Khi Mục Liên thức dậy đã là sáng hôm sau
- Đau...a
Bụng dưới hắn đau thắt, nhưng cơn đau lại từ từ dịu lại
- A Liên chàng tỉnh rồi à, chàng đau sau, Hoàng đại phu
Nhìn thê chủ chạy ra ngoài nhanh như cơn gió, hắn phì cười
Một lát sau Lan Linh chạy vào, tay kéo theo Hoàng đại phu trên mặt bà ấy vẫn còn vương lại ít hạt cơm
Còn không phải là bà ấy đang ăn mà bị phu lang mình đem đến đây sao
- Tỉnh rồi à, bấy giờ ngươi thấy thân thể ra sao ?
- Lúc mới dậy chỉ có hơi đau bụng, nhưng giờ hết rồi, bây giờ chỉ cảm thấy hơi đói!
- Ừ thế là tốt, hiện tại chỉ có thể ăn cháo và thức ăn thanh đạm, khi nào khỏe thì mới có thể ăn thịt cá !
Câu này là bà nói với Lan Linh
- Được ta đã biết, đa tạ ngài !
Xong việc bà quay về ,để lại không gian cho cả hai.
- A Liên chàng nằm đây đợi ta một lát, ta đi ra ngoài mua cháu cho chàng nhé !
- Được, thê chủ !
Một lát sau cô mua về một phần cháu thịt, ăn uống no đủ cô liền lên giường ôm phu lang mình vào lòng
- A Liên hôm qua ta rất sợ, khi thấy chàng như vậy, ta sợ sẽ xảy ra chuyện gì, hứa với ta được không, sau này có chuyện gì cũng không được để bản thân mình chịu khổ như vậy !
- Thê chủ, là ta không tốt , do ta không tin tưởng ngài, do ta vô dụng đến giờ phút này vẫn không thể cho nàng một gia đình trọn vẹn !
Cả hai ôm nhau, Lan Linh ngẩng đầu, nâng mặt cả hai gần nhau,mũi kề mũi
- A Liên chàng biết không, gia đình chúng ta sắp có thêm người rồi !
Nhìn cô cười híp mắt, hắn ngây người ,rồi sau đó như hiểu ra, cả cơ thể như vỡ òa, ôm chầm lấy cô cười vui sướng
- Aaaaaa thê chủ, nàng nói thật chứ ?
- Thật !
- Không đùa ?
- Không !
- Ta mang thai rồi ?
- Thật !
- Ha ha ha thê chủ ta hạnh phúc quá đi mất !
- Ta cũng thế !
Sau khi vui mừng hắn lại nhớ đến tình cảnh của ngày hôm qua, thân thể mình
- Thê chủ hôm qua ta chảy nhiều máu như vậy, bảo bảo có bị ảnh hưởng gì không?
- Không sao, con chúng ta rất khỏe mạnh, bây giờ chỉ cần chàng dưỡng thai cho tốt, ăn uống đầy đủ, lúc nào cũng vui vẻ như thế sau này chàng mới sanh cho ta một đứa trẻ xinh đẹp khỏe mạnh!
- Được !
Sau khi cho phu lang của mình uống thuốc xong, vỗ người đang hưng phấn bừng bừng đi ngủ, có lẽ do tác dụng của thuốc ,nên một lúc sau thì người cũng ngủ
Cô lần nữa lên giường, ôm cả người và chăn vào lòng, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ
Hai ngày sau cả hai về nhà, tất cả cả đều biết ý mà không nhắc đến chuyện vài ngày trước
Cô cũng không hỏi hai người kia ra sau, nhưng Mộc a di đã nói là bọn họ sẽ không bao giờ quay lại nữa
Thời gian này Mục Liên rất vui vẻ, đứa bé trong bụng phát triển rất tốt
Những vật dụng và quần áo nhỏ bé xuất hiện trong nhà ngày càng nhiều
- Thê chủ ngài thích con trai hay là con gái ?
Buổi tối nằm trong lòng nàng, hắn hỏi
- Trai hay gái ta đều thích, nhưng ta hy vọng đứa bé này sẽ là con gái !
- Tại sao ?
- Ta nghe nói sinh một đứa bé như đi dạo một vòng quỷ môn quan, nếu đứa bé này là con gái vậy sau này chàng không cần phải sinh nữa .
Cô biết ở đây con nối dõi rất quan trọng ,phu lang cô đã rất buồn vì không có thai, bây giờ có rồi thì chỉ cần đứa bé này là con gái, mọi sự đều tốt đẹp hơn một chút
Mục Liên vùi đầu vào lòng nàng
- Vậy ta mong con chúng ta sẽ mạnh mẽ giống thê chủ !
- Ta thì thích xinh đẹp như chàng !
- Hì hì !
Sao bao ngày chờ đợi, vào một buổi sáng đẹp trời A Tâm cũng đã ra đời
Vì Mục Liên thường hay vận động , ăn uống đầy đủ nên có sức khỏe, từ khi đau bụng đến sanh chỉ mất hai canh giờ
Nhưng gì sức khỏe yếu, sau này cũng sẽ khó mà mang thai
Bế đứa con gái trong tay, nhìn phu lang mình đang ngủ , ánh nắng từ bên ngoài gọi vào sáng rực cả căn phòng
- A Liên cảm ơn chàng vì tất cả, phu lang của ta .
HOÀN .