Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Tổng Tài

Chương 14: Uy Hiếp Cô Đóng Phim Cấp Ba ? Cô Liền Hủy Hợp Đồng Với Tinh Không



Qua một đoạn thời gian, mẹ Sở lại lên Kinh thị*, mang theo hơn hai trăm vạn lại đây.

* Thành phố Sở Triều Dương đang ở.

Cha Sở mẹ Sở sau khi trở về quê quán, cùng nhau thương lượng một đoạn thời gian thì quyết định đem căn nhà dưới quê bán.

Ở dưới quê họ có hai căn nhà, một căn đang ở, căn còn lại là do Sở Y Huyên mấy năm nay ở trong giới giải trí kiếm chút tiền đưa cho hai vợ chồng họ, hai người liền dùng số tiền này ở dưới quê mua một căn nhà, hy vọng sau khi con gái rời khỏi giới giải trí kết hôn có thể ở gần nhà họ một chút, ai biết lúc này lại cần đến.

Quê quán kia của họ cũng chỉ là một thị trấn ở huyện nhỏ, phòng ở cũng không đáng giá bao nhiêu, bán hai căn nhà cũng không đến 200 vạn, chỉ đành vay mượn chút tiền từ bằng hữu.

Bởi vì sự việc Sở Y Huyên bị bao nuôi, chưa kết hôn đã có con, thanh danh ở dưới quê đã bị bôi đen khắp các đường lớn đường bé, mọi người đều hận không thể cách xa bọn họ một chút, làm gì có ai tốt bụng còn cho bọn họ vay tiền?

Vẫn là nhờ có bao nhiêu năm tình cảm lão sư, đồng nghiệp, xem mặt mũi cha Sở, ông phải vay thêm bảy tám chỗ nữa mới tích đủ 200 vạn mang lại đây cho Sở Y Huyên.

Sở Triều Dương không biết hình dung tâm tình mình lúc này như thế nào, tuy rằng người nợ không phải là cô mà là nữ nhi chân chính của bọn họ, nhưng cô vẫn không thể nào kiềm nén cảm xúc mình lúc này.

” Khóc cái gì? Thân thể mẹ không tốt, mấy năm nay viêm yết hầu ngày càng nghiêm trọng, đi dạy chỉ cần hơi lớn tiếng nói chuyện thì cũng sẽ bị nhiễm trùng làm cho đau đầu, ba con đã sớm muốn cho mẹ nghỉ việc về nhà tĩnh dưỡng, mẹ còn không phải là nhàn quá nên không muốn nghỉ việc hay sao, nay vừa lúc đến đây trông cháu ngoại.” Mẹ Sở ôn nhu cười.

Bà vĩnh viễn đều có một bộ dáng ôn nhu như vậy, chẳng mấy khi lớn tiếng nói chuyện, đối với đứa con gái nghịch ngợm hư hỏng này cũng là ôn nhu và bao dung chiếm đa số.

” Ba đâu ạ?”

” Ba con còn ở dưới quê, còn có mấy tháng nữa là thi đại học rồi, ba con muốn đem học sinh khóa này ôn xong.” Tịch Nhã Dung cười nói.

Sở Triều Dương cảm thấy ở giữa lồng ngực có một cái gì đó, phảng phất cảm giác khó chịu, nghèn nghẹn.

Giờ khắc này, cô đã hoàn toàn dung nhập nơi này, tiếp thu thân phận nguyên chủ.

Trêи thực tế, cha Sở ở quê quán cũng không có cuộc sống tốt đẹp gì cho cam, sau khi đem hai căn hộ ở quê quán bán xong xuôi, ông chỉ có thể ở ký túc xá trong trường học, phòng ký túc xá chỉ có hơn hai mươi mét vuông, bên trong là giường, ngăn cách với cái mành là phòng tiếp khách.

Ở trong trường trái phải đều là giáo viên chưa kết hôn, chung cư độc thân đều là chuẩn bị cho giáo viên trẻ, lúc này tình huống của ông đặc thù, vừa lúc trong phòng còn có góc trống, liền xếp nơi ở tạm thời cho ông.

Ngay cả như vậy, ở trong trường học ông cũng không tránh được việc bị đàm tiếu.

