Xuyên Nhanh Phu Quân Hạ Hỏa Nào!

Chương 43: 43




" Anh kí cái gì? "
Ninh Hinh nghe không rõ lời anh nói, ló cái đầu ra khỏi chăn hỏi.
Uy Trì hạ người mút đôi môi cô.
" Hợp đồng với Kiệt gia.

"
Ninh Hinh kinh ngạc : " Thật? "
Không phải là anh đã từ chối bọn họ sao? Bây giờ lại đột nhiên đổi ý là có ý gì?
" Ừ, dù sao dự án này cũng không tệ.

"
Ninh Hinh gật đầu, xoay người lại nhắm mắt.
" Uhm...!"
Cô không lo lắng, cô tin Uy Trì sẽ có sự đề phòng nhất định với Kiệt gia.

Nên bây giờ cô phải ngủ đã...!mệt quá a ~
Uy Trì ôm cô vào lòng, cắn cắn bên tai nhẹ giọng.
" Có cần lấy quà không? "
" Em ngủ đã...!"
Quà gì thì để sau, cô hiện tại mệt bắt chết!
Uy Trì cười dịu dàng, điều chỉnh tư thế thoải mái cho cô ngủ.
Rinh...
Chiếc điện thoại trên bàn rung lên từng hồi, anh khẽ nhíu mày.


Nhưng khi nhìn đến nội dung tin nhắn, sắc mặt lập tức tràn đầy sát khí.
Ánh mắt anh liếc nhìn cô thở đều bên cạnh, nhẹ nhàng dời thân hình rời giường bước ra ngoài.
" Chuẩn bị máy bay, hai giờ sau xuất phát.

"
" Vâng, ông chủ.

"
Uy Trì thoáng lên tia phẫn nộ khó thấy, lập tức xoay người về thư phòng thay quần áo.
....
Ninh Hinh mở mắt, trần trọc nhìn cửa ra vào.
" Có chuyện gì? Đại Cẩu.

"
Đại Cẩu : [...]
Ninh Hinh nhíu mày : "..."
Nó biến đi đâu rồi?
Cô thở dài, thôi vậy đành phải chờ thôi...
Khi ba mẹ Văn đến đã là buổi chiều, tưởng gặp được Uy Trì nhưng người lại đi mất.

Mẹ Văn có vẻ thất vọng thở dài.
" Thằng bé bận bịu nhiều quá, con có gì thì giúp nó nhé.

Dù sao hai đứa cũng đăng kí kết hôn rồi, vợ chồng thì phải sang sẻ ít việc với nhau mới có tình cảm lâu dài được.

"
Ba Văn gật đầu đồng tình.
Ninh Hinh mặt đơ toàn tập : "..."
Đăng kí kết hơn gì?! Cô còn chưa biết đó nha!!!
Hồi nào vậy?
Ba mẹ Văn đang chìm đắng trong lời dặn dò đủ mọi kiểu cách sống chung hòa hợp thì cô chỉ biết gật gù nghe như gió lùa qua tai.
Đây là màng ép cưới của tổng tài trong truyền thuyết đây sao?...!Chậc, thật là mở mang tầm mắt nha...
...
Qua một tuần cô chỉ nhận được tin nhắn và cuộc gọi ngắn của Uy Trì.
Xem ra tình hình có vẻ phức tạp...
Với cả Đại Cẩu còn chưa có dấu hiện xuất hiện, không phải là Thúc Thúc lại dở trò gì rồi chứ?
Cô mặc chiếc áo ấm ra ngoài đi dọa một chút, mấy ngày nay ở trong biệt thự làm cô suýt chút nữa biến thành con heo biết nói rồi a ~
" Lạc Y...!"
Giọng nói phát ra từ bên cạnh, cô quay đầu nhìn lại liền thấy hai thân ảnh quen thuộc.
Ai cha, không phải là Linh Âm và anh trai yêu dấu của cô đây sao?
Bọn họ không phải nên bù đắp tình cảm sao còn ở đây làm gì?

