Xuyên Không Gặp Chuyện Tu Tiên

Chương 28: Nhận lại Cửu U, lấy thân nam nhân sinh hạ nhi tử



Kể từ sau khi cùng Hoa Vương kết bái, Lạc Tâm bấy giờ liền mỗi ngày đều là ở tại Đào Hoa Cốc chờ đợi tin tức của Cửu U, sẵn tiện cũng nhờ Hoa Vương phái thêm vài tên thuộc hạ đi nghe ngóng thử hành tung của tiểu tử Hạo Dương kia dạo gần đây một chút.


Nhàn nhã nhấp một ngụm Lệ Hoa Tương thanh mát, Lạc Tâm tùy ý nằm dài trên một cái ghế dựa ngáp ngáp nhìn tiểu nữ tử đang rèn luyện tiên pháp, thi thoảng còn hướng tiểu nha đầu này nhắc nhở vài câu.


- Sai rồi sai rồi.
Tiểu Huyền, tay phải nâng cao lên chút nữa, chân trụ cũng phải đứng thật vững, như vậy khi vung roi mới không bị ngã...


- Tiểu nha đầu này, ta nói ngươi sao mà nghịch ngợm như vậy a.
Đúng rồi, dùng trường tiên trong tay đánh nát mấy tấm bia gỗ kia, khi nào toàn bộ bia gỗ bị đánh nát thì ta sẽ cho ngươi uống một chén Lệ Hoa Tương.


- Oa, tiểu cữu bắt nạt Tiểu Huyền a.
Hu hu hu.


- Ách.
Tiểu nha đầu này, ta bắt nạt ngươi hồi nào?
Này... mau nín đi...


Vốn chỉ là muốn giúp tiểu nha đầu kia chỉnh lại tư thế luyện roi, thế nhưng bất ngờ lại nghe tiểu nha đầu Tiểu Huyền kia khóc lóc kêu gào, Lạc Tâm cũng là lần đầu tiên gặp phải tình cảnh như này nên có chút không biết nên làm thế nào cho phải.


- Thôi Tiểu Huyền mau vào ăn bánh đi, nghỉ ngơi một chút rồi lát lại tập tiếp.
Tiểu Lạc à, đệ cũng đừng có bày ra dáng vẻ lão sư kia nữa, nhìn chẳng thích hợp chút nào cả.


May mắn được Hoa Vương tiến tới giải vây, bất quá lại nghe nàng nói vậy liền khiến cho Lạc Tâm có chút chán nản mà ủy khuất đáp.


- Tỷ à, tại tỷ cứ chiều hư Tiểu Huyền đó.
Tỷ xem, nha đầu này vung roi loạn xạ, có mấy lần còn suýt bị trường tiên trên tay siết vào cổ treo lên như con khỉ con nữa.
Đệ mà không nghiêm khắc thì Tiểu Huyền sau này lớn lên sẽ bị người ta bắt nạt đó...
Ưm...


Vội nhét một chiếc bánh hoa đào vào chiếc miệng nhỏ nhắn đang thao thao bất tuyệt của Lạc Tâm, Hoa Vương mỉm cười xoa xoa đầu nữ tử trong lòng thở dài nói.


- Ài, đệ có điều không biết.
Tiểu Huyền vốn là thiên sinh mị thể, còn gọi là Cửu Huyền Mị Hồ, trời sinh bản tính đã nhu mì, lại có mị lực mê hoặc tâm trí kẻ khác.
Bởi vì huyết mạch biến dị nên mới bị người ta dòm ngó tinh huyết, phụ mẫu càng là bị kẻ gian giết chết...


Sau đó Lạc Tâm mới biết, tiểu nha đầu Tiểu Huyền vốn là do hắn đổi từ cái tên Tiểu Hắc kia sang chính là một đầu yêu thú biến dị có huyết mạch của Cửu Huyền Mị Hồ trong truyền thuyết.


