Tôi làm dáng đứng thẳng, nhíu mày, oai phong lẫm liệt nói: “Em không thể chịu được việc họ giết người như vậy, con người thanh tao thoát tục như em không hợp với bọn họ, vậy nên em đã rời khỏi Tổ chức zombie.”
Văn Thừa “Oh~” một tiếng thâm thúy, âm cuối còn kéo rõ dài.
Ngón tay anh ta nâng cằm tôi lên, giọng điệu đầy khẳng định: “Em đã bị đuổi ra ngoài rồi.”
Tôi ho vài cái cho bớt xấu hổ.
Xa xa có tiếng huyên náo, tôi cười nhẹ, binh đoàn Zombie đang tới.
Quả nhiên, lông mày Văn Thừa càng trùng xuống.
Tôi nhàn nhã thuyết phục anh ta: “Nhanh đi đi, ít nhất cũng phải một trăm Zombie đó, tụi nó ăn thịt anh không chừa miếng nào đâu ê.”
Thính giác của tôi tốt hơn anh ta, lũ Zombie đó đã ở khoảng cách 500 mét nhưng chúng đi rất chậm chạp, dù sao thì trong bán kính hàng chục dặm cũng không có người sống.