Linh Âm khuôn mặt đau thuơng đồng tình nhìn qua Ninh Hinh.
Ninh Hinh : "...", biểu hiện gì đây? Nhìn thấy đám tang cô trong mơ à?
Linh Âm vừa đi tới cô thì bị chặn bởi hai người vệ sĩ.
" Vị tiểu thư này, cô muốn làm gì? "
Kì Dịch phía sau tiến lên, bảo vệ Linh Âm ra đằng sau.

Ánh mắt thấu hận quát : " Lạc Y là em gái tôi! Tôi phải hỏi các người định làm gì em ấy mới đúng! "
Ninh Hinh nhíu mày : " Bọn họ là đang bảo vệ tôi.

Anh bị mù à? "
Kì Dịch : "..."
Linh Âm phía sau không nhịn được, giọng nói có phần uất nghẹn nhưng lại quật cường khuyên nhủ.
" Lạc Y! Em biết chị bị hắn ép buộc! Chị không cần phải như vậy, Kì Dịch anh ấy là người tốt.

Anh ấy là anh trai chị, anh ấy sẽ giúp chị thoát khỏi hắn ta! "
Ninh Hinh : "..."
Hôm nay là ngày gì mà toàn bất ngờ này đến bất ngờ khác vậy?
Ai ép buộc cô? Có ai dám ép buộc cô à? Sao cô lại không biết vậy?
Thấy Ninh Hinh vẫn không phản ứng, cũng không có ý định gì.

Linh Âm không khỏi lo âu.
" Chị Lạc Y! em đến đây là giúp chị! Chị phải tin em! Hắn ta chỉ muốn lợi dụng chị để lật đổ Kiệt gia! Chị phải tin em! "
Vệ sĩ đen mặt, hoàn toàn không có ý định kiên nhẫn thêm với hai người này.
Cô ta là đang nói cái gì? Đoán 80% là ông chủ nhà họ đi?
Lợi dụng tình cảm? Ông chủ bọn họ cần phải áp dụng biện pháp hèn hạ như vậy à? Huống hồ là Kiệt gia, Kiệt gia là cái thá gì? Nếu muốn Kiệt gia sớm đã bị xóa tên khỏi thành phố này rồi!
Kì Dịch âm trầm nhìn Ninh Hinh : " Y Y, tên Uy Trì đó che lấp đi ánh mắt của ba, mẹ và cả em rồi! Y Y, hắn ta cùng đối tác nước ngoài ý định nuốt hết khoảng lợi nhuận của dự án Kiệt gia.

Hắn có thù oán với Kiệt gia từ lâu, em biết phải không? Y Y em nên nghĩ kĩ lại — Á! "
Vệ sĩ nện cho Kì Dịch một đấm, hoàn toàn tung ra hết sức lực.
Một ma mới vào nghành mà dám ăn nói với ông chủ như vậy! Tên đáng chết!

" Vị thiếu gia này, ngài nên về tìm hiểu thêm về thông tin nhận được đi.

Kẻo lại bị tên đầu óc không bình thường nào lừa rồi cũng nên.

"
Ninh Hinh dơ ngón cái lên cho vệ sĩ.
Quá truấtss! Khỏi cần cô ra tay với đám lắm mồm này...
Linh Âm kinh hãi đỡ Kì Dịch dậy, định nói nhưng nhìn hai người vệ sĩ to tướng kia lại nghẹn họng.

Theo bản năng giữ chặt bụng hơi nhô lên của mình.
Ninh Hinh đi tới ánh mắt khinh thường nhìn Kì Dịch.
" Anh trai, tôi nói cho anh nghe.

Không cần lo chuyện bao đồng.

Không thì cái ghế giám đốc của anh sẽ chẳng giữ được lâu đâu.

"
Kì Dịch nghiến răng đè nén cơn đau ở khuôn mặt vì cú đánh kia đã sưng lên một mảnh, giơ hai tay lên ra ám hiệu.
Ninh Hinh thầm rủa tiếng.
Mẹ nó, không tốt rồi...
Anh ta thì thì ngay lập tức xông tới dùng khăn tẩm sẳng thuốc mê bịt miệng Ninh Hinh.
Ninh Hinh mơ màng nhìn hai người vệ sĩ phái sau cũng ngất đi lúc nào không hay biết.