Nghe xong hệ thống giải thích Nguyễn Nam cũng tổng kết lại được nhiệm vụ lần này của cô là xoá bỏ chấp niệm của nguyên chủ. Nhiệm vụ này xem ra căng đây.
Nguyên chủ muốn xoá bỏ chấp niệm để được ‘siêu độ’. Thế giới muốn xoá bỏ chấp niệm để được trở thành một thế giới độc lập, tự lập, tự cường.
2 cái đều không dời đi chấp niệm. Xem ra cái chấp niệm này rất phiền phức đây. Không khéo còn nguy hiểm đến tính mạng nữa. Phải cẩn thận mới được. Dù gì đi chăng nữa thì thứ này cũng tự mình diễn sinh ra thế giới, còn được dùng để vận hành thế giới nữa. Cũng may lần này thất bại còn được một lần làm lại nữa. Hi vọng cô sẽ không cần đến nó.
Nói đến chấp niệm của cô ấy phải nói đến câu chuyện đầy bất hạnh của cô ấy. Mà nói cô ấy bất hạnh sao? Cũng không hẳn là vậy. Bởi so với nhiều người khác cô ấy may mắn rất nhiều.
Nguyên chủ tên Bạc Dung Nhi là con gái của một đại gia Sài thành lúc bấy giờ. Mẹ cô cũng là một tiểu thư có tiếng. Cô sinh ra đã sống trong nhung lụa. Nhưng cuộc đời trớ trêu. Năm cô lên 8 tuổi, mẹ cô hạ sinh con trai đầu lòng cho nhà họ Bạch.
Nhưng rất không may, năm lên 2 tuổi đứa bé đó bị một bệnh gì đó về máu. Nguyễn Nam đã từng nghe đến tên bệnh này. Bệnh này ở hiện đại có tên là tan máu bẩm sinh (hay Thalassemia). Đúng như tên của nó, nó là 1 loại bệnh di truyền bẩm sinh. Nhưng rất tiếc bệnh này phát hiện và được nghiên cứu từ năm 1925. Nhưng năm nay mới là năm 1910. Bệnh này ở thế kỷ 21 còn khó chữa nói gì hiện tại mới đầu thế kỉ 20.
Là con trai đầu của Nhà họ Bạc. Biết con mình bị bệnh, họ làm sao cam tâm tình nguyện để con mình chết. Người ta nói có tiền thì mua được tất cả và nhà họ Bạc đã làm như vậy. Lúc đó người Pháp đã đô hộ Việt Nam. Bằng vào tiền bạc và địa vị. Nhà họ Bạc đã mời được một bác sỹ nổi tiếng về để chữa trị.
Nhưng vào thời điểm này, bệnh này còn chưa được pháp hiện. Làm gì có ai biết nó là bệnh gì đâu mà chạy với chữa. Nhưng không biết là nhà họ Bạc may mắn thế nào mà vị bác sỹ mà họ mời về tuy không biết bệnh này là gì cũng không biết chữa khỏi nó nhưng vị bác sỹ này có một người bạn nghiên cứu về các bệnh về máu. Và ông đã từng nghe qua về 1 trường hợp giống như này từ người bạn của ông.
Người bạn của ông nói. Bệnh này tuy không biết là bệnh gì nhưng có thể thông qua tuyền máu từ người thân trực hệ để duy trì sự sống. Và sau đó là hi vọng cho nhà họ Bạc và là tuyệt vọng của Bạc Dung Nhi bắt đầu.
Máu của Dung Nhi phù hợp với em trai của cô. Và sau đó là chuỗi ngày dài đằng đẵng bị bồi bổ, rút máu. Cô như một kho máu di động của em trai cô. Mặt ngoài cô vẫn là một cô tiểu thư được cưng chiều của nhà họ Bạch muốn gì có đó. Nhưng cô biết những thứ đó đều bởi vì ‘em trai cô cần cô’.
Ở nhà họ Bạc, cô sống không bằng chết.
Rút máu đau sao?
Đau.
Lúc nhỏ Dung Nhi bé nhỏ nghe nói có em trai cô bé vui lắm.
Lúc em trai bị bệnh cô lo lắng lắm.
Lúc nghe nói mình có thể cứu em trai, cô cũng vui lắm.
Nhưng ngày qua ngày bị nhốt ở một chỗ. Trở thành kho máu di động của em trai. Cô đau lắm. Cũng hận lắm. Nhưng Dung Nhi bé nhỏ không trách em trai.