6 vạn năm hồn hoàn chuyển thành năng lượng bay xung quanh trong cơ thể Cổ Phong. Hắn cũng bắt đầu phá bỏ hồn hoàn cùng hồn lực bên trong cơ thể, biến hết thành năng lượng thuần túy.
“Bước đầu đã hoàn thành”
Áp súc năng lượng lại thành một cơn lốc, dần dần ngưng thực thành một quả cầu.
Mấy tiếng sau
“Đan điền thành”
Năng lượng còn thừa liên tiếp được bổ sung vào đan điền. Thân thể Cổ Phong phát sáng. Một cơn chấn động nổ ra.
“Vạn cảnh tùy tâm sinh, vạn sự tùy tâm biến”
Đây là thứ Cổ Phong lĩnh ngộ được trong 4 năm du lịch khắp đại lục. Lên cấp 100 thành thần siêu thoát mọi thứ? Không, ngươi sai, thần giới có quy tắc, ngươi không thể phạm phải, làm việc phải tuân theo giới luật, sao được gọi là siêu thoát? Cổ Phong mới bừng tỉnh, con đường 100 cấp thành thần này đi không thuận.
“Thứ ta theo đuổi là sức mạnh, có thể chưởng khống vận mệnh của bản thân”
Tiên khí vạn dặm, thiên đạo chúc phúc.
Mọi thứ an tĩnh lại.
“Con đường mới này ta liền gọi là Tiên Đạo đi”
“Thần đạo con đường này, hậu nhân ta sẽ không đi”
“Đinh, chúc mừng kí chủ khai sáng Tiên Đạo, ban thưởng Luyện Thể Quyết”
“Luyện Hồn Quyết biến hóa thành Luyện Khí Quyết”
“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn, khai sáng con đường mới, thưởng 5.000.000 vàng”
“Thực lực không có biến hóa nhiều, căn cơ rất vững chắc, may mà Luyện Hồn Quyết áp súc hồn lực ta lại năm lần mới có thể vững chắc căn cơ như vậy”
Cảnh giới hệ thống tự động phân chia, khá đơn giản, theo thứ tự là Nhân Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên. Mỗi cảnh giới chia ra làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Bảo vật cũng chia theo khá tương tự, Nhân khí, Địa khí, Thiên khí.
Nhân tiên tương ứng cấp 1-30 hồn sư
Địa tiên là cấp 31 đến 60
Còn Thiên Tiên là từ 61 đến 100
“Hệ thống, trên thần cấp 100 còn có các vị thần, sao ngươi không có phân chia cảnh giới đó”
“Kí chủ nghĩ xa làm gì, Thiên tiên ngươi còn chưa đạt được đòi hỏi gì nhiều”
“Có khi ngươi chết yểu đâu”
“Mồm ngươi thật là quá mẹ nó thối”
“Đây là con đường ngươi tự mở, đi được bao xa còn phải xem, hệ thống không đánh giá trước được”
“Đây chỉ là tạm thời phân chia cảnh giới, ngươi mai sau có thể đổi”
Vì sao hắn lựa chọn đi con đường khác? Thần giới chỉ có một số thần chi nhất định, ngươi chỉ có thể kế thừa thần chi thừa ra, hoặc được truyền thừa từ một vị thần nào đó.
Người của Thần Giới luôn phải chấp hành các quy tắc, như không thể xuống hạ giới, phải nghe theo chấp pháp đường, hay một việc nữa, đó là khi ngươi nhận được thần cách thành thần, ngươi sẽ mãi mãi ở cảnh giới đó không thể mạnh hơn.
Ngươi kế thừa thần cấp 2, vậy ngươi mãi mãi là thần cấp 2, không thể đột phá thành thần cấp 1.
Theo như trí nhớ của Cổ Phong, thì thần hủy diệt cùng thần sinh mệnh không có truyền thừa thần vị lại. Tà ác cùng thiện lương sẽ truyền thừa cho đôi vợ chồng ở giới khác, còn Tu La truyền thừa cho Đường Tam.
Hắn luyện trăm cấp thành thần, tối cao cũng chỉ thần cấp 1.
Tiên đạo thì vô câu vô thúc, không có ràng buộc, không có hồn hoàn cùng hồn kỹ. Tu luyện là đan điền cùng thân thể. Tuy không có hồn kỹ, nhưng tiên khí có thể diễn hóa ra các pháp quyết biến hóa nhiều hơn. Tiên khí năng lượng này cao cấp hơn hồn lực rất nhiều, nó có thể giúp bản thân ngự không phi hành hay là bắt lấy vật gì đó một cách vô hình.
Luyện Khí Quyết: Áp súc năng lượng lại gấp 10 lần.
“Bản nâng cấp a, xem ra Tiên khí cấp độ mạnh hơn hồn lực rất nhiều”
Luyện Thể Quyết: quyển hai, luyện tim
“Ta biết ngay, hahaha, chắc chắn có quyển kế tiếp”
“Kí chủ, phần thưởng Ám Kim Thập Nhị Hắc Dực nếu còn không nhận lấy là hệ thống sẽ thu về”
Cái này có chút xoắn xuýt, bởi vì cái này chỉ được ghép vào cơ thể như là hồn cốt, nguyên bản là nó sẽ thành ngoại phụ hồn cốt của hắn, nhưng hiện tại theo con đường tiên đạo, phi hành cũng biết, thì cần cánh làm gì.
“Đây là bản phục chế của hệ thống, không cần cấy ghép, nó được làm từ kim loại, ngươi chỉ cần luyện chế nó như pháp bảo tùy tiện dùng”
“Vậy được”
Sau lưng Cổ Phong mọc ra 12 cái cánh màu đen tuyền, mỗi cái lông vũ là hình con thoi với một chiều dài ra hơn ba cạnh còn lại. Mỗi cái cánh có tổng cộng 100 cái lông vũ. Vì được phục chế thành kim loại nên cũng không có xương cánh, Cổ Phong có thể tùy ý tách cả Thập Nhị Dực thành từng con thoi bắn về phía địch.
