ vang lên.


"keng"


Cố mở ra hai mắt còn vương đầy lệ quang, lam y nữ tử lúc này liền kinh ngạc nhìn thấy một bóng lưng nhỏ gầy mặc một thân hắc y đang dùng bàn tay phải của mình tóm lấy hắc thiết tỏa liên, chỉ có điều đây cũng không phải là dùng bàn tay trần nắm lấy xích sắt mà hắc y nhân kia chính là đang dùng năm mảnh chỉ đao màu bích lục sắc chế trụ hắc thiết tỏa liên của tên nam tử gầy gò thuộc Tam Ma Lão Quái.


Trông thấy một tên hắc y thiếu niên xinh đẹp tựa như thiên tiên hạ phàm bất ngờ xuất hiện cản lại công kích của gã tiểu đệ, tên nam tử gọi là lão đại cùng lão nhị liền có chút ngạc nhiên mà khẽ hô lên:


- Ta... là tiên tử hạ phàm sao?
Sao trên đời lại có thiếu niên xinh đẹp như vậy a?


- Cái này... người này làm sao mà xuất hiện?
Hảo xinh đẹp, hảo xinh đẹp a...


Nghe thấy thanh âm tán thưởng của hai tên trung niên nam tử kia sắc mặt của Lý Phi Vũ không những không có chút nào vui mừng mà lại càng thêm tối sầm lại, lạnh lùng búng tay đem hắc sắc tỏa liên ném ra xa, Lý Phi Vũ đáy mắt hiện lên chút huyết quang cất giọng mỉa mai ba tên trung niên nam tử Tam Ma Lão Quái:


- Các ngươi ba cái đại nam nhân vậy mà lại đi khi dễ hai nữ tử yếu đuối như vậy, đây quả thực là khiến cho người khác được mở rộng tầm mắt nha.


Không thể nhìn thấy dung mạo của người vừa đến, lam y nữ tử cố đỡ hồng y nữ tử trong lòng đứng dậy vội vàng hướng hắc y nhân trước mặt lo lắng nói:


- Đa tạ đạo hữu đã ra tay tương trợ, có điều ba tên này chính là Tam Ma Lão Quái của Tùng Vân Các, tu vi đều đã là Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, tên lão đại kia thế nhưng đã bước vào Luân Hồi Đệ nhất cảnh.
Đạo hữu có lòng tỷ muội ta xin nhận, ngươi hãy mau chóng rời khỏi đây đi, đừng để bị chúng ta liện lụy a...
Khụ khụ...


Bởi vì quá mức nôn nóng mà nôn ra một ngụm tiên huyết, lam y nữ tử sau đó liền vì hành động tiếp theo hắc y thân ảnh phía trước mà thoáng trở nên ngập ngừng, lời thúc giục muốn nói ra lại cứ nghẹn mãi ở tại cổ họng không thốt lên được.


Vừa ngoảnh đầu lại đã nhìn thấy lam y nữ tử nôn ra tiên huyết, Lý Phi Vũ tuy rằng trên mặt bởi vì sự vô lại của Tam Ma Lão Quái mà treo lên vẻ lạnh lùng băng lãnh song cũng thoáng dịu lại vươn tay chỉ vào giữa ngực lam y nữ tử một cái, song sinh tỷ muội vốn bởi vẻ ngoài của người vừa tới mà thoáng khựng lại, thế nhưng sau khi nhìn thấy hành động của hắn liền muốn cản lại nhưng đã quá muộn rồi.


Biết là bản thân tự ý hành động sẽ khiến cho hai tỷ muội này kinh hoảng, vậy nên Lý Phi Vũ sau khi đem một cánh hoa nhỏ của hắc huyết độc liên truyền vào trong nội thể của lam y nữ tử giúp nàng trấn áp kịch độc thì liền lập tức lên tiếng giải thích:


- Hai vị đừng sợ, ta không hề có ác ý.
Đây chỉ là giúp cô nương tạm thời áp chế kịch độc trong người mà thôi, hai người các ngươi trước tạm thời ngồi xuống khôi phục lại chút thể lực đi, ba tên bại hoại này cứ giao cho ta là được.


Ngón tay khẽ đảo, một chiếc bình ngọc lập tức hiện ra đưa về phía bàn tay đang nắm hờ của lam y nữ tử, Lý Phi Vũ sau đó liền quay lưng bước về phía Tam Ma Lão Quái, trước khi đi còn không quên cất giọng giao phó:


- Chăm sóc cho hai người họ, chuyện còn lại để ta giải quyết.


Dưới sự mờ mịt của song sinh tỷ muội, chưa đầy một cái hô hấp thời gian sau ngay tại bên cạnh bọn họ liền xuất hiện hai đạo thân ảnh một nam một nữ, đáng chú ý là thiếu niên nam tử vận hắc y kia lại giống người vừa nãy đến tám chín phần, đây là nói rõ bọn họ có thể chính là một cặp thân huynh đệ.


Hướng song sinh tỷ muội mỉm cười một cái, Cửu U cùng Thanh Di liền chắp tay nói:


- Tại hạ Cửu U.


- Tại hạ Thanh Di.


Ngơ ngẩn được hai người vừa xuất hiện dìu tới một chỗ bằng phẳng ngồi xuống, lam y nữ tử kinh ngạc nhận ra kịch độc trong nội thể thế nhưng lại không có phát tác, nhìn thấy nàng niết niết bình ngọc trong tay, Thanh Di nhanh nhẹn liền cất giọng nói:


- Hai vị cô nương đừng sợ, có hai vị công tử nhà ta ở đây hai vị tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Cái kia đan dược là do đại công tử nhà ta đích thân luyện chế, rất có ích cho việc điều thương, hai vị cũng nên dùng qua đi.


Nghe thấy thanh y nữ tử trước mặt nhắc nhở, song sinh tỷ muội có chút ngập ngừng liếc chiếc bình ngọc trong tay, sau đó cũng không nghĩ nhiều nữa mà đổ ra đan dược nuốt vào.


Để song sinh tỷ muội lại cho Thanh Di cùng Cửu U chăm sóc, Lý Phi Vũ lạnh lùng hướng Tam Ma Lão Quái vươn một tay ra nói:


- Tam Ma Lão Quái của Tùng Vân Các sao?
Đến đây đi, để ta xem xem các ngươi rút cuộc là tu giả kiểu gì mà lại đê hèn đến như vậy?


Bị hắc y thiếu niên xinh đẹp trước mặt mắng là đê hèn, tên lão đại mặt rỗ cũng không giận dữ chỉ là cười khàn vài cái đáp:


- Khặc khặc.
Có đê hèn hay không thì một lát nữa tiểu mỹ nhân ngươi sẽ biết thôi.
Các huynh đệ, lần này chúng ta có thể cùng lúc đưa về năm vị mỹ nhân quả là phúc phận do thượng thiên ban ân a.


- Ha ha ha.
Đại ca nói phải a, lần này Tùng Vân Các sẽ lại vui vẻ thêm vài ngày rồi.


- Hừm, cho dù có đẹp đến đâu thì cũng phải phục thị dưới thân của chúng ta thôi...


Trên tay lóe lên