Xuyên Nhanh: Lần Thứ Ba Mươi Chín Công Lược

Chương 17: Muội muội là nam hài tử (17)



“Hửm?” Dụ Sở mơ mơ màng màng bị cọ tỉnh, xương quai xanh bị răng nanh tiểu muội muội cắn cắn, cô có điểm dở khóc dở cười: “Ngươi cắn ta làm gì, ta là tang thi, cũng sẽ không đau.”


Cô đem muội muội kéo lên, ném ở bên cạnh, nâng một chân lên đè xuống.


Trên người Duy Âm vẫn là váy Dụ Sở chuẩn bị riêng cho cô, lớp ren mềm mại, tôn lên mát tóc dài cùng khuôn mặt nhỏ trắng nõn, Dụ Sở một chân ngăn chặn cô, tay nhỏ liền theo bản năng đẩy vai Dụ Sở, khuôn mặt chậm rãi liền đỏ bừng.


Lưu manh Sở lại không hề có cảm giác, chặt chẽ đem muội muội ngăn lại, thấp giọng nói: “Ngươi hơn nửa đêm phát điên cái gì, đang ngủ ngon giấc như thế nào lại không cao hứng?”


Duy Âm nheo lại tròng mắt, nghiến răng: “Ta chính là không cao hứng. Ngươi có dỗ ta không?”


Dụ Sở: “……”


Đứa nhỏ này bại lộ bản tính!


Nhớ trước đây đem cô từ phòng thí nghiệm cứu ra, vẫn là tiểu nha đầu ngoan ngoãn, hiện tại lại đè nặng tỷ tỷ đòi dỗ dành…… Quả nhiên không giống biểu hiện ngoan ngoãn như ngày thường!


“Ngươi không diễn nữa? Ngươi ngả bài rồi?” Dụ Sở trừng cô, liếc mắt một cái, “Có dị năng rồi, cánh của ngươi liền cứng lại đúng không, cẩn thận tỷ tỷ đem ngươi quăng ra ngoài……”


Lời còn chưa dứt, cô lại mơ hồ thấy biểu tình muội muội trở nên lạnh băng, vì thế lập tức ngừng thanh âm, nhíu mày nhìn tròng mắt tiểu cô nương.


“Quăng ra ngoài?”


Duy Âm rũ lông mi xuống, nhẹ giọng hỏi, bỗng nhiên chậm rãi nheo mắt cười một cái.


Dụ Sở đồng tử hơi co rụt lại.


Cơ hồ là nháy mắt, theo bản năng cảm thấy nguy hiểm.


Tiểu cô nương nhìn cô cười ngọt ngào, môi mỏng nhếch lên, đôi tay nhỏ nắm chặt lấy tay cô, dựa vào tang thi ban đêm hành động không tiện, dễ dàng áp chế cô, chậm rãi cúi đầu, hàm răng trắng tuyết mềm mại mà gặm cắn hàm dưới của cô.


Giống như tiểu động vật hung dữ, đang thăm dò tìm kiếm cảm giác an toàn.


Tiểu cô nương ngữ khí mềm mại, chậm rãi hỏi: “Biết ta mơ thấy cái gì sao?”


Dụ Sở hơi nghiêng mặt, cằm bị tiểu cô nương như thú khẽ cắn, vừa nhột vừa ngứa, có chút tê dại, hóa ra cảm giác tang thi cắn cũng có thể giống như vậy…… Dụ Sở nghĩ lung tung, nghe được muội muội nói, không khỏi nhướng mày: “Ngươi gặp ác mộng?”


“Ta mơ thấy tỷ tỷ cầm đao đâm ta.”
Tiếng nói mềm mại có chút trầm thấp.


Duy Âm cầm lấy tay tang thi lạnh băng tay, đặt ở ngực của mình, ngữ khí lạnh lùng: “Liền đâm ở trái tim ta.”


Dụ Sở hít vào một hơi.


Gặp ác mộng……


Đang êm đẹp, tại sao lại gặp ác mộng bị chính mình đâm?


Dụ Sở hồi tưởng tư liệu trong nguyên tác.


Trong đám đồng bọn của Tô Ý, thật ra có một người hệ dị năng tiềm thức.


Tô Ý đêm nay vừa vặn bị chính mình đoạt nổi bật, nếu nói Tô Ý vì vậy mà phẫn uất bất bình, xuống tay với Duy Âm, là hoàn toàn có động cơ.


Dụ Sở nghĩ, nheo lại đôi mắt.


Cô vốn dĩ tính toán chờ lần khảo nghiệm này qua đi, lại thu thập Tô Ý, nhưng nếu đối phương không an phận như vậy, cũng không cần thiết ở lâu thêm mấy ngày.


Vừa lúc muội muội đã thức tỉnh hỏa hệ dị năng, muốn thu thập đám người Tô Ý cũng không thành vấn đề.


Cô cau mày, xoa xoa mái tóc dài tiểu cô nương, thanh âm chậm rãi: “Đó chỉ là ác mộng, tỷ tỷ sẽ không làm như vậy.”


Duy Âm trầm mặc ngước mắt nhìn cô, qua một lúc lâu lại cười nhạo: “Tỷ tỷ mới vừa nói muốn đem ta ném ra ngoài, chẳng lẽ không phải muốn vứt bỏ ta sao?”


Dụ Sở: “……”


Quả nhiên không nên nói đùa với muội muội, tiểu cô nương dỗi lên thật đáng sợ nha……


“Tỷ tỷ về sau không bao giờ nói như vậy nữa.”


Dụ Sở ngoan ngoãn nhận sai, nhỏ giọng nói thầm: “Tỷ tỷ là đùa ngươi a, cũng sẽ không thật sự ném ngươi đi, nhưng ngươi không thuận theo lại không buông tha ta……” Cô liếc mắt nhìn Duy Âm, thanh âm càng nhỏ nhẹ mà nói thầm: “Thật giống bạn gái hay lôi lại chuyện cũ.”


Duy Âm đè ở trên người nàng, ngẩn ra.


Khuôn mặt nhỏ nháy mắt lại đỏ bừng, nửa cắn răng phản bác: “Ai là bạn gái ngươi!”


Dụ Sở lập tức ngoan ngoãn câm miệng không nói lời nào.


Chính mình hiện tại động tác cứng đờ, mà muội muội lại mới vừa gặp ác mộng, vẫn là không cần chọc muội muội.


Sau rèm giường yên tĩnh một lúc lâu.


Tiểu cô nương bỗng nhiên nhụt chí, rũ đầu xuống, có chút uể oải lại có chút xấu hổ buồn bực, ghé vào trên người Dụ Sở, khuôn mặt nhỏ dán sát vào xương quai xanh của tang thi lạnh băng, ngữ khí sâu kín trầm thấp nói:


“Tỷ tỷ nói thật sao? Ngươi nếu tính muốn đâm ta, ta cũng sẽ không trốn. Đừng bỏ mặt ta là được…… Ta đã thật sự nhận ngươi làm tỷ tỷ, cho nên chúng ta là người thân duy nhất nga.”


===


210915