Loại huyết mạch như Cửu Huyền Mị Hồ ở tại Hồ tộc phải nói là ngàn năm khó gặp, chẳng những thiên phú thần thông cực cao mà mị lực lại càng là thứ khiến cho Cửu Huyền Mị Hồ được xếp ngang hàng với cái vị đỉnh cấp Cửu Vỹ Thiên Hồ trong trực hệ huyết mạch của Hồ tộc.


Nhưng ngặt nỗi, Cửu Huyền Mị Hồ ngay khi mới sinh ra lại nhỏ yếu vô cùng, rất dễ bị những yêu thú khác cắn nuốt để cướp đi thiên sinh mị thể, vậy nên mới dẫn đến tình cảnh phụ mẫu vì bảo vệ hài tử mà vong thân.


Cũng may là Hoa Vương trong một lần ra ngoài đã bắt gặp Tiểu Huyền lúc này đang chạy trốn một đầu Tam Vỹ Yêu Hồ mới may mắn cứu được nó một mạng, có lẽ là cảm nhận được khí tức thanh lãnh hiền hậu của Hoa Vương nên tiểu hồ ly sau đó liền đi theo nàng cho đến tận bây giờ.


Đuôi mắt thoáng đọng lại một chút thương cảm, tuy nhiên, Lạc Tâm sau khi biết được toàn bộ sự thật về thân thế của Tiểu Huyền thì lại càng không có kêu tiểu nha đầu này nghỉ ngơi thêm mà bất ngờ lạnh giọng quát.


- Không được.
Lấy thể chất của Tiểu Huyền không thể cứ mãi lười biếng được.
Tỷ tỷ, nếu tiểu nha đầu này đã gọi đệ một tiếng tiểu cữu, vậy thì đệ nhất định phải dạy nó trở thành một vị Cửu Huyền Mị Hồ cường đại nhất Hồ tộc.


Dừng một chút, cũng không quan tâm đến chiếc bánh hoa đào trong tay đã sớm bị bóp thành nát bấy, Lạc Tâm vội vã lục tìm bên trong nhẫn trữ vật lấy ra mấy bộ công pháp phẩm cấp cao một chút ném về phía Tiểu Huyền nói.


- Yêu thú vốn là dựa theo truyền thừa ký ức mà tu luyện, nhưng nếu muốn sau này không thua kém gì tu giả nhân loại, vậy thì càng phải thử tu luyện công pháp của tu giả.
Đây là mấy món công pháp nhìn qua có vẻ tương đối phù hợp với ngươi, thử dùng tâm ý đến cảm ứng thử xem ngươi là có duyên với cái nào nhất.
Xong rồi sau này mỗi ngày đều phải theo tiểu cữu học tiên pháp, nếu không thì ta sẽ không cho ngươi uống Lệ Hoa Tương đâu.


Nhìn tiểu nữ tử nhăn mặt hướng mẫu thân cầu xin, Lạc Tâm lập tức bày ra dáng vẻ mà hắn cho là đáng sợ nhất nhe nanh múa vuốt quát.


- Đừng có hòng mà cầu xin giúp đỡ.
Ngoan ngoãn một chút, chỉ cần ngươi tu luyện đạt được thành quả thì tiểu cữu ta đây sẽ có thưởng.
Sao nào, có đồng ý không?
Hửm?


- Ha ha ha.
Tiểu Lạc à, cho dù đệ có làm thành gương mặt đáng sợ như thế nào đi chăng nữa thì với dung mạo của đệ cũng không có dọa được người khác đâu.


Bị Hoa Vương lên tiếng đả kích, Lạc Tâm triệt để ủy khuất ôm mặt nằm gục trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh thấp giọng ai thán.


- Haizzz.
Cái gương mặt này quả thật là hết nói nổi mà...