Nhờ vào tiên khí cùng kiếm ý, điều khiển hơn 1000 cái lông vũ cũng không phải chuyện khó.
“Vừa nhận được 5.000.000 vàng, nên làm gì đây” Cổ Phong cười bỉ ổi
“Thân thể tố chất ta còn thiếu 249, liền dồn hết vào đó đi”
“Đinh, kí chủ tiêu hao 2.490.000 vàng khai mở thân thể”
“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành thân thể tố chất”
“Đinh, chúc mừng kí chủ thành tựu thánh thể, thưởng 1.000.000 vàng”
“Hệ thống, trên thánh thể còn thể chất khác không”
“Có, chỉ cần nâng một lần”
“Cần bao nhiêu” Hắn hỏi ngay lập tức vì vừa nhận được thêm 1.000.000 vàng
“100.000.000 vàng, cũng ít thôi”
“Ta kiếm 6 năm tổng cộng lại cũng không đủ đâu”
“Not my problem bấy bề”
“Không biết Thánh Thể của ta hiện tại là ở mức độ nào”
Bỗng dưng, một thân ảnh lấp ló đằng xa
“Thời gian cũng đã lâu, ta nên quay lại thôi” Thân thể vẫn cởi trần, hai cánh tay được một khăn vải quấn quanh, nhìn cực kì giống Yone.
Thu hồi Thập Nhị Dực chạy qua
“Sao ngươi lại ở đây” Hắn thấy mỗi Vinh Vinh
“Aaaaaaaaaaa, sao ngươi không mặc đồ” Trữ Vinh Vinh đỏ mặt lấy tay che mắt, nhưng vẫn để hờ hờ lộ ra giữa kẽ tay.
Thân thể Cổ Phong quá cân đối, cơ bụng cơ tay nổi lên cực bắt mắt, nhưng hắn không hề bị khổng lồ hóa như nhiều người luyện tập miệt mài.
Ở kiếp trước, cởi trần chạy ngoài đường có là gì, nhưng ở thế giới này vẫn khá cổ hủ. Nữ phải giữ trinh tiết cho đến khi lấy chồng. Thời đại nam nữ thụ thụ bất thân.
“Ta vừa chiến đấu bị rách mất đồ, nam nhi cởi trần là chuyện bình thường nha”
“Sao lại bình thường được, ngươi mau mặc đồ vào, đồ biếи ŧɦái” Tuy nói thế nhưng Trữ Vinh Vinh vẫn ti hí quan sát
“Ngươi một cái hệ phụ trợ yếu đuối chạy ở đây làm gì”
“Hừ, đừng có khinh thường ta”
Nguyên bản là chỉ chia ra một khoảng cách nhỏ đi tìm, ai ngờ nàng lạc đường, cũng may là thấy Cổ Phong sớm, không thì chắc bị con hồn thú nào thịt cũng không biết.
“Những người khác đâu?” Cổ Phong khoác lên thân một cái hắc bào thượng hạng
“Ta không biết, mọi người chia ra tìm ngươi cùng Tam ca”
“Tiểu Tam hắn đi đâu rồi?” Cổ Phong tuy biết nhưng vẫn hỏi, không thì có chút kì lạ
“Hắn cũng giống ngươi chạy đuổi theo Tiểu Vũ”
“Được rồi, quay lại chỗ cắm trại trước đã”
“Ừm”
Chạy một lúc
“Vinh Vinh, ngươi không thể nhanh hơn một chút sao”
“Ta là hồn sư hệ phụ trợ, nhanh như thế là cao hơn bình thường a” Trữ Vinh Vinh tức giận dậm chân xuống đất
Trên đường đi, Cổ Phong hắn có mấy lần nói nàng chậm, làm nàng muốn đá hắn mấy cái.
“Vẫn là để ta mang ngươi đi đi” Cổ Phong bước tới trước Trữ Vinh Vinh, bế nàng lên
“Không cần ta tự đi được, ngươi bỏ ta ra” Trữ Vinh Vinh đỏ mặt cố gắng quậy ra khỏi người Cổ Phong
Chưa làm gì hắn đã mang nàng bay lên
“Nằm im giữ chặt, không là ta thả ngươi xuống này” Phiêu phù trên không trung, Cổ Phong giả vờ thả lỏng
Vinh Vinh vội vàng ôm lấy cổ hắn, nhắm tịt mắt
“Như thế có phải ngoan không”
Chớp mắt hắn đã trở về chỗ cũ.
“Đến”
“Thật nhanh” Trữ Vinh Vinh ngạc nhiên mở mắt ra
“Ngươi còn định ôm ta đến bao giờ, không phải định chiếm tiện nghi đó chứ”
“Ai mà thèm” Nhảy phắt xuống không chần chừ, nhưng mặt nàng vẫn đỏ
“Xem ra mọi người vẫn chưa trở về” Cổ Phong nói nhỏ
“Có thể mọi người vẫn chưa tìm được Tam ca”
Cổ Phong thả ra thần thức bao trùm nhưng cũng không thấy, có thể là quá xa.
“Xem ra vẫn phải dùng gió để cảm thụ, linh hồn ta vẫn còn hơi yếu”
“Đi hướng đông nam”
“Ngươi đừng đoán mò, có thể một lúc nữa mọi người sẽ trở về”
“Vậy ngươi ở lại một mình đi, ta đi tìm mọi người”
Nói xong, hắn quay phắt đi luôn, chỉ để lại nàng một mình ở chỗ cắm trại.