Xuyên Về Làm Điền Chủ

Chương 64: Từ Chối



"Khụ... khụ..." Vương viên ngoại ho một tiếng, nhìn Vương Doanh Doanh dò hỏi, chỉ thấy cô gật nhẹ đầu, tri phủ cũng nhìn thấy, âm thầm lắc đầu.

Vương Doanh Doanh này biết người ta đã có tức phụ cũng muốn gả sao?

Ông ban đầu cứ nghĩ người đánh nhóm côn đồ là một nhân sĩ giang hồ có chút võ công, chưa có thê tử hay phu lang được con gái Vương viên ngoại để mắt cũng là phúc phận.

Nào ngờ nghe hắn giới thiệu tên hai người, lại chỉ là một nông dân bình thường, nhưng rõ ràng trên người hắn có loại khí chất mà không phải ai cũng có được, lại còn có một thứ gì đó quanh thân lạnh lùng, cao ngạo.

"Hạ Thần, Vương viên ngoại hình như có chuyện muốn nói với ngươi" Tri phủ đẩy chuyện nhà Vương viên ngoại trở lại

Nếu như Hạ Thần là người chưa có gia đình, ông cũng sẽ nói giúp một tiếng vì tình bằng hữu thâm giao.

Nhưng ông lại biết Hạ Thần đã lập gia đình, nhìn rõ ràng lại rất yêu thương tức phụ, ông cũng là người có gia đình, có một phu lang đã cùng ông đi qua bao gian khổ, ăn không biết bao nhiêu trái đắng hơn nửa đời người. Y từ bỏ cuộc sống nhung lụa mà theo ông trong khi chỉ là một nông dân đọc sách, chịu khổ, chịu lạnh ở bên cạnh ông, hai người có với nhau một hài tử cùng một song nhi.

Cho đến khi ông đỗ đạc cũng luôn ở phía sau ủng hộ, đến hiện tại mỗi đem nằm bên cạnh than thở về những việc của quan phủ, y cũng khuyên nhủ hoặc nêu ra giúp ông chút giải pháp.

Hơn hai mươi năm qua tình cảm của hai người cũng chưa từng thay đổi, tuy có lúc to tiếng cãi vả, nhưng rời đi là điều ông không bao giờ nghĩ đến.

Giờ nhìn thấy hai người Hạ Triệu, ông không muốn làm tội nhân mà chia rẽ uyên ương.

Nhìn Hạ Thần chỉ dành ánh mắt ôn nhu cho tức phụ hắn cũng đủ biết hắn yêu thương người kia thế nào, từ khi hắn bước vào rõ ràng luôn nhìn mọi người bằng ánh mắt băng lãnh.

Thôi vậy thì để cho Vương viên ngoại tự lo chuyện chung thân đại sự cho con gái ông ta đi.

"Không biết Vương viên ngoại có chuyện gì, nếu là cảm tạ thì không cần, ta cũng chỉ tiện tay mà thôi" Hạ Thần nhìn Vương viên ngoại

"Chuyện là thế này, ngày đó ngươi cứu con gái ta từ nhóm côn đồ, về nhà nó liền ái mộ ngươi không thôi, suốt ngày cứ theo ta nhắc ngươi mãi" Vương viên ngoại nói

Ông biết tính con gái ông, từ ngày nương nàng qua đời, tính cách càng trở nên mạnh mẽ, nếu là điều không thích có ép thế nào cũng không được, nhưng là thứ cô thích liền một mực giành lấy.

E là lần này cũng sẽ không có ngoại lệ.

"Vậy sao? Đa tạ tiểu thư để tâm" Hạ Thần nói

Vương Doanh Doanh nghe vậy liền cúi đầu, cười thầm trong lòng, đúng là không ai từ chối nổi sự giàu có cùng xinh đẹp của cô.

"Thực ra, con gái ta muốn là gả cho ngươi" Vương viên ngoại không ngần ngại nói

Dù sao ở đây cũng không có người khác nữa, tri phủ nhất định sẽ không nói ra ngoài, hai người này chắc chắn sẽ không dám nói.

Vương Doanh Doanh nghe cha mình nói xong, hai má ửng đỏ, vẻ mặt đầy thẹn thùng kéo tay áo cha mình nhỏ giọng gọi "cha" một tiếng.

