Xuyên Việt Chi Tu Tiên

Chương 242



Thanh âm này tràn ngập dày đặc quỷ khí, trong giọng nói cũng mang theo đầy âm hàn, phảng phất nếu như không thuận theo, liền sẽ bị sát hại, thậm chí nhiếp hồn luyện phách.

Tính tình làm càn cuồng vọng, không hề kiêng kỵ như thế, quả nhiên là người của Quỷ Linh Môn.

Quỷ Linh Môn tọa lạc nơi Bắc Vực, cùng Huyết Thần Tông đều là tồn tại đứng đầu ma đạo. Có thể nói sở dĩ Bắc Vực Yêu Ma hoành hành, hai cái tông phái này tuyệt không thoát được can hệ.

Mà đệ tử Huyết Thần Tông ưa thích máu thịt, Quỷ Linh Môn lại chuyên hút giam hồn phách con người, hai phái coi như không liên quan lẫn nhau, cũng không có xung đột lợi ích gì, vì vậy mới có thể bảo trì được một cục diện cân bằng.

Từ Tử Thanh không nhịn được thả ra thần thức, sau mới nhớ tới căn phòng đối diện có thể ngăn trở thần thức, đành lập tức thu về.

Hồi tưởng lại, hắn nhớ tới bản thân cũng từng kiến thức qua uy phong của Huyết Thần Tông, một đám ma đầu lớn nhỏ của phái này ra ngoài làm loạn, chỉ trong một đêm đã khiến cho một tông môn Tam phẩm tử thương thảm trọng, lại còn liên luỵ vô số danh môn tuấn kiệt của tiên đạo. Mặc dù là do có nội ứng, nhưng cũng đủ thấy được thực lực mạnh mẽ cùng sự hung tàn ngoan độc của bọn chúng.

Còn Quỷ Linh Môn, chỉ cần nhìn thanh Thiên Quỷ kỳ luyện hóa vô số hồn phách kia, không biết là đã dùng thủ pháp đáng sợ tàn khốc cỡ nào, lại càng không biết những hồn phách đó đã chịu phải bao nhiêu thống khổ, quả là khiến người vừa gặp liền sởn tóc gáy.

Hai tông môn này, đối với tu sĩ tiên đạo đều là môn phái cần phải diệt trừ, nếu người bên tiên đạo nào nhìn thấy bọn chúng, trong khả năng cho phép nhất định phải đem chúng gϊếŧ chết, để tránh đám ma đầu này tiếp tục gây hại một phương.

Nhưng hôm nay người của Quỷ Linh Môn tùy tiện tới tham gia đại hội bán đấu giá thì cũng thôi đi, cố tình còn ngạo mạn như thế, chẳng lẽ là muốn gây sự sao?

Mà loại người trong Tà Ma Đạo như bọn họ, cũng có khả năng sẽ làm ra loại chuyện này thật.

Sau khi người Quỷ Linh Môn nói xong, tức khắc cả hội trường chìm vào im lặng.

Đông đảo tu sĩ nghe được lời này, trong lòng đều hoảng hốt, người mới vừa lên tiếng khí tức sâu rộng, khí thế cũng thập phần đáng sợ, chẳng lẽ là một vị Nguyên Anh lão tổ sao!

Theo sau mọi người lại nghĩ, nếu như trong tộc của mình có người bị gϊếŧ, pháp bảo còn bị lấy đem đi bán đấu giá, nếu vậy bọn họ cũng không thể bình tỉnh bao nhiêu.

Quỷ Linh Môn quyết đoán rất là kinh người, sau khi lên tiếng, liền không còn ai mở miệng đấu giá, mà đều cùng người quen biết truyền âm thảo luận, một mặt là nơm nớp lo sợ đối với tiến triển tiếp theo của sự việc, một mặt lại sinh ra rất nhiều hứng thú.

Mà Thiên Thành Vương Hiên Trạch sau khi sắc mặt khẽ biến, liền cảm thấy hứng thú.

Tuy rằng đúng là có người sợ hãi Quỷ Linh Môn, nhưng người đó không bao gồm Long Hành Thương Hội.

Mọt câu kia của Quỷ Linh Môn quấy nhiễu cuộc đấu giá, đại hán ma tu lớn giọng quát: "Quỷ Linh Môn chư vị hành sự như thế, chẳng lẽ là không nhìn Long Hành Thương Hội chúng ta ở trong mắt sao?"

