Ngày trước, hồi lớp 8, nhóm chúng tôi rất vui. Mai, Xù tên thật là Nguyệt Minh, con Dung tên thật là Phương (chúng tôi quen gọi nhau như thế rồi mà), tất cả đều chơi chung với nhóm bọn tôi rất hòa đồng. Có điều hồi đấy chưa có thằng Công Hiếu nhập nhóm thôi. Tính cách con My theo nhận xét của bọn bạn thì là “kênh kiệu, khó chiều, hay dỗi, luôn tưởng mình là trung tâm của cái nhóm”. Càng ngày, lũ con gái càng xa lánh con My. Nhưng đỉnh điểm của việc sẵn sàng tẩy chay chính là vụ xích mích giữa tôi và nó. Cùng trong một nhóm, lại không muốn mất đi không khí giữa các thành viên, chúng tôi đều coi những trò đùa, yêu cầu của con My là bình thường. Tôi nghĩ mỗi người nên nhịn nhau một chút, chắc chắn sẽ không sao. Nhưng hôm đó vì trò đùa của nó mà tôi đã rất tức giận, lớn tiếng mắng nó ngay tại lớp, cái êke bị tôi ném đến mức bắn ra vài mảnh vỡ. Kể từ hôm ấy, tôi và nó không chơi với nhau nữa. Đó là giữa kỳ 2 năm ngoái.
Sau đó, con Mai đột nhiên thân với con My. Mai và My luôn dính liền lấy nhau như sam, rất thân thiết. Nhưng hai đứa cũng lập tức bị gắn cho cái biệt hiệu “girl bánh bèo”, thực chẳng tốt đẹp gì. Ngoại trừ con My, từ đầu tới cuối tôi vẫn giữ quan hệ tốt Xù, Mai và Phương. Thời điểm đó, thằng Trung Kiên hẹn hò với con My rồi chia tay, thằng Hưng Long hẹn hò với con My rồi cũng chia tay. Hẹn hò ở đây nghĩa là trở thành “bạn trai/bạn gái của nhau”. Lý do chung là vì nó quá khó chiều chuộng. Hưng Long tính tình thẳng thắn, mồm miệng độc địa, một khi đã ghét là chửi không câu nệ. Long và Tú – một thằng nhiều miệng khác trong lớp, kịch liệt lên án và tẩy chay Mai và My. Qua hè lớp 8, chúng tôi ngạc nhiên vì thấy con Mai cũng không chạy đến và dính đôi với con My như mọi khi.
Từ đầu tới cuối, thằng Hoàng đứng trung gian, vì nó chả quan tâm đến mấy chuyện như thế lắm. Thi thoảng tôi tâm sự với nó, thì nó chỉ nghe qua loa, không để ý. Có lẽ thằng Hoàng và thằng Việt Anh là cầu nối duy nhất giữa tôi và con My, thi thoảng chạm mặt cũng không nói.
Tôi và con My chơi lại với nhau là vào ngày sinh nhật nó, nó mời tôi đi ăn cùng. Và bọn tôi đã thiết lập lại mối quan hệ như thế.
Lớp 9, tôi cảm nhận rõ được tâm tư và tình cảm của học sinh thay đổi rất nhiều, nhất là con gái. Mấy đứa lớp tôi bắt đầu ghét thẳng nhau ra mặt, nói xấu không thương tiếc, thậm chí nhìn thôi cũng không thèm nhìn. Con Mai, Xù, Phương ghét nó. Tất cả con gái trong lớp, ngoại trừ tôi và MyA, không ai chơi với nó. Mặc dù chúng tôi đã có lần cố gắng vớt vát hàn gắn mối quan hệ, nhưng thất bại.
Có lần, tôi nghe Mai kể chuyện: “Oppa, anh biết không? Em nghe kể lại là có một hôm, con Dung đến lớp muộn. Nhìn quanh thì chỉ thấy chỗ thằng Duy Kiên và chỗ con My còn trống. Mặc dù bàn con My ở ngay đầu, nhưng nó phớt lờ và đi thẳng xuống chỗ thằng Kiên ngồi. Thằng Kiên hỏi con Dung sao mày không ngồi với con My, nó đáp vì nó không thích. Thằng Duy Kiên lại nói tao cũng không thích nó”
Nghiêm trọng quá, đến cả con trai cũng không thích? Sau này còn có tin đồn thằng Trung Kiên – mang danh người yêu cũ nói xấu con My, điều này khiến con My biết được đâm ghét cay ghét đắng lũ thằng Vũ, Double K (ba đứa này hay đi với nhau). Nhưng chẳng hiểu sao, trong thâm tâm tôi vẫn có một niềm tin rằng, ba đứa đó không nhiều chuyện như vậy? Ngoại trừ việc tôi thích thằng Vũ, tôi luôn có một cảm tình đặc biệt đối với hai đứa kia. Tôi chỉ nghĩ thôi, nói ra lại bảo giống như tôi đang biện minh cho bọn nó.
