Từ sau kỳ thi nghề, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn. Tôi không lo lắng lắm về kết quả của mình, vì tôi biết nó sẽ không tệ hại quá mức. Nhưng lại có người lo lắng đến mức sốt ruột, suốt ngày lảm nhảm than thở về kết quả của một kỳ thi khác.
-Haizz, trời ơi, con bà nó, thi xong từ thưở nào rồi mà vẫn chưa có kết quả thi học sinh giỏi?
Thằng Hoàng nói xong, liền thở dài một cái như ông cụ già.
-Mấy ông bà chấm thi chấm xong thì đăng kết quả cmn lên, chả hiểu sao cứ lề mề chậm chạp thế nhở?
Tôi: “…”
Hình như đúng là đã hơn một tháng kể từ ngày chúng tôi thi xong HSG.
Nhớ lại ngày hôm ấy tôi làm bài, cảm giác bất an lại xâm chiếm lấy tôi. Nói thật là, chẳng dễ chịu gì! Vừa muốn biết kết quả, vừa không muốn quan tâm đến nó. Tôi luôn đấu tranh trong tâm trí như thế.
Thằng Hoàng có mục tiêu rất rõ ràng trong lần thi này.
-Tao chỉ cần vào qua được vòng đầu này, sau đó qua vòng 2 quận để vào thành phố là được. Như vậy mới có hi vọng được cộng điểm khi thi vào lớp 10.
-Tao sẽ cố gắng để được giải Nhì thành phố.
Tôi: “Ồ, sao không khát khao luôn cả giải Nhất đi? “
-Giải nhì là ok rồi!”
Điểm thi vào lớp 10 quyết định chất lượng ngôi trường cấp III mà chúng tôi sẽ theo học, vì vậy có thể đấy là cái đích quan trọng nhất mà những học sinh cấp 2 chúng tôi học cả bốn năm để vượt qua. Điểm thi bao gồm 20 điểm HSG của bốn năm cấp 2, một điểm rưỡi thi Nghề đạt loại Giỏi, và điểm thi hai môn Văn Toán mà 100% học sinh cả thành phố phải làm nhân hệ số 2. Ngoài ra, dựa vào khả năng của mỗi người mà còn có thể cộng điểm nhờ các giải đạt được năm cấp 2. Ít nhất phải đạt từ giải Thành phố. Ví dụ giải Ba Thành phố môn nào đó được cộng thêm 0,5 điểm, giải Nhì được thêm 1 điểm, giải Nhất 1,5. Trong cuộc thi đầy sự sống còn này, 0,25 điểm cũng được coi là một số điểm khổng lồ, chứ đừng nói nửa điểm hay 1 điểm. Để tôi lấy ví dụ cho bạn: Trường THPT Rakuzan với điểm thi cao nhất nhì quận 1 của tôi lấy 55 điểm để đỗ, nếu bạn được 54,75 điểm, bạn out!
Tùy vào sức học của mỗi người mà chọn nguyện vọng thi thích hợp. Thằng Hoàng học giỏi hơn tôi rất nhiều (cỡ top 3 của lớp), đương nhiên nguyện vọng trường của nó sẽ phải nằm trong ba trường có điểm đỗ cao nhất là Rakuzan, Seirin và Touou. Tức là điểm thi Văn Toán của nó hai môn phải từ 9 điểm may ra sẽ có cơ hội đỗ. Còn sức học của tôi chỉ thuộc top trung bình của lớp, nên sẽ chọn nguyện vọng thấp hơn, cỡ Kaijou hoặc Shutoku. Dĩ nhiên đây chỉ là thi đại trà bình thường, chứ không phải thi chuyên. Trường A của tôi dù không có thành tích thi cá nhân “chói sáng” như trường B, nhưng tỷ lệ đỗ vào các trường công lập lớp 10 luôn cao hơn hẳn, liên tiếp đứng đầu quận 1 trong ba năm liên tiếp với tỷ lệ luôn cao hơn 94%.
Tôi không có nguyện vọng cao, cũng chẳng mong được vào trường nào quá “sang chảnh”, đỗ theo nguyện vọng của bản thân là ổn rồi, vì vậy mục tiêu luôn không rõ ràng. Nhưng thằng Hoàng ngoài nguyện vọng thi vào trường THPT Yosen ra, nó vẫn muốn được thử sức với bài thi Chuyên Toán của trường Tổng Hợp. Thi chuyên, quả thực rất hợp với mấy đứa cắm đầu học đêm như nó. Bởi vì thi chuyên rất khó.
Tôi đã nghĩ mình không đạt giải cũng không sao. Vì dù sao tôi cũng không có định đỗ trường abcxyz nào đó bằng tổng điểm có điểm cộng khi đạt giải. Nhưng khi biết tin mình cũng có giải, tôi vẫn cố nén lại cảm xúc dâng trào.
Tối hôm ấy, khi tôi lên facebook, đập thẳng vào mắt là dòng inbox của thằng Hoàng từ 12 phút trước.
Hel Trần: CÓ ĐIỂM RỒIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Tôi nghĩ ngay đến điểm thi HSG, vì sáng nay thằng Hoàng vẫn còn than trời kêu đất với tôi.
Ngọc Thanh Trần:?