Ở lại Đào Hoa Cốc đã chừng gần hai tháng thời gian, lúc này Lạc Tâm cuối cùng cũng đợi được tin tức Cửu U Vương tấn cấp thành công hiện đã xuất quan, hơn nữa còn mở yến tiệc mời tất cả các vị Yêu Vương khác tới dự.


Vội vã theo Hoa Vương chuẩn bị quà mừng đi tới Cửu U Sơn, Lạc Tâm bởi vì trong lòng có chút khẩn trương nên hắn không khỏi luống cuống tay chân một hồi, may là cũng không có bị bộ y phục dài thượt trên người khiến cho vấp ngã xuống đất.


Nhìn thấy Lạc Tâm đã thay một bộ y phục làm bằng lụa thượng hạng thuần một màu trắng sáng như tuyết, Hoa Vương cũng là nhất thời mà không kìm được liền thốt lên.


- Thật không thể hiểu nổi, rõ ràng là mặc vào y phục bạch sắc thì dung mạo liền xinh đẹp tựa như thiên tiên, tại sao đệ cứ suốt ngày đi mặc mấy bộ y phục đỏ tươi như máu vậy chứ?
Nhìn như này chẳng phải thuận mắt hơn rất nhiều sao, hơn nữa khí chất cũng trở nên vô cùng hòa hoãn nhẹ nhàng...


Nghe Hoa Vương cảm thán, nha đầu Tiểu Huyền ở bên cạnh cũng vội chạy tới ôm lấy cánh tay Lạc Tâm lắc lư vài cái nũng nịu nói.


- Tiểu cữu mặc vào y phục do mẫu thân chuẩn bị quả thực rất đẹp nha, còn đẹp hơn mấy bức họa vẽ tiên nữ mà Tiểu Huyền từng thấy nữa.


Vươn tay gõ nhẹ vào trán tiểu nha đầu kia một cái, Lạc Tâm hai tai có chút đỏ lên liền nhe nanh múa vuốt che đi sự ngượng ngùng của bản thân nhỏ giọng mắng.


- Tiểu nha đầu này, rõ ràng tiểu cữu của ngươi là nam nhân nha, ngươi vậy mà lại đem ta đi so cùng với tiên tử, thật là thiếu hiểu biết quá đi.
Hừ hừ...


Vốn trước đây Lạc Tâm bởi vì luôn luôn sùng bái hình tượng thiếu niên anh dũng vận hắc sắc y phục, cộng thêm vẻ ngoài lạnh lùng nên mới mặc vào y phục màu đen, về sau lại bởi vì dung mạo mới có này quá mức xinh đẹp, nên hắn liền nghĩ đến việc dùng huyết y đỏ tươi như máu để khiến cho vẻ ngoài của mình mang theo chút yêu dị, coi như là dùng nó để dọa sợ mấy kẻ có ý đồ xấu với hắn.


Bất quá, hôm nay lại là ngày trọng đại của Vạn Thú Sơn Mạch, tam Yêu Vương Cửu U vừa mới đột phá, Cửu U Sơn cũng bày ra yến tiệc tiếp đón người tới chúc mừng, vậy nên Hoa Vương mới cất công chuẩn bị cho Lạc Tâm một bộ y phục làm bằng tơ tằm thượng đẳng.


Hơn nữa còn là dùng Bạch Thù Yêu Ti do Bạch Phách Thiên Mộng Tằm nhả ra mà dệt thành, phải nói là sắc bạch như ngọc tuyết, mềm mại tựa cánh hoa, mặc vào trên người càng là làm cho người ta tăng lên khí chất cùng với dung nhạn thượng đẳng của mình.


Lại nói, lần này còn là lần đầu tiên sau khi sống lại tại một nơi khác có thể gặp lại Cửu U, vậy nên Lạc Tâm liền cố tình sửa soạn nhiều thêm một chút phục sức trên người.


Mái tóc dài sau lưng cũng là do Hoa Vương giúp hắn chải gọn, sau đó còn dùng một dải lụa dài màu bạch sắc thêu hình một nhánh hoa đào để cột lại, dung mạo của Lạc Tâm lúc này càng phải nói là nhiều thêm vài phần thanh khiết thoát tục.