Tất cả chúng nó, đều nói con My tính khó chịu, vì thế nên danh sách tình trường của nó rất dài, nhưng chẳng ai quan hệ với nó được quá 3 tháng. À ờm, quả thực có lúc tôi ghen tị với con My vì nó được nhiều đứa thích, nhưng có lúc lại thấy mình thật may mắn vì không phải vướng vào nhiều vụ lùm xùm như nó.
Con My tính tốt, chu đáo, nhiều lúc hơi nhiệt tình thái quá, nhưng có lẽ không phải lỗi của nó. Dù nó có hơi độc đoán một chút, áp đặt một chút nhưng một đứa bạn thân như tôi hoàn toàn có thể thông cảm. Mọi người nghĩ là một chuyện, nhưng nhiều khi mình hành xử thế nào có khi bản thân chúng ta cũng không biết. Khi con My giãi bày với tôi, nó nói “Tao phải sống cho bản thân tao chứ, làm gì thừa hơi đi làm vừa lòng tất cả lũ kia” Tôi tán thành quan điểm trên.
Tôi không nghĩ thằng Hoàng xưa nay đứng trung gian lại có thể nói được ra điều này. Nó vốn là đứa học giỏi, nhưng ngoài đời thì ngờ nghệch và dễ lừa hết sức. Nó luôn bị tôi và thằng Việt Anh chọc phá, trêu chọc, thậm chí có lần lừa nó rằng “Lại Văn Sâm là phụ nữ” mà nó cũng tin sái cổ. Hơn tháng sau mới phát hiện mình bị lừa.
Hoàng nói: “Kệ đi, dù sao ra đây đứng vẫn dễ chịu hơn”
Tôi không nói gì. Một lúc sau tôi hỏi: “Mày vẫn còn thích thằng Trung Kiên chứ?”
Hoàng đáp: “Tao nghĩ tao thích nó nhiều hơn tao tưởng.”
Đúng thế, mặc dù nó luôn tự ép mình không thích thằng Kiên nữa, nhưng có lẽ bản thân luôn đi ngược lại với lý trí.
Cuối giờ học, con My nói nhỏ vào tai tôi: “Anh này, em bảo!”
Trời mưa nặng hạt, còn rét đến tê tái. Tôi lấy mũ đội vào đầu, ra hiệu mình đang lắng nghe.
-Thằng Minh bảo em là hình như con My A không thích nó nữa.
Hoàng Minh với My A là một cặp. Hai đứa nó vốn chẳng liên quan đến nhau, được cô xếp ngồi cạnh nhau. Cuối cùng nảy sinh tình cảm. Thằng Minh chủ động tỏ tình và thành công. Từ hôm đấy bọn nó xưng vợ-chồng như đúng rồi. Thằng Minh coi con My như báu vật, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Chuyện tình của bọn nó lan khắp lớp, không, khắp khối, lên cả tai mẹ thằng Minh là cô Nguyệt – giáo viên trong trường.
Tôi chấn động, hỏi lại: “Nói rõ hơn chút.”
Con My nói: “Thằng Minh bảo là nó cảm thấy, kiểu con MyA nó lạnh lùng, vô tâm quá. Kiểu…kiểu bố thí tình cảm cho thằng Minh ý. Em thấy nó bảo thế.”
Ồ, có rạn nứt à? Đáng xem đấy chứ. Couple này khiến tôi không thể nào nghĩ đến việc chia tay. Hai đứa nó quả thực nhìn rất hạnh phúc. Tính từ ngày bọn nó tỏ tình thành công cũng được một tháng rồi.
Hà hà, vậy thì tôi sẽ chống mắt lên xem bọn nó thế nào. Thanh ơi là Thanh, mày trở nên xấu xa như thế từ khi nào???