[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 8: Thanh xuân của Boss (7)



Hoa Y đang bước trên đường đến trường, một chiếc xe Lexus đen chạy qua suýt va vào cô.


Sáng sớm đã gặp thằng điên.


À và người bước ra không ai khác lại chính là nam chủ của chúng ta, vẫn là chiêu bài ngày ngày đưa nữ chính đi học lấy thiện cảm.


Một người đàn ông cao trên 1m80 áo vest, quần âu, giày da bước qua cửa phụ lịch thiệp rước một cô gái xinh xắn như công chúa nhỏ xuống xe.


Hoa Y đứng từ xa xem trò ân ân ái ái của nam nữ chính, cũng công nhận rằng nam chính thì luôn luôn cực phẩm, dáng người ấy, đôi chân ấy cũng đủ lóe mù mắt chó các sinh viên nữ đang độ tuổi thanh xuân phơi phới.


Không nói nữa, vấn đề là nữ chính bước qua chào hỏi rồi đây, show ân ái đổi qua show tình chị em rồi nha~~~


Lộ Tiểu Vãn:" A Hoa Y cậu cũng ở đây à, chúng ta cùng vào trường đi" nói xong liền dắt tay cô hướng vào trường, lướt qua Thẩm Tư, ánh mắt cô và hắn chạm nhau, đôi mắt hắn lóe lên rồi lại thẫm lại hướng theo bóng hình của 2 cô gái.


Một đường đi vào lớp học, cô nhìn xuống cái tay đang kéo mình đi thật nhanh, có chút suy tư, này biểu hiện đây là nữ chính muốn lên sàn rồi phải không, cô thật phấn khích nha.


Đi học vẫn luôn là khoảng thời gian khá nhàm chán, nếu một người trải qua thanh xuân một lần đó là kỉ niệm là niềm vui nhưng với người trải qua quá nhiều thanh xuân như cô...cô từ chối vấn đề tiếp tục tiếp thu kiến thức chủ nghĩa xã hội này.


Hoa Y ngồi chơi, xoay bút, chợt nhớ ra lâu lắm rồi không thấy 6996 online cô suýt quên luôn là mình xuyên qua và có hệ thống rồi.


" Này 6996 sao anh im lặng thế?"


Một câu hỏi thôi đã làm hệ thống của chúng ta thụ sủng nhược kinh, không biết kí chủ hôm nay lại lên cơn gì.


Nó đành phải đáp [ kí chủ muốn làm nhiệm vụ trong im lặng mà, cô bảo tôi phiền nên tôi mới không lên tiếng đó chớ ]


" Ồ vậy bây giờ chán quá, anh nói gì đó đi"


Thế là hệ thống AI thông minh 6996 cảm giác như mình bị coi là con khỉ trong rạp xiếc mua vui cho khách hàng....


" Sao thế? Tiến độ nhiệm vụ đến đâu rồi? Chậm quá hả, qua bao lâu rồi nhỉ?"


[ Kí chủ tôi nói thật cô đừng nổi giận nhé, tiến độ hoàn thành mới có 25% thôi, chậm hơn rùa bò, nếu cô cứ chần chờ như này thì có khi tèo lúc nào cũng không biết đâu ]


" Ồ, nay anh mạnh mồm dữ nhỉ, yên tâm đi thế giới này cũng sắp đến hồi kết rồi "


----------------------------( Liễu gia)


Ting tong ting tong....


Cạch...


Mẹ liễu ra mở cửa:" A, Y Y về nhà ăn cơm, ba nó ơi Y Y về nhà ăn cơm, mau ra đón con" nói xong mẹ Liễu liền nắm tay cô dắt vào trong nhà.


Không khí trong căn nhà vô cùng ấm áp xua tan sự giá lạnh của thời tiết đầu đông, cô cụp mắt xuống che đi cảm xúc nơi đáy mắt.


Ba Liễu bước từ thư phòng xuống không giấu nổi niềm vui mừng, khuôn mặt đã in màu năm tháng của ông bây giờ lại hiện hữu một nụ cười hạnh phúc nhè nhẹ.


Gia đình họ Liễu thật sự vô cùng nồng ấm, mặc dù sức khỏe không tốt nhưng nguyên chủ âu cũng là người hạnh phúc, có một gia đình ấm áp đến như vậy.


Cô nhẹ nhàng nở một nụ cười, nụ cười này là cô thay nguyên chủ đáp lại họ, nó bao trọn cả tình thân, lòng ngưỡng mộ và cảm xúc chân thật.


Hoa Y:" Mẹ, con thèm ăn canh cá mẹ nấu, mẹ có thể nấu canh cá cho con được không?"


Sự kinh hỉ hiện hữu trong đôi mắt bà, mẹ Liễu sụt sùi:" Ừ con gái ngoan, mẹ đi nấu ngay đây, xong nhanh thôi, đợi mẹ lát nhé" nói xong liền lườm qua ba Liễu ánh mắt dặn dò nhớ phải chăm sóc con gái thật kĩ đấy.


Một nhà hòa hợp, không khí đầm ấm, bên ngoài cánh cửa đã hiện hữu một bóng hình, chàng trai mặc áo măng tô đen, đôi mắt chưa bao giờ rời khỏi cô gái, nụ cười của cô, hành động làm nũng, được khắc sâu ghi dấu vào ánh mắt hắn.


Như cảm nhận được ánh mắt nóng rực của ai đó, cô quay đầu lại vừa hay chạm vào đôi mắt xanh thẫm cùng vô vàn cảm xúc phức tạp khiến cho người nhìn có thể bị xoáy sâu vào không thể rút ra được.


Cô lặng lẽ quay đi như không nhận thấy sự hiện diện của hắn.


Khóe miệng người đàn ông khẽ nhếch, có chút trào phúng lại có chút bi thương, này thái độ của cô là không muốn nhìn thấy hắn?


Cắt ngang dòng suy nghĩ, hắn mỉm cười bước đến chào ba Liễu, gật đầu với cô rồi bước thẳng lên phòng.


Hoa Y ngồi đối diện ba Liễu, nói thẳng vào mục đích chính về nhà hôm nay.


Cô muốn ông ủy thác cô làm phó giám đốc, cô sẽ điều hành công ty trong vòng 3 tháng.