Khi hắn nói chuyện toàn thân nổi lên cuồn cuộn ma khí, giống như một lời không hợp liền sẽ ra tay đánh nhau.

Nhưng mà trong căn phòng kia lại truyền ra tiếng cười "Khặc khặc": "Người Quỷ Linh Môn ta tới đây chỉ là vì mua lại bí bảo của bổn môn, không có ý trở mặt với quý cửa hàng." Dứt lời, liền báo lên một con số: "Quỷ Linh Môn ra giá 130 vạn hạ phẩm linh thạch."

Quỷ Linh Môn quyền to thế lớn, còn làm nhiều việc ác, người bình thường đều không dám chọc. Cho nên mặc dù có rất nhiều ma tu cực kỳ mơ ước thanh Thiên Quỷ Kỳ kia, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lai không có người kêu giá cạnh tranh.

Mắt thấy tình cảnh trở nên vắng vẻ, đại hán ma tu nheo lại hai mắt, trong lòng rất tức giận.

Dù cùng làm việc chung một cửa hàng, nhưng cũng không đại biểu quan hệ giữa họ sẽ thân như huynh đệ, người chủ trì trước hắn làm cho bầu không khí rất là nhiệt liệt, nhưng đến phiên hắn tới chủ trì, thì lại trở nên như thế...... Hơn nữa Thiên Quỷ Kỳ chính là thứ cực tốt, vốn dĩ gã còn muốn nâng giá lên gấp mấy lần mới bán ra, nhưng hiện giờ lại bị Quỷ Linh Môn quấy rối, chỉ sợ phải lấy giá quy định bán đi rồi —— đây chắc là chủ ý của Quỷ Linh Môn, nhưng tổn thất lại là lợi ích của gã!

Người Quỷ Linh Môn cười lạnh lẽo, bọn họ mất bảo vật, trong lòng vốn đã không cam, nếu giờ có thể lấy giá quy định mua về vật bị mất, thì mới không quá mức nghẹn khuất.

Nhưng đại hán ma tu lại lên tiếng: "Nếu chư vị đã có duyên tham gia lần đại hội bán đấu giá này, Long Hành Thương Hội chúng ta tự nhiên cũng phải bảo vệ một hai. Phàm là ai ai tiêu phí từ 300 vạn linh thạch hạ phẩm trở lên, liền được tặng một bộ pháp y che giấu thân ảnh, một khi phủ lên người có thể ẩn giấu khí tức ba ngày, thần thức cũng không thể nhìn thấu."

Lời này vừa ra, người Quỷ Linh Môn liền bộc phát khí thế, trong giọng nói cũng mang theo hàn ý thấu xương: "Long Hành Thương Hội thế nhưng chút thể diện này cũng không muốn cho Quỷ Linh Môn sao ——"

Ý uy hiếp trong lời nói cơ hồ muốn tràn ra.

Đại hán ma tu lạnh lùng cười: "Chúng ta mở cửa làm buôn bán, có tiền thì tới, không có tiền thì đừng quấy rối. Đồng đạo khắp thiên hạ này, tới cửa Long Hành Thương Hội chúng ta đều là khách, có điều là khách quý hay ác khách, thì phải xem khách hành sự như thế nào."

Ý của gã chính là không thích cách làm việc bá đạo của Quỷ Linh Môn.

Thoáng chốc, trong phòng của Quỷ Linh Môn mơ hồ như muốn tràn ra một luồng sát khí, người bên trong tựa hồ không thể chịu đựng được thái độ này, muốn phá cửa đánh người.

Đai hán ma tu cũng không sợ, ngang nhiên bất động, không có ý định thu lại lời nói.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí căng thẳng như chạm vào là nổ.

Nhưng đúng vào lúc này, bỗng có người mở miệng kêu lên: "150 vạn hạ phẩm linh thạch!"

Tức khắc cả hội trường ồn ào, cư nhiên có người dám mặc kệ lần xung đột này mà tiếp tục kêu giá.

Trên mặt đại hán ma tu liền lộ ra tươi cười.

Gã đã đạt được mục đích, bảo vật như Thiên Quỷ Kỳ, phàm là người tu ma đạo nào có ai không động tâm? Mà gã lại cung cấp vật che giấu khí tức, một khi từ đại hội bán đấu giá đi ra liền phủ lên y bào, đến lúc đó cho dù là người của Quỷ Linh Môn có hung tàn thì thế nào, ngươi còn có thể dễ bắt được người sao?