Trong lúc đợi nó reply, tôi xem bảng tin của mình. Tôi chợt thấy một dòng trạng thái khá dài của Minh Anh – một bạn cực hiền ngồi sau tôi, và tôi khá quý bạn ấy:
“Một tuần nhiều cảm xúc. Đầu tiên là buồn, mà thậm chí hơi luỵ. Nhưng ngay trong lúc buồn nhất, muốn khóc nhất thì tin vui nó lại đến vô cùng bất ngờ và giật lại cảm xúc. Thi Tiếng Anh thì cũng chỉ coi là thi cho vui, nhưng không ngờ lại vào vòng trong, dù chỉ là vừa đủ điểm. Đó là niềm vui thứ nhất, cái thứ hai là môn Sinh. Thực ra, sau khi xem barem điểm thì chỉ muốn xé nát nó và cũng chẳng thể ôm hy vọng vào vòng trong nhưng bất ngờ nhất là vẫn đạt giải Ba và vào vòng Quận. Kiểu như vỡ oà trong niềm vui ý.”
Thi Tiếng Anh? Tôi không quan tâm lắm, nhưng Sinh ở đâu ra? Tôi ngớ người, rơi vào trạng thái ngu lâm sàng. Có điều tại sao lúc đó tôi không ngờ Minh Anh ở trong đội tuyển Sinh của trường mình nhỉ? Cho đến khi tôi đọc đến cái tin thứ hai.
Cô Dung – giáo viên dạy Sinh lớp tôi, rất thân thiện với học sinh, đặc biệt là rất “cưng” hai học trò yêu của mình là Minh Anh và Mai Anh lớp tôi cũng đăng trạng thái:
“Yeahhh, 1 nhất, 1 ba, 1kk” - cô ơi, cô còn teen hơn cả tụi con @[email protected]
Kèm theo một cái ảnh khá nhỏ, có lẽ cái bảng điểm quá to nên khi chụp hết thì quá nhỏ, zoom lên xem điểm khá mờ.
Tôi tò mò zoom ảnh lên, cái tên Đỗ Mai Anh của lớp tôi chễm chệ nằm trên dòng đầu tiên với giải Nhất đập thẳng vào mắt tôi. Tôi giật mình, nhìn lên tiêu đề file ảnh: “Kết quả thi HSG môn Sinh Học lớp 9 – Năm học: 2015/2016” Óe, có kết quả rồi á? Và đúng như thế, Minh Anh lớp tôi đạt giải Ba. Chẳng trách đăng status như vậy.
Bạn có tin nhắn mới từ Hel Trần.
Hel Trần: T được giải Nhì toán này mày O.O
Ngọc Thanh Trần: Chúc mừng chúc mừng.
Hel Trần: Đợi tao xin kết quả Văn cho mày.
Ngọc Thanh Trần: biểu tượng like (y)
Tim tôi đập mạnh một nhịp. Hồi hộp? Không phải tôi đã lường trước được tình huống mình bị trượt rồi sao? Lo lắng gì chứ. Tôi thầm mỉa mai bản thân. Ngọc Thanh, mày thật chẳng thành thực chút nào.
Tôi biết mình đang tự lừa dối cảm xúc của bản thân. Dù có biết bản thân làm bài không tốt, nhưng trong lòng vẫn hi vọng (dù rất nhỏ) rằng biết đâu đấy, tên mình sẽ xuất hiện trên bảng.
Hel Trần: Này
Kèm theo một cái ảnh. Tay tôi run run lướt màn hình ipad, trống ngực đập thình thịch. Tôi zoom ảnh lên, tay lướt từng cái tên mờ mờ trước mắt (tại cái ảnh quá bé nên zoom lên bị mờ). Hừm, giải Nhất là trường B. Biết ngay mà, bọn trường B rất “trâu bò”. Tiếp, giải Nhì không phải trường tôi.
Vẫn chưa có tên tôi trong danh sách giải Ba.
Loại rồi sao?
Số 24, Trần Ngọc Thanh, giải Khuyến Khích
Tôi nhìn kỹ lại, sợ mình nhìn nhầm. Nhưng không, tôi không nhầm. Quả thực tôi đã đạt giải Khuyến Khích. Tâm trạng của tôi lên như diều gặp gió. Lần đầu tiên tôi đạt giải trong số bao lần tôi đi thi. Hơn nữa còn là kỳ thi quan trọng như kỳ thi HSG lớp 9. Tôi nhẹ nhõm, liền xem kỹ lại cái bảng điểm. Trường tôi chỉ có duy nhất hai giải môn Văn là giải Khuyến Khích của tôi và giải Ba của bạn Thu Trang lớp 9A. Vậy thôi sao? 7 người được 2, quả thực có chút không đành lòng.
Tôi sẽ rất vui khi mình đạt được giải Khuyến Khích một cách trọn vẹn nếu như mình không thua bạn Trang lớp A. Thật đấy! Tôi biết lòng kiêu hành của lớp B chúng tôi – một lớp luôn đứng trên tất cả các lớp khác bởi kết quả thi luôn áp đảo, bên trong tôi đang bị hành hạ. Tóm lại, tôi có chút “cay cú” với lớp A khi giải Văn thua *cười* Nhưng thôi không sao, có giải là tốt rồi. Ít ra còn có chút phần thưởng cuối năm… @[email protected]
Thằng Hoàng khi biết lý do “muốn phần thưởng” của tôi liền đập tôi một phát, kêu lên: “Con điên, mày bị ngu à? Thi HSG muốn phần thường. Đhs @[email protected]” Hehe.
Thực ra kết quả mà tôi biết vào buổi tối hôm ấy là do cô Dung “đặc biệt” share cho, chứ chưa được phép lưu truyền. Sáng ngày hôm sau ở trường mới được công khai. Kết quả lớp tôi khá thành công:
.Toán: 2 Nhì 3 Ba 2 KK (7/7 đứa đi thi đều có giải, trong đó có thằng Hoàng, Hoàng Minh và Hồng Ngân)
.Lý: 2 giải Ba của thằng Công Hiếu, Nghĩa
.Anh: out hết do không chọi nổi với sự trâu bò của trường B