Cũng may hiện tại ông đang dạy ban tốt nghiệp, học sinh trong ban đều đang vội vàng học tập, tuy rằng các khóa sau cũng sẽ hóng hớt chú ý bát quái, nhưng đại bộ phận tinh lực vẫn để ở trong việc học tập trước tiên.

Ông tính toán, sau khi dạy xong khóa này sẽ từ chức không dạy ban tốt nghiệp nữa, số nợ kếch xù đang mang trêи mình con gái làm người đàn ông trung niên tính tình ôn hòa này ngày đêm lo lắng, ông nghĩ không thể để cho con gái một mình gánh vác khoản nợ này, nên ông tính nhằm vào ban huấn luyện học sinh cao trung* vì con gái chia sẻ một chút.

*Mình nghĩ chắc dạy ở ban này ít việc hơn.

Nhưng hiện tại, ông vẫn đem toàn bộ tinh lực đặt trêи bọn trẻ khóa này.

Đỗ Cảnh Khôn hoàn toàn không nghĩ tới, đứa con gái ngu xuẩn ham hư vinh Sở Y Huyên kia cư nhiên lại có thể đem hơn 3000 vạn tiền vi phạm hợp đồng kia trả hết.

Hắn có tìm người tra xét một chút, những cái hắn đưa cho cô nào là biệt thự, xe thể thao, châu báu, thậm chí là những đôi giày bản giới hạn, quần áo,.. cô đều đem bán hết, hiện tại cô còn đang cắm phòng ở để vay tiền của ngân hàng.

Căn biệt thự hắn mua cho cô ở thời điểm đó còn không đến 1000 vạn, bây giờ sau khi qua trang hoàng, giá tăng lên không ít, nhưng là do Sở Y Huyên đem bán gấp, giá cả bị đè ép khá nhiều, chiếc xe thể thao kia lại còn là second- hand* cũng đem đi bán, hơn nữa trước đó cô còn có mấy trăm vạn tiền tiết kiệm, truyền thông đền tiền, ngân hàng cho vay, thế là trả đủ 3600 vạn tiền vi phạm hợp đồng.

*Second-Hand: hàng đã qua sử dụng

Hơn nữa còn có 300 vạn tiền giải ước hợp đồng với công ty, cộng vào không sai biệt lắm phải đến 4000 vạn, nữ nhân này vậy mà cư nhiên lại có thể lấy ra trong một lần.

Đỗ Cảnh Khôn không khỏi đối với cô lau mắt mà nhìn.

Sau khi đã trải qua bốn năm sinh hoạt xa xỉ, cư nhiên còn có thể vì tự do mà táng gia bại sản, việc này làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.

Đỗ Cảnh Khôn đoán, trêи người cô bây giờ phỏng chừng đã bị đào sạch sẽ.

Tàn nhẫn ra tay với nữ nhân kia, hắn cũng có tính toán cả.

Trong lòng hắn đã từng nghĩ, chỉ cần cô trở về cầu xin hắn, hắn liền cho cô một cơ hội, tiếp tục bao nuôi cô, chỉ là nữ nhân này có lá gan quá lớn, cư nhiên lại dám sinh con của hắn khi hắn chưa đồng ý, không đem cô giáo huấn thì cô lại không biết giới giải trí có biết bao nhiêu tàn nhẫn, có thể dễ dàng lăn lộn, không làm cho cô vỡ đầu, chảy máu thì cô cũng không biết giáo huấn.

Người ta nói từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó*, một nữ nhân mưu toan nhờ con để thượng vị, sẽ cam tâm sống cuộc sống khó khăn sao? Chờ cô đâm đến vỡ đầu chảy máu, ăn đủ giáo huấn, tự nhiên sẽ trở về cầu xin hắn.

*Ý là thích nghi cuộc sống giàu có dễ nhưng mà từ giàu phải sống cơ cực thì khó.

Rốt cuộc cũng sinh ra hài tử của hắn, chỉ cần cô không si tâm vọng tưởng những cái không nên, hắn cũng không ngại nuông chiều cô.

Dù sao cũng chỉ là một cô gái nhỏ, được hắn sủng sinh kiêu.