Vèo một tuần nữa lại qua, chưa bao giờ tôi cảm nhận thời gian trôi qua nhanh thế này. Mới hôm trước là đầu tuần, bây giờ đã quá nửa tuần.
-Thời gian trôi nhanh thật! – tôi thở dài. Và chúng tôi cũng chẳng còn bao thời gian bên nhau nữa
-Nhanh như chó chạy ngoài đồng ý! – thằng Hoàng đáp
-…
Cảm giác căng thẳng từ cuộc thi sắp tới bắt đầu bao trùm lên chúng tôi. Nhưng mà, tôi vẫn cố gắng nhớ kỹ chúng, nhớ cái cảm giác lúc naỳ, để năm sau, hoặc khi đã trưởng thành, vẫn sẽ nhớ lại một thời cấp II của mình..
Về cuộc thi khảo sát toàn thành phố sắp tới, nói ngắn gọn là: Thi hai môn Văn Toán đối với tất cả các học sinh lớp 9 trên toàn thành phố, thi hai môn cùng một ngày, sáng thi Văn, chiều thi Toán. Tuy nhiên, các trường sẽ không chấm bài thi của trường mình mà được Sở giáo dục phân phối để các trường trong quận/huyện khác nhau chấm chéo, thay phiên. Đây chính là một vấn đề tạo nên cái gọi là “học tài thi phận”. Con người mà, chẳng có gì giống nhau tuyệt đối. Mỗi giáo viên sẽ đều có cách chấm riêng của mình.
Ngày thi hôm ấy, diễn ra suôn sẻ, nhưng kết quả thì tồi tệ đối với tôi. Về đến nhà, tôi mới ngớ người ra. Hình như chưa bao giờ tôi đi thi với sự tập trung cao độ như lần này. Từ lúc phát đề, đến 2 tiếng sau hết giờ mới ngẩng đầu lên. Đầu óc suy nghĩ không ngừng. Đề khó! Đúng vậy đấy, Văn thì cho đề nghị luận xã hội mở, khiến không biết bao nhiêu học sinh nhầm lẫn, Toán đối với nhiều đứa như tôi mà nói, khó thì không thể gọi là quá khó, nhưng nó quả thực “đẳng cấp” hơn nhiều so với từng quận ra đề thi học kỳ. Chính điều này đã dự báo một kết quả không hề tốt như mong đợi của chúng tôi.
Tạm gác việc thi cử sang một bên. Dù sao thi cũng đã thi xong, kết quả dù thế nào thì việc quan trọng nhất đối với tôi lúc này chính là tận hưởng và nghỉ ngơi. Từ bây giờ cho đến hết tháng 4 còn đúng một tuần, hơn nữa chúng tôi còn sắp đi tham quan. Sau kỳ nghỉ lễ 4 ngày tôi sẽ lại phải lao đầu vào học, dại gì mà không tận hưởng thời gian này một chút?
Đúng vậy, tôi không phải một người có thể tự gò bó bản thân vào những điều không thích!
Tôi trở về những ngày thức khuya chơi ipad. Trước đây, vì để có thể dậy sớm ôn bài trong kỳ thi, tôi luôn cố gắng không thức khuya, cố kìm nén những ý thích của bản thân mà tránh xa mấy thứ thiết bị điện tử. Còn bây giờ thì ngược lại. Tôi tranh thủ đọc một cuốn tiểu thuyết dày cộp, đọc truyện tranh thường xuyên, chơi game hàng ngày đều đặn, check facebook.
.
.
.
Sau khi thi cử xong cũng sắp đến ngày đi tham quan. Tôi có chút mong chờ, nhưng cũng lo lắng. Liệu nó có vui như tôi mong muốn không? Hay lại buồn chán ở cái nơi khỉ ho cò gáy nào đó như mấy lần trước?
Nói đến việc tham quan, trường tôi quả thực rất buồn cười. Từ ngày bước chân vào trường đến nay đã 4 năm, và có 6/7 lần tôi đi cùng lớp. Nhưng lần nào ngày đi chơi cũng dính mưa, mưa to là đằng khác. Chỉ có một lần duy nhất là đi vào hôm trời nắng 40 độ mệt lả người. Tôi còn nhớ có một lần, tôi chuẩn bị ra xe bố chở đến trường, thì trời đổ mưa to, cực to. Nước mưa ào ào tuôn xuống, chảy lênh láng trên mặt đường. Mẹ tôi ngồi ở trong nhà nói vọng ra:
-Kiểu này hoãn rồi con ơi, mưa to thế này cơ mà!
-Haha!
Nhưng rốt cục bố con tôi vẫn đội mưa đến đến trường, kết quả là thông báo “HÔM NAY HOÃN THAM QUAN, NHÀ TRƯỜNG SẼ TỔ CHỨC ĐI BÙ CHO CÁC CON VÀO NGÀY KHÁC. TRÂN TRỌNG!” được treo ở trước cổng. Hai bên cổng còn có hai cô giáo xắn quần, cầm ô, để nhắc các phụ huynh đưa con đến. là hôm nay nghỉ. Vâng, không biết ai xem ngày hoàng đạo về lịch trình thế không biết? Haha!
Tôi xem dự báo thời tiết, thấy ngày mai không có mưa gió gì mới thấy an tâm. Sau đó, tôi xin mẹ tiền định ra bách hóa mua mấy thứ đồ ăn vặt nhét vào balo. Chậc, chậc! Dù đứng trước một đống đồ ăn mà tôi lại chẳng muốn mua thứ gì. Cuối cùng, tôi cầm bịch bánh que 2k/cái ra thanh toán, cùng một gói xúc xích Đức Việt nữa.
Công đoạn chuẩn bị cũng nhanh gọn thôi. Khổ nỗi tôi lại lười, hơn nữa rất ghét quá trình chuẩn bị mỗi cuộc xa nhà nên cứ lề mề vứt đồ ở một góc, tối muộn trước khi đi ngủ mới nhét vào. Một bộ quần áo phòng bị vì ở đó có hồ nước, bể bơi, một bịch bánh, chai nước, ô, áo mưa, mũ, tiền và dao…:v tôi còn lười lấy cái máy tính ra nên nhét luôn ở trong đấy. Sáng mai mẹ tôi sẽ rán cho tôi một hộp xúc xích và pha một bình ca cao. Quá trình chuẩn bị hoàn tất.