Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận

Chương 1: Câu chuyện thế giới cha con 1



Cảm giác đau đớn khi đ.â.m vào xe của người khác khiến cho xe hỏng người c.h.ế.t như vẫn còn vương trên thân thể. Bách Hợp không biết mình ra sao rồi, rõ ràng cô đã c.h.ế.t rồi, lúc qua đèn xanh đèn đỏ vì tránh một bà già vượt đèn đỏ mà cô bị xe sau tông vào đuôi xe sau đó va vào xe trước đang chay như bay, lúc này cô c.h.ế.t rồi mới đúng, gần như cô nghe thấy tiếng hét chói tai xung quanh, cô lại có thể nhìn thấy tình cảnh trước mắt, tuy chỉ nhìn thấy bản thân mình bị kẹp ở trong xe, m.á.u thịt bê bết đã không còn hô hấp mà thôi.

“Cô có muốn sống tiếp không?” Có một âm thanh giống như giọng nói của hệ thống điện tử không phân biệt được nam nữ vang bên tai cô, Bách Hợp ngẩn người không lên tiếng, âm thanh bình thản không vội vã lại tiếp tục: “Nửa giờ sau cô sẽ hoàn toàn biến mất, cô có muốn sống tiếp không?”

Quả thật Bách Hợp có thể cảm giác được người mình trong suốt hơn trước một tí, cô vội vàng nói: “Có thể khiến tôi sống lại một lần nữa à?”

Âm thanh kia dừng lại một lúc rồi mới tiếp lời: “Không thể, chỉ có thể cho cô sống tiếp thôi.”

“Nói cách khác có thể để cho tôi lấy hình thái này để sống tiếp.” Bách Hợp hơi do dự rồi mới hỏi.

“Đúng vậy.” Tuy nói sống như thế đã không thể gọi là con người rồi, nhưng ít ra còn tốt hơn là sau này mình biến mất vĩnh viễn. Con người đều tham sống, cho dù chỉ là trạng thái khác thường này, cô không hề do dự mà gật đầu. “Tôi muốn sống tiếp.”

“Mục tiêu đã đồng ý.” Âm thanh lạnh như băng lại vang lên rồi liên tục vang bên tai Bách Hợp: “Tên: Bách Hợp, dùng linh hồn tiến hành khế ước…”

Hình như không khí trước mắt vặn vẹo, Bách Hợp ngất đi, trong lòng còn có cảm giác buồn nôn, cô còn chưa kịp nghĩ mình đã c.h.ế.t rồi mà sao vẫn còn cảm giác muốn nôn, khi cô tỉnh lại trong tinh không, bốn phía đen kịt.

Giới tính: Nữ (có thể biến đổi giới tính)

Tên: Bách Hợp

Tuổi: 21



Trí lực: 46 (max 100 điểm)

Tướng mạo: 57 (max 100 điểm)

Thể lực: 56 (max 100 điểm)

Võ lực: 8 (max 100 điểm)

Kỹ năng: Không

Năng khiếu: Không

Mị lực: 18 (max 100 điểm)

Mặc dù bây giờ mình đã c.h.ế.t nhưng hiện tại màn hình chiếu đột nhiên xuất hiện này vẫn khiến cho Bách Hợp đen mặt.

“Nhiệm vụ của cô là tiến vào thế giới mà tôi bảo, sau khi hoàn thành yêu cầu của tôi thì tôi sẽ để cô sống tiếp không bị tan biến.” Âm thanh lạnh như băng vang lên sau khi Bách Hợp thấy rõ tình cảnh trước mắt.” Nếu cô hoàn thành tốt thì tôi sẽ ban thưởng thêm cho cô, nhiệm vụ đầu tiên không thể thất bại, nếu không cô sẽ bị tan biến.”

Bách Hợp vốn đã chết, bây giờ có thể có được cơ hội sống tiếp đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi, trong đời không có bữa cơm trưa miễn phí, hiên tại chỉ cần có một con đường sống đương nhiên cô sẽ bắt lấy, nên cô gật đầu: “Thế nhiệm vụ của tôi là gì?”



Giọng nói kia hơi dừng lại rồi lại vang lên, tuy vẫn hơi cứng nhắc nhưng không hiểu tại sao Bách Hợp vẫn nghe ra ý thỏa mãn trong đó: “Cô rất thông minh, không cò kè mặc cả với tôi, tôi không thích nhất những người không biết rõ địa vị của mình lòng tham không đáy, lần này tôi thỏa mãn nên cho cô một cơ hôi lựa chọn.”

Vừa dứt lời thì cái màn hình chiếu tư liệu của cô đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi mà chuyển thành mấy dãy chữ:

Câu chuyện thế giới cha con

Xuyên việt cổ đại ta làm chủ

Tổng tài hắc đạo yêu tôi

Khóe miệng Bách Hợp hơi run rẩy, “Những thứ này có ý gì?”

“Cô đoán không sai, đây là một số thế giới tiểu thuyết, khi tác giả bắt đầu viết tiểu thuyết thì thật ra lúc đó đã tạo thành một thế giới, trong thế giới này có nữ chính bàn tay vàng, đương nhiên cũng có nhân vật phụ không cam lòng.” Âm thanh kia vang lên, hình như không muốn giải thích nhiều với Bách Hợp, cứng nhắc nói thẳng, “Cô muốn chọn thế giới nào?”

Thật ra cô không muốn chọn cái nào hết, nhưng hiện tại không phải cô không muốn là được, lúc này cô nghĩ đến tình trạng của mình, nhìn mấy cái tên thế giới đó mà cân nhắc, tên “Tổng giám đốc hắc đạo yêu tôi” có vẻ hung tàn, cô còn chưa hiểu hết hoàn cảnh của mình nên cũng sẽ không đụng đến “Xuyên việt cổ đại ta làm chủ”, bởi vậy Bách Hợp cương quyết nói: “Câu chuyện thế giới cha con.”

Âm thanh cứng nhắc kia không vang lên nữa, sau một hồi vặn vẹo, cô choáng váng đang định nôn ra thì không ngờ rằng bị ngã từ trên giường xuống.

Bây giờ cô mới có cảm giác lại, sau khi bị tai nạn xe cộ thì cô đã không còn cảm giác đau nữa rồi, vậy mà lúc này Bách Hợp lại cảm thấy đau đớn, cô mừng rõ đứng dậy rồi sờ lên thân thể mình. Bộ dạng bay bổng sau khi c.h.ế.t mới khiến cô hiểu rõ còn sống là tốt đến cỡ nào, cô cười cuời rồi lại sờ lên mặt mình, tuy da mặt vẫn vô cùng nhẵn nhịu nhưng cô vẫn cảm giác được thân thể này đã không còn nhỏ tuổi nữa, cô nhắm mặt lại, ký ức khổng lồ ùa vào cô, mãi lâu sau cô mới mở mắt ra rồi nở nụ cười gượng gạo.