Xuyên Qua Trùng Tộc Sủng Thê Vô Độ

Chương 19





35. Tu Tư ghen

Hôm nay lại là một ngày đẹp trời, Phong Tảo ở phòng nghiên cứu làm việc, cậu cảm thấy dường như cậu đã biết được điều gì đó.

Trong lúc làm nghiên cứu, Phong Tảo phát hiện ra khả năng dung hợp với thuốc của Trùng tộc rất kỳ lạ, khi đạt được sự cân bằng thì các tế bào sẽ bắt đầu tái tạo.

Phong Tảo cảm thấy bản thân thật lợi hại, bởi vì không có nhiều tiền nên cậu chỉ có thể sử dụng các loại thuốc cấp thấp nhưng mà cậu lại có thể làm ra những loại thí nghiệm cấp cao từ số thuốc đó.

Vì nếu lỡ như có nghiên cứu thành công thì cũng có thể sử dụng những loại thuốc cấp thấp để chữa trị thay cho những loại dược phẩm cao cấp hiếm có.

Hiện tại đã có sự cân bằng, Phong Tảo kích động hướng sự tập trung vào việc này. Cậu cảm thấy bản thân cũng thật là may mắn khi tìm được thứ tốt như vậy, chỉ cần nghiên cứu ra loại thuốc có thể giúp cho quá trình tái tạo tế bào không cảm thấy đau đớn, đây chắc chắn sẽ trở thành một tin tức chấn động trong Trùng Tộc.

Giờ phút này Phong Tảo cảm thấy hô hấp của cậu có chút khó khăn, cậu vội vàng mở quang não ra muốn liên lạc với Tu Tư, nói cho anh ấy biết tin vui này. Mới mở danh bạ trên quang não, Phong Tảo đột nhiên dừng lại.

"Hay là đợi đến khi nào nghiên cứu này thành công rồi mới nói với Tu Tư để anh ấy bất ngờ nhỉ, đúng vậy, bây giờ chưa nên nói cho anh ấy biết, đợi nó thành công rồi nói, chắc chắn lúc đó Tu Tư sẽ rất vui." Phong Tảo lẩm bẩm một mình, vui vẻ ngân nga một bài hát rồi đi bộ ra ngoài.

Nguyên một buổi chiều Phong Tảo đều ở trong trạng thái tràn đầy nhiệt huyết mà hoàn thành công việc, còn làm lây lan ra xung quanh, rất nhiều trùng trong phòng dược bị ảnh hưởng từ Phong Tảo, một đám trùng như được tiêm máu gà, nhanh chóng hoàn thành sớm khối lượng công việc trong một ngày mà không cảm thấy một chút mệt mỏi.

Phong Tảo, người không biết điều đó, đã hoàn thành công việc từ sớm, vừa đến giờ tan làm liền đi về, cậu tới trung tâm thương mại mua đồ ăn, định tối nay sẽ phát sóng trực tiếp.

......

Mọi thứ đã sẵn sàng, Phong Tảo bắt đầu phát sóng trực tiếp.

"Chào mọi người, hôm nay tôi sẽ phát trực tiếp cách làm món thịt heo chiên giòn ăn kèm với salad dưa chuột. Muốn làm thịt heo chiên giòn, trước tiên phải rửa sạch, sau đó cắt thành từng miếng rồi ướp, nguyên liệu ướp thịt thì lát nữa tôi sẽ ghim lên cho mọi người nhé."

【Trùng tham ăn tới rồi đây, hôm nay xác định lại là một ngày khom lưng trước đồ ăn rồi 】

【A A! Tôi đến rồi, sao không thấy thiếu tướng Tu Tư vậy? 】

【Đúng đúng đúng, đồng ý với lầu trên, tôi không chỉ muốn đồ ăn ngon mà còn muốn cẩu lương ngọt lịm nữa】

【Sao chủ kênh là trùng đực mà lại phải đi làm vậy? Chẳng lẽ là thiếu tướng Tu Tư bắt ép người sao? 】

【Thiếu tướng Tu Tư là trùng cái, sau khi kết hôn nên chú tâm vào việc sinh trùng con đi. 】



【Đúng đó đúng đó, trùng cái mà không sinh được con thì cưới làm gì? Là quân thư mà được gả đi thì cũng may mắn đấy 】

......

Bởi vì cần thời gian để thịt ngấm gia vị, cho nên Phong Tảo quyết định hôm nay sẽ trò chuyện với cư dân mạng.

"Tu Tư đang ở trên lầu xử lý tài liệu công việc nên tôi không muốn quấy rầy anh ấy."