Cho dù chỉ có ba phần cơ hội, nhưng chỉ cần không phải kết cục hẳn phải chết, cũng có thể khiến người ra sức thử một phen!

Quả nhiên đã có người mở đầu thì theo sau lại có mấy người báo giá.

"160 vạn hạ phẩm linh thạch!"

"Lão phu ra 190 vạn hạ phẩm linh thạch ——"

"Ta ra 200 vạn hạ phẩm linh thạch!"

"Hai trăm 30 vạn ——"

Người ra giá thế nhưng không ít, đa số đều là người trong phòng kín lầu 3, mà trong phòng Thiên Thành Vương cũng có một Nguyên Anh lão tổ không nhịn được, báo ra con số "Hai trăm 50 vạn".

Từ Tử Thanh nghe mà hoảng sợ, tất cả số linh thạch trên người hắn cộng lại, cũng chỉ được khoảng năm sáu vạn hạ phẩm linh thạch, nhưng lúc những lão tổ này báo giá ra thường toàn trên mấy trăm vạn linh thạch, không lo ngại chút náo, thực sự làm hắn kinh hãi.

Hắn lắc lắc đầu, đáy lòng không khỏi thầm than chính mình của cải bạc nhược.

Quỷ Linh Môn vốn dĩ muốn bớt chút tiền tiêu để tìm về bí bảo tông môn, không nghĩ tới đại hán ma tu kia ỷ thế Long Hành Thương Hội không cho chúng mặt mũi, ngược lại biến khéo thành vụng.

Bọn chúng thật ra không muốn bỏ qua như vậy, nhưng dù sao đang trên địa bàn của người khác, đành oán hận thu hồi uy thế, tiếp tục ra giá. Lần này bọn chúng nếu muốn được như ước nguyện, chỉ sợ phải xuất huyết một phen rồi.

Trong phút chốc giá đã bị đẩy lên tới 500 vạn hạ phẩm linh thạch, nhưng cạnh tranh vẫn chưa dừng lại.

Từ Tử Thanh chỉ cảm thấy Thiên Quỷ Kỳ kia lực lượng đáng sợ, lại không ngờ sẽ dẫn tới đông đảo ma tu truy đuổi như thế, trong lòng có chút tò mò. Không biết đây là loại pháp bảo gì mà có thể dẫn tới tình trạng này? Nghĩ lại thì Bách Quỷ Kỳ có thể tiến hóa thành Thiên Quỷ Kỳ, Thiên Quỷ Kỳ tự nhiên cũng có thể tiến hóa thành Vạn Quỷ Kỳ, mà Vạn Quỷ Kỳ có thể trở thành trấn môn chi bảo của một đại tông, tất nhiên những pháp bảo bình thường không sánh bằng, nếu đoạt được nó rồi bồi dưỡng thật tốt, ngày sau ắt không thể đo lường. Ý nghĩ này vừa hiện ra trong đầu, hắn liền không còn thấy kỳ quái nữa.

Chỉ là uy lực của quỷ kỳ này, không biết năm xưa khi sư huynh xuống núi trảm yêu trừ ma có từng gặp qua chưa......

Nghĩ đến đây, hắn liền nhìn về phía Vân Liệt.

Vân Liệt hiểu ý khẽ gật đầu.

Từ Tử Thanh hơi nhíu mày: "Sư huynh gặp qua?"

Vân Liệt trầm giọng nói: "Chỉ có tu vi Kim Đan trở lên mới có thể thao túng quỷ kỳ, ta từng gặp một người đến từ Quỷ Linh Môn, cầm Bách Quỷ Kỳ trong tay điều khiển mấy trăm hồn phách, bày ra Cửu Âm Đại Trận."

Từ Tử Thanh trong lòng giật nảy, lập tức minh bạch.

Người của Quỷ Linh Môn hung ác như vậy, sư huynh có thể kể chi tiết như vậy, e rằng không chỉ gặp qua, càng có khả năng là đã tham dự vào. Mà sư huynh khi đó chỉ có tu vi Hóa Nguyên kỳ, thậm chí còn vì cô đọng Kiếm Ý mà đối đầu với Kim Đan chân nhân thao túng Bách Quỷ Kỳ, chỗ nguy hiểm trong đó thì không cần nói cũng biết.