Nhấc vạt áo bước lên đầu huyết giao do tinh hồn bên trong thanh thượng phẩm Tiên bảo Huyết Ngọc huyễn hóa ra, Lạc Tâm vừa vung tay liền kéo theo nha đầu Tiểu Huyền đứng lên trên đầu huyết giao, sau đó quay qua cao hứng mà nói với Hoa Vương.


- Tỷ tỷ, chúng ta cũng nên đi thôi, không thể chậm trễ hơn đám người kia được.
Tỷ cũng lên đây đi, chúng ta cưỡi Huyết Ngọc Linh Giao đến chắc chắn sẽ khiến cho đám người kia lác mắt.
He he he.


Trông thấy nét xảo quyệt trong cặp bích lục song nhãn thiếu niên xinh đẹp trước mắt, Hoa Vương cũng không khỏi lắc đầu cảm thán một phen.


- Haizzz, còn tưởng là giúp đệ thay một bộ y phục khác liền có thể tán đi một chút ngạo khí của đệ.
Thật là đã khiến cho kẻ làm tỷ tỷ như ta đây phiền lòng a...


Vội chạy tới đỡ Hoa Vương bước lên người huyết giao, Lạc Tâm vừa giả bộ ngây ngốc vừa mỉm cười hì hì đáp.


- Tỷ à, ta cũng là nghĩ cho Đào Hoa Cốc chúng ta thôi a.
Tỷ xem, bao năm qua tỷ tuy mang trên mình cái danh xưng thập nhị Yêu Vương, thế nhưng thật sự có mấy ai lại đem tỷ để vào mắt chứ?
Lần này chắc hẳn Cửu U Sơn sẽ đến không ít người, mà ta thân cũng là một đầu cửu giai sơ kỳ yêu thú, hơn nữa còn từng hạ sát Loan Vương.
Nếu ta cùng tỷ cưỡi huyết giao tới, chẳng phải là đang tát vào mặt đám người từng coi thường tỷ đó sao?


Cũng vươn tay gõ lên trán Lạc Tâm một cái, Hoa Vương sau khi nghe hắn nói vậy thì liền mỉm cười gật đầu đáp ứng.


- Được rồi, tất cả nghe theo đệ.
Đào Hoa Cốc của ta xưa nay u tĩnh, dưới trướng cũng không có nhiều nhân thủ, lần này tới Cửu U Sơn cũng chỉ có ba người chúng ta mà thôi.


Sau đó cả ba người liền đạp trên lưng một đầu Huyết Ngọc Linh Giao có chút trong suốt mà chậm rãi bay đi, ở tại mỗi nơi huyết giao bay qua, trên không trung đều có cánh hoa đào màu hồng phấn phiêu nhiên rơi xuống, hương hoa thanh lãnh nhàn nhạt nhất thời theo gió tản ra.


Bay chừng gần một canh giờ, đến khi trước mắt dần hiện ra quang cảnh của một dãy núi lớn kéo dài tựa như hình cánh cung thì Lạc Tâm chợt nghe Hoa Vương cất giọng nói.


- Phía trước chính là Nguyệt Quỷ Cốc, đi vào chừng năm mươi dặm sẽ là Cửu U Sơn của tam Yêu Vương Cửu U.


Nhìn nhìn dòng người hối hả đi lại bên dưới, lại thấy bên trên bầu trời cũng có không ít những đạo thân ảnh xẹt qua, người thì cưỡi yêu thú, kẻ lại chân đạp pháp bảo, cảnh tượng quả là có chút hoan hỉ cùng náo nhiệt.