"Bởi vì Tu Tư yêu công việc của anh ấy đó nha, trùng cái đã kết hôn cũng có quyền tự do mà, anh ấy thích cái gì thì làm cái đó thôi, chỉ cần anh ấy vui là được."



Làn sóng bình luận bỗng trở nên yên tĩnh một lúc, đột nhiên làn sóng bình luận cùng quà tặng bay lên ngập trời.

【Là một quân thư, tôi đã khóc, mỗi lần xuất chiến đều rất sợ không thể trở về được, nếu không thể trở về thì thư phụ của tôi cũng sẽ không còn ý niệm muốn sống nữa 】

【Nói rất đúng, quân thư chúng tôi ở chiến trường không sợ bị thương, bọn tôi chỉ sợ công sức mình bỏ ra không được thấu hiểu mà còn nhận lại những sự châm chọc mỉa mai mà thôi 】

......

Làn sóng bình luận không ngừng tràn vào màn hình, quà tặng cũng không ngừng bay lên. Nhưng Phong Tảo không nói gì, cậu đang bắt đầu tẩm bột vào thịt để chiên giòn và cắt dưa chuột.

Có những điều không nên nói hết ra, chỉ có thể để cho bọn họ tự mình nhận ra thái độ bây giờ của họ đối với những quân thư là đúng hay sai.

Tiếp sau đó, Phong Tảo lặng lẽ hoàn thành buổi phát trực tiếp, khi kết thúc liền tắt máy.

"Leng keng ~ " top 1 hot search.

Phong Tảo nhìn thông báo trên quang não liền nhấn vào xem, thì ra là buổi phát sóng trực tiếp lúc nãy của cậu đã trở thành top 1 hot search trên Trùng tinh.

Bên dưới đều là bình luận của cư dân mạng.

Bình luận được nhiều lượt thích nhất là của một trùng con, nội dung là: Em nhớ thư phụ của em, thu phụ là thư hầu và cũng là quân thư, mỗi khi thư phụ xuất chinh đều lo lắng những đứa con khác của hùng phụ sẽ bắt nạt em. Nhưng ông không thể không đi, ông muốn đi làm kiếm tiền, có như vậy thì em ở nhà mới bớt khổ hơn.

Đinh ~ ~ tiền được chuyển tới tài khoản.

Phong Tảo mở to mắt không thể tin được nhìn số tiền được gửi đến: Ba vạn.

Quà fan tặng buổi tối chia theo tỉ lệ Phong Tảo được ba vạn! Ba! Vạn!

Phong Tảo cảm thấy đầu óc choáng váng, hôm nay là ngày gì mà may mắn vậy. Phong Tảo ở dưới lầu vui vẻ nhảy nhót xoay vòng vòng như chó con.

Lúc này ở trên lầu.

Quang não của Tu Tư sắp nổ tung tới nơi, đều là quân thư ở đơn vị gọi điện đến hoặc gửi tin nhắn yêu cầu Tu Tư chỉ cho cách nắm giữ trái tim trùng đực.

Lúc đầu Tu Tu còn ngơ ngác, sau khi xem hiểu ý của mọi người, anh liền lên mạng tìm xem Phong Tảo đã nói gì. Anh cảm thấy trong một khoảnh khắc trùng đực này nói chuyện dường như có xuất hiện một vầng thái dương.

"Tu Tư ơi, anh làm việc xong chưa?" Một cái đầu bông xù xù nhỏ xíu ló ra.

"Làm xong rồi, anh mới xem lại video của em, hùng chủ của anh thật là một trùng đực ôn nhu mà." Tu Tư trìu mến nhìn Phong Tảo đang đi vào nói với cậu.

"He he, a ~ đây là để cho anh ăn khuya nè, thịt tẩm bột chiên giòn ăn cùng với salad dưa chuột." Phong Tảo không nhắc tới chuyện phát sóng trực tiếp mà là mang đồ ăn đến bàn cho Tu Tư nếm thử.

Ngay khi đĩa đồ ăn được đặt lên bàn, Tu Tư lấy quang não ra, tách một tiếng, anh đã chụp xong đĩa thức ăn, sau đó liền nhanh chóng đang lên trang cá nhân.



Nội dung: Đồ ăn là của tôi, trùng đực cũng là của tôi. @ Phong Tảo

Phong Tảo đứng một bên nhìn một loạt động tác như nước chảy mây trôi này của Tu Tư cậu còn chưa kịp phản ứng lại liền phát hiện Tu Tư đã bắt đầu ăn ngon lành.

Phong Tảo cười thầm trong lòng, cũng lấy quang não ra, viết: @ Tu Tư : Tiểu bảo bối bá đạo là của tôi.

