Ánh mắt của Ninh Miễn vẫn không di chuyển: “Từ Lăng Tường, ông phạm tội khi quân, cấu kết với Ma Tôn với ý đồ muốn phản bội bổn quân, nên định tội gì?”
“Thần, thần…”
Từ Lăng Tường không nói lên lời, kể từ khi đặt chân đến Tiên giới, ông ta chưa bao giờ luống cuống đến vậy, vốn dĩ ông ta nghĩ có thể lấy lý do là con gái mình còn nhỏ nên không hiểu chuyện nên đưa lòng ái mộ, ông ta có ngăn cấm cũng vô dụng, ai ngờ đứa con gái thứ Từ Lộ lại cấu kết với Ma Tôn, bây giờ đèn hồn của nó đã tắt rồi, tất nhiên sẽ không về nữa, nếu Tiên Quân ném cái tội này cho ông ta, vậy thì chắc chắn ngàn năm tu luyện của ông ta sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
“Có thể suy nghĩ kỹ rồi nói, thế nào?”
“Thần-”
“Khởi bẩm Tiên Quân, có một cô gái cầu kiến.”
Ninh Miễn cau mày, trong mắt có mấy phần mong chờ.
Từ Lăng Tường vội vàng lau mồ hôi.
Từ Đường bước vào, ngay ngắn quỳ xuống, giọng nói vừa xa lạ lại vừa quen thuộc vang lên: “Từ Đường bái kiến Tiên Quân.”
Sự mong chờ nơi đáy mắt Ninh Miễn dần dần biến mất không còn dấu vết, anh nhanh chóng nhận ra Lạc Hải Đường, là vợ của Dư Uy là chuyển thế của cô gái này, nhưng không biết tại sao cô ấy lại đến vào lúc này.
Có lẽ Từ Lăng Tường đã nhận ra Tiên Quân đối xử khác thường với con gái mình, trong lòng âm thầm chờ mong, nếu như con gái và Tiên Quân có một chút tình cảm thì chắc hẳn anh sẽ không hỏi tội ông ta nữa.
“Có chuyện gì?”
Từ Đường bắt đầu căng thẳng, lo lắng không yên nói: “Thần nữ Từ Đường đến đây để nhận tội, không nên nghe theo lời cha đi can thiệp vào việc lịch kiếp của Tiên Quân, xin Tiên Quân giáng tội.”
Vì bị chị gái dòng thứ cướp đi tất cả những thứ trân quý, phải an phận làm một người phàm, nhưng may mà trong họa có phúc, lúc tỉnh lại đã nhận ra sai lầm nên tới để nhận lỗi.
Từ Lăng Tường không ngờ đến chuyện con gái mình lại phản bội mình một cách đơn giản mà gọn gàng như vậy, trước đó ông ta cũng có ý định lừa gạt, nhưng đó là điều cân nhắc vì tương lai của cả nhà họ Đường mà!
Ninh Miễn hiểu rất rõ: “Mong muốn chuyện gì?”
“Thần nữ muốn tự trừng phạt mình đầu thai thành người thường, xin Tiên Quân ban ơn, đồng ý cho thần và Dư Uy được gặp nhau.”
Từ khi Từ Đường trở thành Lạc Hải Đường, cô ấy đã trao trọn cả trái tim mình cho Dư Uy, sau khi cùng nhau bách niên giai lão vẫn chưa đủ, cô ấy muốn tìm Dư Uy, ở lại nơi Tiên giới lạnh lẽo này cũng chẳng có ích gì, hơn nữa Tiên Quân cũng sẽ không miễn tội vì đã từng có tình cảm thân thiết, nếu nói đến vị thần nghiêm khắc nhất Tiên giới thì chắc chắn anh chính là người đứng đầu.
“Cho phép.”
Từ Đường yên lòng, cung kính tạ ơn ân huệ của Tiên Quân, rồi cúi đầu nói với cha mình: “Cha, con gái bất hiếu, xin cha hãy bảo trọng.”
Nói xong thì nhẹ nhàng lui ra ngoài, cô ấy muốn đi nói lời tạm biệt với mẹ, trước khi đi xa, quay đầu lại nhìn thoáng qua điện phủ của Tiên Quân, ngài lạnh lùng như băng ngồi chỗ đó, giống hệt như một pho tượng không có cảm xúc, nhưng khác với trước kia là dường như gương mặt anh ẩn giấu chút u ám nhàn nhạt.
Từ Đường chợt nhớ đến Dư Tương, mím môi, tự hỏi bọn họ sẽ như thế nào…
Nhưng đây không phải là chuyện mà cô ấy có thể tính đến.
Trong công đường.
Sắc mặt Ninh Miễn lạnh lùng, nói: “Miễn chức vị tướng quân của Từ Lăng Tường, đưa đến vách tường lạnh suy nghĩ kỹ một ngàn năm, sau khi hết hạn thì đưa đến làm thủ vệ ở nơi vô cùng lạnh, nếu như có ý định bỏ trốn thì g.i.ế.c c.h.ế.t không luận tội.”
DTV
Cả cơ thể của Từ Lăng Tường mềm nhũn: “Tiên Quân tha mạng, tội thần không đến nỗi đấy đâu, Tiên Quân tha mạng!”
Xuống dốc không phanh như vậy, một người ngồi ở vị trí cao đã lâu như ông ta sao có thể chịu đựng được chứ? Cho dù đã biết trước thủ đoạn của Tiên Quân nhưng thật sự không ngờ anh lại không giữ chút tình cảm nào!
Ninh Miễn không d.a.o động: “Đưa đi.”
Trong lòng Từ Lăng Tường khẽ xoay chuyển, nghĩ rằng Tiên Quân vừa mới quay về, có thể tu vi còn chưa khôi phục, ông ta để lộ bội kiếm vẫn luôn giấu trong tay áo, nhảy dựng lên rồi đ.â.m về phía Ninh Miễn.
Nếu như vì chuyện này mà bị đuổi ra khỏi Tiên giới thì ông ta vẫn có thể đến Ma giới, dù sao thì cũng có thể nói là giữa ông ta và Ma Tôn cũng có chút giao tình.
Ninh Miễn lạnh lùng nhìn ông ta, không có ý định tránh đi, ngay lúc mũi kiếm đến trước mặt thì anh giơ tay ra cầm chặt lấy, chỉ trong nháy mắt thần kiếm đã vỡ vụn.