Ảnh Hậu Giới Hắc Đạo Trọng Sinh

Chương 48: Sư...phụ



Mỗi một lời hắn nói ra tựa như mũi kim đâm thẳng vào trái tim Ninh Hân, bàn tay cô khẽ siết chặt, cô bậc cười một nụ cười chói lọi nhưng lại ẩn ẩn sự chua chát đến tận tâm can.

- Lucas chỉ cần anh thả tôi đi, tôi cũng không ngại làm vui lòng bọn họ, dù gì cũng đã nhơ nhớp vậy rồi một người hay mười người cũng như nhau cả thôi.

- Ninh Hân.

Tiếng rít qua từng khẽ răng, hai mắt Lucas hằn lên tia máu. Bàn tay đang bóp cằm cô không biết từ khi nào đã chuyển đến cổ, hắn giống như đang phát điên muốn lập tức bóp chết người phụ nữ này.

Đời này Lucas ghét nhất chính là phản bội, ấy vậy mà người phụ nữ này không chỉ khiến hắn chán ghét còn cả căm hận. Vì sao ư vì cô ta đã từng là người mà hắn yêu nhất.

Ninh Hân biết thời khắc này nếu cô phản kháng chỉ làm kẻ này thêm điên cuồng, cô cứ như vậy mặc kệ hắn phát tiết giống như một con búp bê gỗ, chỉ cần hắn mạnh tay một chút liền có thể bẻ gãy cổ cô.

Ninh Hân biết, ngay từ ngày đầu tiên tiếp cận hắn cô đã biết, một khi cô phản bội người đàn ông này chỉ có thể chết trong tay hắn.

Ba năm trước sư phụ giao cho cô nhiệm vụ ra thủ đô tiếp cận một người đàn ông là con lai Việt- Pháp, hắn ta có vẻ ngoài tựa như một nam minh tinh bước ra từ màn ảnh. Lucas Phi Long người nắm trong tay toàn bộ thế lực hắc đạo phương bắc, tâm hắn như độc xà thủ đoạn như ác ma, không kẻ nào là không khiếp sợ.

Lần đầu tiên cô gặp hắn trong một phiên đấu giá nô lệ, chính là cái dạng mang người bỏ vào lồng kính để mặc cho những kẻ có tiền chọn qua lựa lại như một món hàng, khi đó cô giống như một con thỏ con bị lạc vào hang sói dữ. Cũng chính vì đôi mắt hoảng sợ lại quật cường kia mà lần đầu tiên gợi lên một tia nhân tính trong lòng hắn. Lucas mang cô về để cô ở bên cạnh hắn, chớp mắt một cái liền là 3 năm.

Cô trở thành túi áo bên ngực trái là máu nơi đầu quả tim hắn, chỉ cần là thứ cô muốn dù là sao trên trời hắn cũng nguyện ý hái cho cô. Cho đến một ngày Lucas phát hiện ra, cô gái nhỏ yếu đuối mà hắn nâng niu trong lòng bàn tay thực ra lại là kẻ giết người không chớp mắt. Cô tiếp cận hắn, nói yêu hắn tất cả điều là giả dối, thứ cô muốn chỉ là tấm bản đồ trong tay hăn. Hắn mặc kệ cảm giác đau đớn khi bị lừa dối nguyện ý đem thứ cô muốn giao đến trước mặt cô, chỉ cần cô nguyện ý ở bên cạnh hắn đời đời kiếp kiếp.

 Kết quả thì sao, cô lại lần nữa phản bội hắn, trèo lên giường kẻ thù hắn. Lúc nhìn thấy những bức ảnh kia trái tim hắn như bị ngàn đao xé rách.

Ba năm hắn chưa từng dám khinh nhờn cô, chưa từng đòi hỏi cô vượt quá giới hạn, hắn cho rằng cô là viên ngọc thuần khiết lại không ngờ viên ngọc kia đã bị nhuốm bẩn từ lâu, còn là bị kẻ địch của hắn vấy bẩn, hắn chỉ cảm thấy buồn nôn. hắn bỏ tiền thuê sát thủ truy đuổi cô, cho dù đi đến cùng trời cuối đất hắn cũng muốn giết chết cô, kẻ đã phản bội hắn, chà đạp tình yêu của hắn, lúc trước Lucas yêu cô bao nhiêu hiện tại hận cô bấy nhiêu

Trong lúc lý trí của Lucas đang bị thù hận xâm chiếm thì một giọt nước ấm nóng rơi xuống mu bàn tay hắn kéo lý trí của Lucas quay trở về. Ninh Hân tựa như một con búp bê sắp vỡ nát nhìn hắn, đôi mắt kia khiến trái tim hắn quặn đau.

- Ba ngày, cho tôi 3 ngày thôi, sau đó anh muốn làm gì tôi cũng được, Phi Long xem như tôi cầu xin anh có được không.

Cô biết thứ mà cô nợ hắn cô nhất định phải trả, vậy chỉ cần cho cô 3 ngày thôi để cô trở về báo tin cho sư phụ, sư phụ thần thông quản đại nhất định có thể đảm bảo an toàn cho sư tỷ, như vậy cô có chết cũng sẽ yên lòng.

Thời điểm nhìn thấy cô khóc trái tim Lucas khẽ động, cho đến khi cô cầu xin gọi tên hắn bàn tay hắn khẽ buông xuống, đôi mắt sâu thẳm như đại dương nhìn cô.

- Được, hãy nhớ kỹ lời cô nói.

Ngay sau đó Lucas thật sự đã thả Ninh Hân ra khỏi tầng hầm, mặc kệ thân thể suy nhược cùng vô số vết thương chưa lành, trong đêm Ninh Hân bay từ Hà Nội ra Huế, cô không đi một mình mà Lucas cùng một đội người hộ tống cô. Ninh Hân biết hắn là lo cô sẽ chạy trốn, mang theo người cũng là muốn bắt người thân của cô để uy hiếp cô về sau. Thế nhưng Ninh Hân không lo lắng bởi vì cô biết cho dù hắn có mang theo 100 người đi nữa thì cũng đừng mong có thể động đến một góc áo của sư phụ cô.

*Núi Bạch Mã.

Hai bên đường núi quanh co, càng lên cao nhiệt độ càng xuống thấp, khí lạnh và sương mù phả vào trong mặt. Nơi sư phụ ở nằm sâu trên đỉnh núi xe không thể vào chỉ có thể đi bộ.

Trong màn sương sớm người phía sau không thể nhìn rõ người phía trước, bọn họ đã đi bộ hơn một tiếng đồng hồ. Càng gần đỉnh núi không hiểu sao trong lòng Ninh Hân lại dâng lên một cảm giác bất an. Xa xa một căn nhà gỗ lấp ló sau màn sương, Ninh Hân vội nâng bước chân chạy như bay về phía căn nhà nhỏ. Vừa vào trong sân bước chân cô chợt khựng lại, rau cỏ trong vườn dập nát toang hoang.

- Sư…phụ.