Sau đó, cặp vợ chồng không thèm quan tâm đến những trùng độc thân đang kêu gào thảm thiết phía dưới, bang một tiếng liền tắt quang não đi.

36. Tu Tư của em vẫn là đẹp nhất

Nghỉ ngơi ba tháng, cuối cùng Tu Tư cũng được đi làm lại.

Sáng sớm, Phong Tảo đã như chú ong chăm chỉ ở trong phòng bếp làm bữa sáng, làm xong bữa sáng còn làm thêm đồ ăn trưa đặt vào trong hộp giữ nhiệt, Tu Tư mới vừa khỏi bệnh nên cậu luyến tiếc không muốn để cho bảo bối của cậu phải ăn cơm căn tin.

Chưa hết, sáng cậu dậy rất sớm, hầm một nồi canh xương hơn một tiếng, mùi vị vô cùng thơm ngon, cực kỳ tốt cho sức khỏe, một món ngon đầy đủ chất dinh dưỡng.

Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt ~ Phong Tảo nhanh chóng bày biện đồ ăn, sau đó mang bữa sáng ra ngoài, vừa đến bàn liền nhìn thấy Tu Tư trong bộ quân phục nghiêm trang đang ngồi đợi bữa sáng, nếu không hiểu rõ thì có lẽ khi nhìn đến gương mặt kia của Tu Tư mọi người đều sẽ nghĩ anh là một con trùng lạnh lùng.



Tu Tư có chút ngượng ngùng quay mặt đi, hùng chủ nhà mình lúc nào cũng thích đánh lén anh, nhưng mà anh lại rất thích như vậy nha!

"Hùng chủ cũng rất đẹp trai." Tu Tư nói xong, trong lòng còn lặng lẽ bổ sung thêm một câu: Còn rất đáng yêu nữa.

"Không không không, Tu Tư của em vẫn là đẹp nhất, vai rộng eo thon còn có cơ bụng nữa." Phong Tảo nghiêm túc lắc cái đầu nhỏ nói.

Tu Tư biết mình sinh ra đã cao lớn, trong lòng nhiều lần thầm vui mừng vì cả quãng đời còn lại hùng chủ sẽ thích anh như vậy.

......

Cặp chồng chồng ngọt ngọt ngào ngào ăn xong bữa sáng, sau đó Phong Tảo lái xe đưa cả hai đi làm.

Tu Tư lưu loát chào theo kiểu quân đội với quân thư đứng gác, rồi cùng Phong Tảo đi vào sảnh chính đơn vị.

Vừa đi vào liền nhìn thấy A Đông Nhĩ đang đi đến, Phong Tảo đảo mắt cố ý làm ra vẻ mặt xấu xa cười hề hề nói: "Ái chà chà, đây không phải là A Đông Nhĩ mới va vào lưới tình của chúng ta sao, nhìn mặt mày hồng hào như vậy quả nhiên yêu vào có khác nha."

Nhiều trùng đi bên cạnh khi nghe thấy vậy cũng cười lớn, mọi người đều là quân thư nên mối quan hệ với nhau đều rất tốt, ngày thường nói chuyện đều là ăn to nói lớn, nghe thấy Phong Tảo nói vậy thì mọi người liền vây xung quanh trêu chọc A Đông Nhĩ.

"Nhìn thiếu tướng A Đông Nhĩ tràn đầy năng lượng như vậy, vừa nhìn là biết yêu đương rất dễ chịu rồi, chậc chậc chậc ~"

"Ui! Thì ra thiếu tướng A Đông Nhĩ lại là thâm tàng bất lộ nha, lén lút rút khỏi đội hình ha. Anh em tốt đã nói với nhau là độc thân cả đời rồi mà, còn có thể tin tưởng cậu được nữa không đây?"

......

Thừa dịp mọi người đều đang vây quanh A Đông Nhĩ, Phong Tảo vội vàng lôi kéo Tu Tư đi, Phong Tảo biết Tu Tư vừa dưỡng bệnh xong mới đi lại, những quân thư ở đây đều tràn đầy năng lượng, cả ngày ríu rít, chắc chắn sẽ bắt Tu Tư nói chuyện không hồi kết luôn. Cho nên khi vừa nhìn thấy A Đông Nhĩ đi tới cậu liền tập trung sự chú ý của mọi người lên anh ấy.

He he, xin lỗi người anh em, hôm nào nhất định sẽ đãi anh một bữa thịnh soạn. Phong- phúc hắc -Tảo thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này, A Đông Nhĩ đang bị đám đông vây quanh, lúc đầu tay chân còn luống cuống nói chuyện lắp bắp, cuối cùng lại nói ra một câu khiến cho câu chuyện lập tức kết thúc.