Từ Tử Thanh chỉ thoáng tưởng tượng thôi đã thay đổi sắc mặt.

Nếu là người bình thường chỉ sợ là căn bản không thể toàn mạng mà trở về......

Sự tình quả thật không khác mấy những gì Từ Tử Thanh suy nghĩ.Vân Liệt cũng không kiêng kị việc này, liền kể cho hắn nghe.

Khi đó là ba năm sau khi Vân Liệt vừa xuống núi, lần đầu rèn luyện gặp gỡ không ít trắc trở, nhìn thấy tà ma làm ác, cũng không phải lần đầu tiên.

Một ngày nào đó Vân Liệt đang muốn chạy tới một nơi hoang sơn tuyệt lĩnh để chém gϊếŧ một con yêu thú ngũ giai làm nhiều việc ác, thích gϊếŧ chóc ăn thịt người, lúc đi qua một cái trấn nhỏ lại cảm giác được ma khí tận trời, ngửi được mùi máu gay mũi.

Lấy tính tình của Vân Liệt, tất nhiên là phải tìm hiểu đến tột cùng, không nghờ lại ở ngoài trấn nhìn thấy một hắc y nhân điều khiển một thanh hắc kỳ, sát khí cuồn cuộn, đang tế ra trói hồn trận pháp, muốn diệt sạch người trong trấn, rồi chọn lựa hồn phách mạnh khỏe trong đó để luyện vào trong hắc kỳ.

Thanh hắc kỳ kia chính là Bách Quỷ Kỳ.

Người trong Tà Ma Đạo thường xuyên gϊếŧ người vô số, người dân của một cái trấn nhỏ chúng tất nhiên không để vào trong mắt.

Nhưng Vân Liệt là kiếm tu tiên đạo, sát khí tuy nặng nhưng sát tâm đoan chính, tu chính là đạo lấy sát diệt sát. Vân Liệt liền lập tức muốn trừ ma, mà chân nhân Quỷ Linh Môn kia nhìn thấy Vân Liệt cũng thập phần vui sướng, muốn gϊếŧ chết Vân Liệt, lấy hồn phách để luyện thành chủ hồn trong Bách Quỷ Kỳ.

Vì thế hai bên đều nổi lên sát niệm, sau đó là một trận đại chiến.

Vân Liệt ngày đó chỉ có chút lĩnh ngộ với kiếm đạo, lại vì nhiều năm mài kiếm mà tâm trí kiên định thôi, luận tu vi, luận thần thông đều không phải đối thủ của chân nhân Quỷ Linh Môn.

Sau đó không có gì bất ngờ xảy ra, y bị nhốt vào trong Cửu Âm Đại Trận, gã muốn lệ quỷ trong trận tiêu hao pháp lực của Vân Liệt, mài mòn ý chí của y, cuối cùng thuần phục thần hồn Vân Liệt kéo vào trong Bách Quỷ Kỳ.

Nhưng Vân Liệt không hề khuất phục, y đứng trong trận, bão nguyên thủ nhất, chống đỡ lệ quỷ, đó là lệ quỷ không thể gϊếŧ được, y liền lấy Kiếm Cương chí dương tiêu hao âm khí của lệ quỷ, phòng thủ cẩn thận.

Cứ thế kiên trì bảy ngày bảy đêm, chân nhân Quỷ Linh Môn bên ngoài đã tiêu hao không ít linh thạch nhưng vẫn không thể thúc giục lệ quỷ đánh vỡ tâm cảnh của Vân Liệt, giằng co như vây khiến gã vô cùng đau lòng xót của. Cuối cùng tên kia cắn răng dứt khoát lệnh cho đám lệ quỷ cùng xông lên cắn nuốt, gã từ bỏ việc lấy đi thần hồn của Vân Liệt, muốn trực tiếp khiến y thần hồn câu diệt.

Nhưng Vân Liệt lại nhờ vào thời gian ngoan cố chống lại mà khiến cho kiếm tâm càng thêm thông suốt, vào thời điểm nghìn cân treo sợi tóc đột nhiên lĩnh ngộ Kiếm Ý!

Kiếm Ý này chính là Vô Tình Sát Lục Kiếm Ý, trong chớp mắt y lĩnh ngộ Kiếm Ý, sát niệm bùng nổ như nước lũ.

Trong nháy mắt liền phá tan đại trận.