Xuyên Qua Thế Giới Nữ Tôn Làm Giàu Sủng Phu Lang

Chương 4: lên núi



Buổi tối cả hai sau khi vệ sinh cơ thể thì chuẩn bị ngủ


Trong nhà chỉ có một cái giường, tuy vẫn còn hơi ngại nhưng dù sao trên danh nghĩa họ cũng đã là phu thê, ngủ chung chắc sẽ k sao đâu


Nghĩ xong như vậy cô vui vẻ lên giường, vừa nằm xuống bỗng nhiên có một cỗ thơm mát nhào vào lòng, nhìn xuống thì thấy hắn đang vòng tay qua eo cô


- Thê chủ!!


Âm thanh nhẹ nhàng vang lên trong màng đêm yên tĩnh, trong bóng tối cảm xúc thân thể được dâng cao hơn, cô cứng người hơi nghiêng qua một tay ôm hắn vào lòng một tay vuốt ve lưng hắn, khàn khàn lên tiếng


- Ngủ đi ngày mai ta phải dậy sớm lên núi đốn củi, buổi sáng ta sẽ đem thức ăn và thuốc vào phòng cho chàng, ăn uống xong cứ nằm nghỉ, buổi trưa ta sẽ về


- Vâng


Ôm người đã ngủ cảm nhận hơi thở đều đặn của hắn, cô cũng từ từ nhắm mắt lại


Trời vừa tờ mờ sáng cô đã dậy, rút cánh tay đang tê rần ra khỏi người vẫn còn đang ngủ, nhẹ nhàng đến bưng chậu đồ ngày hôm qua vì bận bịu mà vẫn chưa giặt được


Ra khỏi phòng làm vệ sinh qua loa, đến phòng bếp hâm lại thức ăn ngày hôm qua, nấu thêm một nồi cháo mới , sắc một ấm thuốc mới


Ra sân âu cho đàn gà mới ăn, múc nước dưới giếng giặt hết chậu đồ dơ, phơi lên cây sào tre hôm qua cô mới dựng lên, vào bếp múc một phần cháo vào bát ngồi xuống ăn, cô rút củi ra khỏi lò ,để như vậy khi hắn thức dậy thức ăn vẫn còn nóng mà k bị cháy


Cô đến hông nhà vác theo cái sọt lớn, đeo lên bộ cung tên của A Linh, cũng còn may cơ thể này vẫn phù hợp với săn bắn


Ra khỏi nhà, khóa cổng lại, nhìn đám cỏ dại trước nhà, cô quyết định hôm nay buổi chiều phải làm xong đám cỏ này, ngày mai còn phải đào đất sau nhà trồng một ít rau, còn phải đi ra thăm ruộng nhà mình nữa


Vừa đi vừa suy nghĩ thì nghe tiếng gọi phía sau lưng


- A Linh!


Cô quay người lại, phía sau khoảng bốn năm người đang đi đến, theo trí nhớ những người này thân thể này đều quen


Theo thói quen của mình cô chỉ gật đầu rồi đứng đó, bình thường có lẽ họ chỉ kêu cô xong rồi tránh đi luôn nhưng hôm nay


- A Linh à hôm qua ta nghe cô lên chợ mua một cái nô lệ à, thật có tiền nhe
Người nói là một người phụ nữ tầm hai mươi tuổi, tên Bá Hoa , sau khi nghe cô ta nói xong thì những người sau phụ họa thêm


- Ta nghe nói những nô lệ đó đa phần là con nhà quan, da thịt trơn mềm, nếu mà được chơi thì...hắc hắc
Người đang nói là Vương Thạch, có tiếng háo sắc trong thôn


Ả ta vừa nói xong thì tất cả đều cười ầm lên, ánh mắt tà tà mà nhìn cô


Cô k nói vì chỉ hất cánh tay đang gác trên vai mình ra, đi về hướng núi, phía sau vẫn còn nghe tiếng cười


Cô nhếch mép cười lên


Đường lên núi càng vào sâu thì càng khó đi, người dân xung quanh chỉ dám đi dưới chân núi, còn vào sâu hơn nữa thì bình thường chỉ có một mình A Linh dám vào.