"Xem đi, đây là bạn trai của tôi." A Đông Nhĩ ăn nói vụng về, không biết nên trả lời như thế nào liền dứt khoát lấy ảnh chụp chung của hắn và Á Tác ra cho mọi người xem.

Trong nháy mắt, không khí như đông băng, mọi người nhìn bức ảnh có sức sát thương cao của cặp đôi nào đó trong lòng tất cả đều ngầm hiểu rõ, yên lặng không nói một lời nào rồi lại tiếp tục yên lặng rời đi.

Mọi người: Trùng độc thân không xứng đáng được lên tiếng, đi làm quan trọng hơn...... Con mịa nó, tan nát cõi lòng trùng ta, mới sáng sớm đã bị cho ăn một họng cẩu lương, không muốn đi làm nữa đâu.



Thấy mọi người đều bỏ đi, A Đông Nhĩ gãi đầu không hiểu chuyện gì, ngơ ngác đi xuống lầu.

......

"Tu Tư ơi, hôm nay anh vừa mới đi làm lại nhất định là sẽ có rất nhiều chuyện cần phải làm, nhưng phải nhớ kỹ không được quên ăn cơm đó, buổi trưa đến giờ cơm em sẽ ở nhà ăn chờ anh đó." Phong Tảo lôi kéo Tu Tư, lắc lắc tay anh làm nũng nói.

Tu Tư còn chưa kịp trả lời liền nghe thấy một giọng nói vang lên.

"Này này này ~ mới sáng sớm đã ngọt ngào như vậy, không muốn cho trùng sống sao." Hóa ra là cấp trên của Tu Tư, trung tướng Kha Đạt.

"Trung tướng, Tu Tư nhà tôi vừa mới khỏi bệnh thôi đó, ngài không được giao cho anh ấy nhiều việc đâu đấy." Phong Tảo ôm cánh tay Tu Tư, nửa người trốn ở sau lưng Tu Tư, ló đầu ra lớn tiếng nói.

"Biết rồi biết rồi, đi nhanh đi, nếu còn không đi thì ta không ăn nổi cơm trưa mất thôi." Kha Đạt giả bộ tức giận, xua xua tay nói.

"He he, tôi đi đây, tạm biệt Tu Tư nha." Nói xong, cậu còn hôn gió một cái.

Sau khi Phong Tảo rời đi, Tu Tư cùng Kha Đạt đi vào văn phòng, một lúc sau, Tu Tư đi đến bên cạnh Kha Đạt, hỏi: "Sao mọi người đều nhìn chúng ta vậy?"

"À, mọi người đang nhìn cậu đấy, không phải nhìn tôi đâu." Kha Đạt mặt không cảm xúc nói.

"Nhìn tôi sao?" Tu Tư thắc mắc.

"Còn không phải là do công lao của hùng chủ nhà cậu sao, cậu ấy bây giờ đã thành người nổi tiếng trên mạng rồi, và bây giờ mọi người đều đã biết thiếu tướng Tu Tư ở nhà được ưu ái như thế nào, còn làm cho hùng chủ mê đắm bản thân đến nỗi thần hồn điên đảo luôn. Mọi người đều lén đợi cậu đi làm lại rồi mỗi ngày quan sát cậu, xem cậu làm cách nào để bắt được trái tim của trùng đực kia kìa." Kha Đạt hai tay mở ra, bất lực nói.

Nội tâm Tu Tư: Không nói nên lời.

"Tôi không có làm cái gì cả, chỉ là may mắn gặp được cậu ấy thôi." Tu Tư cảm thán.

"Hử? Sao ngài không nói gì vậy?" Tu Tư thấy Kha Đạt nửa ngày không có động tĩnh gì.

"Tôi không muốn nói chuyện, cậu không hiểu được trùng độc thân đâu. Gần đây không gặp được cậu, vừa nhìn thấy cậu tôi liền cảm thấy vận mệnh thật là bất công. Tạm biệt, tôi đi làm việc đây." Nói xong, Kha Đạt nhanh như chớp rời đi.

Tu Tư cười lắc đầu, bước nhanh đi về văn phòng của mình. Đã lâu không giải quyết ổn thỏa công việc, anh cần phải lên tinh thần làm việc thôi.

- ---------------- hết chương 18 ----------------

Nếu thấy truyện hay thì mong bạn đọc hãy để lại một bình luận hoặc một bình chọn để ủng hộ Mỡ và Tèo, giúp bọn mình có thêm động lực để có thể tiếp tục hoàn thành bộ truyện này nhé. Cảm ơn mọi người!