Giữa một quảng trường lớn trên đỉnh ngọn Cửu U Sơn, tại bên trên vị trí chủ tọa có một đạo thân ảnh vận hắc y đang trầm mặc ngồi đó, xung quanh người này không ngừng tản mát ra uy áp vô cùng cường đại, thậm chí là từ trên hơi thở của hắn còn mang theo hỏa khí cực kỳ nồng đậm.


Bên cạnh hắc y thân ảnh còn có ba chiếc ghế khác được kê thành một hàng ngang, điều này chứng tỏ thân phận của những người ngồi ở vị trí này đều không hề thấp hơn hắn.


Phía dưới hàng ghế chủ vị còn bày bảy tám chiếc ghế lớn khác, phân biệt kê ở hai bên, phía trước mỗi một hàng ghế đều là một bàn ngập tràn mỹ thực cùng linh tửu thượng hạng, hương thơm thoang thoảng tản ra trong không trung không khỏi khiến cho quảng trường càng thêm thu hút lòng người.


Tại lúc đám thủ hạ đang bận rộn chuẩn bị cho yến tiệc, bất ngờ một tiếng long ngâm thật uy vũ chợt từ trên không trung vọng tới, sau đó là tiếng quát lớn của một gã thủ vệ the thé vang lên.


- Đại Yêu Vương - Xích Vương tới...


Thủ vệ vừa dứt lời thì từ trên không trung liền có một đầu Xích Huyết Phi Long tám cánh thân dài đến cả trăm trượng xuất hiện, xung quanh còn có không ít thủ hạ cưỡi trên mình phi hành yêu thú hộ tống theo sau.


Cùng với sự xuất hiện của đầu Xích Huyết Phi Long thì nhiệt độ cũng theo đó mà tăng cao, hỏa khí cuồng bạo không ngừng tràn ra trong không khí khiến cho đỉnh núi Cửu U Sơn nháy mắt hệt như một mảnh không gian ở trong lò nướng.


Nếu là chú ý nhìn kỹ thì liền sẽ thấy đứng ở đỉnh đầu của Xích Huyết Phi Long chính là một gã nam tử tuấn tú vận một thân xích kim chiến giáp ngập tràn ánh lửa, nhìn qua khí thế quả thật là uy dũng phi phàm.


Vừa mới đến gần quảng trường thì Xích Long đã biến mất, nhiệt khí cũng theo đó liền tiêu tan, nam tử vận xích kim chiến bào không nhanh không chậm mà bước từng bước đi tới trước hàng ghế lớn bên dưới vị trí chủ tọa.


Trông thấy người tới, đạo hắc y thân ảnh vốn còn đang ngồi trên ghế chủ vị liền đứng dậy chắp tay mỉm cười nói.


- Xích Vương luôn luôn đến sớm, không thể đón tiếp từ xa, mong rằng Xích Vương không trách.
Mời an tọa.


Khóe miệng treo lên một nụ cười đáp lễ, nam tử anh tuấn gọi là Xích Vương cũng chắp tay tùy tiện đáp.


- Cửu U Vương khách sáo rồi.
Nghe nói Cửu U Vương đã thành công tấn cấp cửu giai trung kỳ, vậy nên hôm nay bản vương liền đặc biệt đến chúc mừng.
Đã quấy rầy rồi...


Sau khi Xích Vương ngồi xuống chiếc ghế lớn kê gần sát với vị trí chủ tọa thì bên ngoài liền lần lượt vang lên từng đạo thanh âm của hổ gầm cùng điểu hót, đám thủ hạ cũng lập tức dùng chất giọng the thé của bản thân mà hét lên.


- Nhị Yêu Vương - Bạch Vương đến.


- Tứ Yêu Vương - Huyền Vương đến.


- Ngũ Yêu Vương - Thiên Túc Vương đến.


- Lục Yêu Vương - Nguyệt Vương đến.


- Thất Yêu Vương - Khổng Vương đến.


- Bát Yêu Vương - Giao Ma Vương đến.


- Cửu Yêu Vương - Tượng Vương đến.