Vào núi đốn hai ráng củi thật to , cô đi xung quanh tìm kiếm đồ vật, phát việt được cây táo gai , cô liền nghĩ ngay đến kẹo hồ lô, ngày hôm qua lên trấn cô k thấy ai bán cả, có một ít nấm, lựa những cây nấm có thể ăn cuống vào một tàu lá to bỏ phía trên sọt


Đang loay hoay hái nấm cô nghe tiếng sột soạt phía sau , quay lại nhìn thấy một con gà rừng khá to đang nhảy ra , tranh thủ lúc nó vẫn chưa phát hiện , giương cung lên " phập " cung tên bắn vào cổ còn gà, nó chỉ la lên rồi nắm xuống, đi xung quanh cô phát hiện ra một ổ gà rừng , có tám trứng, chắc là của con gà lúc nãy


Ngước lên nhìn trời cũng đã gần trưa, phu lang của cô chắc đã tỉnh, phải mau về nếu k hắn lại sợ


Nhớ lại người hôm qua ngủ trong lòng mình, khuôn mặt cô đỏ lên, khóe miệng nhếch lên, nếu k nói thì cũng không ai nghĩ là cô đang cười vui


Nghĩ đến hắn sau đó nghĩ đến những ả ngày hôm nay gặp, khuôn mặt cô âm trầm nhưng cũng từ từ bình thường lại, âm thanh trầm đục vang lên


- Ngày hôm nay thật thích hợp để đánh người


Buổi sáng hôm nay cô k phản ứng đến bọn họ là vì có quá ít người, cô muốn thiên thiên bạch bạch mà đánh họ, k những đánh ở nơi đông người mà còn phải để tất cả biết vì sao họ lại bị đánh, để tất cả đều phải biết cái gì nên nói cái gì k nên nói, ai có thể đụng vào còn ai thì k


Giờ này đi xuống núi thì cũng vừa đến giờ tất cả nghỉ ngơi ăn trưa, không phải sao? thật đúng lúc!


Đeo sọt lên vai , đi đến gánh lên hai bó củi vác lên đi xuống chân núi


Đi được một lúc , bỗng dưới chân rung lên mạnh , một mảnh rừng chim chóc bay lên


" Có thú lớn !"


Vừa suy nghĩ xong trước mắt cô một con lợn rừng điên cuồng chạy đến, trên chân nó có một chiếc bẫy gập mắc vào, có lẽ do nó bị mắc bẫy nên mới điên cuồng như thế


Con lợn nhìn qua có khoảng hai trăm cân, cô k biết có thể đánh lại nó k , nhưng dù sao vẫn là k chạy kịp rồi


Bỏ tất cả đồ xuống vai, vắt cây dao ra sao lưng, rút tên trong vỏ ra bắn liên tiếp hai mũi tên trúng vào đầu và mình con lợn trước khi nó kịp chạy tới cô


Con lợn bị trúng tên hét lên thất thanh, càng điên cuồng hơn nó cấm đầu chạy đâm về phía người đã bắn nó


Cô nhanh chân nhảy sang một bên , lăn vài vòng trên đất, cáng tay đập vào thân cây, đau điếng


Cô đứng lên rút tên phía sau thì phát hiện đã hết tên, vứt cung tên sang bên, cô đem cây dao ra dùng, lăm lăm ứng chiến nhìn con lợn đang điên cuồng húc thân cây


Con lợn vừa bị thương lại trúng thêm hai mũi tên của cô, sức càng ngày càng cạn kiệt, phần đầu hút vào cây bê bết máu


Cô tiến đến ,con lợn cũng quay lại, cả hai đối đầu đâm vào nhau, khi đến gần nó cô nhảy lên cấm con dao thật sâu vào đầu nó, con lợn gào thét lên ngã xuống vùi vào đất , cô cũng vì lấy đà quá cao cũng bay lên thật cao, cũng may vẫn đáp đất an toàn


Buộc hai bó của vào lưng con lợn, đeo sọt và bộ cung tên lên vai, cầm hai chân sau của nó kéo về nhà, sức lực của thân thể này đúng là k ngờ được