Triệu Tiểu Mộc bên dưới bàn nắm chặt tay Hạ Thần, trong lòng đang căng thẳng lại nghe Hạ Thần nói "Đa tạ tiểu thư để mắt, nhưng ta là người đã có gia đình, tức phụ ta còn đang ngồi đây, ở nhà tức phụ ta cũng là người quản chuyện, vẫn nên để ta xin phép một tiếng" Hạ Thần nói xong nhìn Triệu Tiểu Mộc

Ba người còn lại nhìn nhau một cái, này chẳng phải nói trắng ra tức phụ hắn lớn nhất trong nhà sao? Nếu như thú thêm hay nạp thiếp mà tức phụ hắn không vừa mắt chẳng phải thê thiếp về sau sẽ rất khó sống sao?

Hạ Thần cũng chẳng để tâm bị người cười chê rằng sợ vợ hay là đương gia trong nhà mà không có tiếng nói, hắn chỉ muốn cho những người kia biết, tức phụ hắn cũng không chỉ để trưng bày, cũng không phải giống như những người khác phu quân muốn thú hay nạp thêm bao nhiêu đều không có quyền lên tiếng.

Cái hắn cho tức phụ hắn chính là tôn trọng cùng sự tin tưởng.

Ở kiếp trước của hắn là một vợ một chồng hợp pháp, ngoại tình nếu bị phát hiện có thể phạt tù vài chục năm.

Mà hắn cũng là người căm ghét chuyện tam thê tứ thiếp, kiếp trước không biết đã có biết bao nhiêu người thuê hắn giết những kẻ phản bội kia, cũng không biết có bao nhiêu người ngoại tình chết dưới tay hắn cho dù không được thuê, chỉ cần nghe tổ chức thông báo liền không ngại mà ra tay.

Hắn nghĩ một ngày nếu mình phản bội người mình yêu thương, liền lấy súng ra tự sát đi, còn nếu một ngày tức phụ hắn phản bội hắn, hắn sẽ tự tay giết chết y, còn tên kia thì sẽ cho nếm trải nỗi khổ muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Hạ Thần nghiên đầu, nhướn mày đợi câu trả lời từ Triệu Tiểu Mộc, trên gương mặt rõ ràng ghi "Ngươi thử gật đầu đi, xem ta có làm ngươi ba ngày không xuống được giường không?"

Triệu Tiểu Mộc nhìn hắn, khẽ mím môi lắc đầu, y không muốn san sẻ hắn cho bất kỳ ai, y chỉ ích kỷ trong chuyện này.

"Ân, tức phụ ta không cho phép, ta sẽ không thú hay nạp thiếp, con gái ngài vẫn nên tìm nhà tốt gả đi thì hơn" Hạ Thần hài lòng mỉm cười nói

Nhìn nụ cười kia của hắn, tri phủ cùng Vương viên ngoại rõ ràng nhìn ra được hắn hài lòng cỡ nào, cũng chứng minh được con gái Vương viên ngoại không có khả năng bước vào cửa nhà hắn.

Ngồi lại nói chuyện trong chốc lát, tri phủ cùng Vương viên ngoại cảm tạ hắn về chuyện nhóm côn đồ, lại dùng bữa cơm trưa.

Không còn ai nhắc về chuyện cưới hỏi, cho dù trong lòng Vương Doanh Doanh đang rất khó chịu nhưng cũng không dám nói thêm lời nào nữa.

Hạ Thần cáo từ, hai người rời phủ tri phủ trở về khách điếm nghỉ trưa một chốc sẽ ra ngoài mua ít đồ.

Còn cha con Vương viên ngoại cũng cáo từ rời đi, trên đường trở về ông lại phải nghe con gái khóc lóc "Cha, phải làm sao mới làm cho Hạ Thần để mắt tới con, con thực rất thích hắn"

Nhờ có tri phủ mà cô mới biết tên của hai người kia, nhưng cô không quan tâm Triệu Tiểu Mộc chỉ một lòng để tâm tới Hạ Thần, nhưng hắn lại trước sau như một chỉ để tâm tức phụ hắn, đến một ánh mắt cũng không thèm cho cô.

"Con không nghe hắn nói gì sao? Đừng tự mình tìm xấu hổ nữa" Vương viên ngoại lắc đầu nói

Cho dù yêu thương con gái, nhưng ông cũng không thể ném mặt mũi Vương gia đi được.

Vương Doanh Doanh cúi đầu không nháo nữa, Vương viên ngoại nghĩ con gái mình đã suy nghĩ thấu đáo nhìn cô mỉm cười.

Nhưng chỉ có trong lòng Vương Doanh Doanh biết cô đang nghĩ gì.