- Thập nhất Yêu Vương - Hùng Vương đến...


Từng đạo thanh âm vừa dứt thì một đám người vận cung trang cùng chiến giáp rực rỡ nhất thời tiến vào, trên mặt ai nấy cũng đều treo lên một nụ cười tươi tắn, tuy là không rõ nụ cười này có bao nhiêu phần thật lòng, nhưng nhìn qua cũng đủ để thấy địa vị của cái gã vận hắc y ngồi ở ghế chủ tọa kia không hề thấp một chút nào.


Cung tay hướng về phía đám người đang đi vào hơi thi lễ, hắc y thân ảnh lúc này mới hoàn toàn lộ ra dung mạo là một thiếu niên vô cùng anh tuấn, thậm chí nếu gọi hắn là xinh đẹp cũng không hề có gì đó không đúng.


- Cảm tạ các vị Yêu Vương đã đến dự yến, xin mời các vị an tọa.


Vốn đám người sau khi nhìn thấy có bốn chiếc ghế lớn kê thành một hàng phía trên thì liền có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó bọn họ đã ngầm hiểu ra, bốn chiếc ghế kia chính là chuẩn bị cho bốn vị Yêu Vương đã tấn cấp cửu giai trung kỳ, còn bọn họ mới chỉ là cửu giai sơ kỳ, lại thấp hơn hẳn một bậc nên mới được an bài ngồi tại bên dưới một chút.


Nhìn mấy vị Yêu Vương đã an vị, thế nhưng, trong lúc đám người kia sớm đã ngồi xuống thì lại vẫn có một nữ tử vận huyết sắc nghê thường dường như không mấy để ý tới những đạo ánh mắt kinh ngạc sau lưng mà chậm rãi bước từng bước về phía vị trí còn trống bên cạnh hắc y thiếu niên chuẩn bị ngồi xuống.


Bất quá ngay tại lúc nàng ta sắp sửa ngồi xuống thì từ bên ngoài quảng trường liền vang lên một tiếng quát đầy u lãnh, kèm theo đó là thanh âm cao vút của thủ vệ cùng với ngập trời cánh hoa tung bay.


- Khoan đã, đấy không phải là chỗ mà ngươi có thể ngồi đâu.


- Thập nhị Yêu Vương - Hoa Vương đến...


Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người vừa mới an tọa, trên không trung liền hiện ra một đầu huyết sắc giao long to lớn thân dài hơn mười trượng, hơn nữa trên mình giao long còn có ba đạo thân ảnh hai lớn một nhỏ đang đứng, từ khí tức của hai người lớn kia liền có thể nhìn ra bọn họ một là cửu giai trung kỳ, còn một là cửu giai sơ kỳ, chỉ là từ trên người của cái vị cửu giai sơ kỳ kia còn mờ hồ tỏa ra uy áp vô cùng khủng bố.


Đem huyết giao biến lại trở thành một cây trường tiên tùy ý ném cho nữ hài tử bên cạnh ôm lấy, Lạc Tâm vừa mới bước vào liền mỉm cười lạnh lùng nhìn nữ tử vận huyết sắc nghê thường đang định ngồi vào hàng ghế thượng vị trào phúng nói.


- Vị này tu vi còn chưa đạt tới cửu giai trung kỳ mà đã muốn ngồi ở vị trí kia rồi sao, xem ra quy củ tại Vạn Thú Sơn Mạch này cũng không ra làm sao cả.


Trông thấy người vừa lên tiếng là một thiếu niên vận bạch y xinh đẹp tựa như thiên tiên hạ phàm, thế nhưng khi hắn mở miệng ra nói chuyện lại bá đạo như vậy không khỏi khiến cho đám người ngồi ở đây cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.


Bị bẽ mặt, nữ tử vận huyết sắc nghê thường kia vốn là lục Yêu Vương - Nguyệt Vương liền siết chặt nắm tay giận dữ quát.


- Hừ, còn tưởng