Xuyên Qua Mạt Thế Thế Giới, Muốn Sống Sót Phải Tu Tiên

Chương 32: Khí thế



Bây giờ đang là buổi đêm rồi, nhưng cả căn cứ Bạch Hổ lúc này lại cực kỳ ồn ào, huyên náo, tiếng chuông báo động kêu lên inh ỏi. Ngoài đường thì người người lũ lượt qua lại, người thì chuẩn bị vật tư, người thì tập hợp lực lượng, có người lại âm thầm rời khỏi căn cứ bằng con đường khác. Trong nhà thì phần lớn là những người dân thường hoặc năng lực thấp, ai ai cũng lo lắng bất an, người thì trốn trong phòng không ra, người thì khóc lóc ầm ĩ, người thì chắp tay cầu nguyện cho qua đi tai kiếp lần này. Trần đại tướng đang đứng từ cửa số quan sát, nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn này ông cũng chỉ biết lắc đầu thở dài. Ông tự nói:

“Là người chỉ huy căn cứ này, thế mà ta lại vô năng không thể làm ra hành động gì thiết thực bảo vệ được nó, haizzz.”

“Ngài đừng tự trách mình nữa, ngài đã cống hiến rất nhiều cho căn cứ này rồi, chỉ là tình huống lần này quá ngoài ý muốn mà thôi, ai gặp phải cũng không thể nào xử lý nổi.” – Ưng ở bên cạnh an ủi.

“Không, là do ta đã quá chủ quan không xây dựng được lực lượng đủ mạnh mẽ bảo vệ được căn cứ này. Hơn nữa… mà thôi bỏ đi.” – Đại tướng đang nói dở thì chợt ngắt lời.

Ông không chắc chắn là có đúng hay không, nhưng nhiều khả năng là lũ thú biến dị kia bị thu hút bởi vật mà ông đã mang về, chứ không thể nào có chuyện trùng hợp đến mức này được.