Sát ý ngút trời đâm thẳng lên hư không, từng đám may màu máu bắt đầu lan tràn ra khắp nơi xung quanh, năm vị Trúc Cơ nổi lên sát tâm mênh mong đại hãi khiến người ta phải hoảng sợ.
"Ma Tộc, ta chán ghét!".
Cổ La một bước đi tới, không khí xung quanh nơi đây chấn động, trong cơ thể hắn lôi điện oanh minh, lôi thuộc tính linh căn trong cơ thể bị hắn nổi giận làm cho tự hành phát động bùng phát ra.
Giao Tiên nhíu mày lại một chút, nàng biết ở đây ngoài Thiên Tử và Lam Thanh thì tất cả đều là người điên, để đám này nổi giận không khác gì tìm đường c·hết.
"Ma Tộc nay đã dám lộng hành tới Nam Thiên ta rồi sao!".
Thiên Tử trong đôi mắt lóe lên tàn nhẩn chi quang, quan niệm của hắn chỉ có nhân tộc mới là trên hết, vinh dự tộc đàng không thể nào mạo phạm, bây giờ đây hắn thấy vậy mà Ma Tộc giám tới địa phận nhân tộc làm loạn, còn là ám hại tộc hắn huyết mạch phục tổ, điều này không khác gì là đang khiêu khích bọn họ.
Ma Tộc vốn dĩ cư trú ở nhiều lãnh địa nhưng mà chưa bao giờ giám bước vào Nam Thiên, chỉ vì Nam Thiên không chỉ có Nhân Tộc Đại Năng ẩn mình, nơi đây còn có Thần Tộc tọa trấn, bởi vì vậy Nam Thiên mới được gọi là vùng đất rộng lớn và cao quý nhất của Bất Hủ Đại Lục, chỉ vì nó có hai đại tộc lớn nhất ở đây.
Bọn chúng chỉ giám vén mãn vào hòa vào trốn đông người không giám lộ ra ánh sáng, tuy nói Đông Hoang Ma Tộc làm hại rất thường xuyên nhưng mà nơi chủ yếu bọn này hội tụ là Bắc Địa.
Bắc Địa là vùng đất của cái ác, các chủng tộc ở đây đều là loại vật hung ác, hoặc là những tu sĩ bị truy nã của từng tộc lớn đều xuất hiện ở nơi đó, nơi đó không có cái gọi là quy tắc, hoặc là luật lệ là do kẻ mạnh đặt ra.
"Thiên Tử đạo huynh, ở nơi này sợ rằng phải gác lại, ta không chém g·iết đám kia ma đầu lòng ta không yên!".
Cổ La lóe lên một đạo hung mang trong đôi mắt, cơ thể hắn lôi đình nổ vang không thể trờ đợi mà muốn g·iết chóc.
"Cổ Huynh nói đúng, đạo huynh, ta nguyện ý đánh trận đầu!".
Lục Phong một bước đứng ra, chấp tay lại xem Thiên Tử là chủ soái.
"Cũng vừa lúc là ta chém một tên Sinh Cơ Thảo không đủ, Thiên Tử Đạo Huynh, xin hãy đồng ý tâm nguyện của chúng ta!".
Giao Tiên đôi mắt xinh đẹp nhìn về chúng tu, nàng chấp tay cúi đầu xuống bái một cái, có thể là ân tình này nếu là mạng của nàng thì Giao Tiên sẽ không nhận, nhưng mà Ma Tộc bên trong thánh tử thánh nữ bảo vật bổ xung sinh cơ quá nhiều, lần này hành động chỉ vì cứu lấy Trương Phàm.
Tuy Trương Phàm mệnh hỏa đã tắt, nhưng mà trên người hắn có một cổ lực lượng đang uẩn dưỡng hắn, loại này lực lượng khiến cho tà ma không thể sinh ra cho nên hồn phách vẫn ở trong cơ thể Trương Phàm, nhưng mà muốn là cho Trương Phàm sống lại là điều dường như không thể đối với Kết Đan, chỉ có Nguyên Anh tu sĩ mới có thể có một tia cơ hội kéo ra hồn phách của Trương Phàm, cho hắn đi đoạt xá cái khác sinh mệnh để có thể hoàn dương.
Thiên tử đôi mắt đầy thâm ý nhìn lấy Giao Tiên, hắn tất nhiên có phương pháp khác để biết Giao Tiên trong lòng có hay không thật tâm, nhưng mà Tru Ma là loại biện pháp tốt nhất để giữ gìn uy nghiêm của Nhân Tộc, với lại đối với hắn nếu như Giao Tiên không phản bội nhân tộc là được, bí mật của nàng thì hắn không có để tâm.
Nhưng là Thiên Tử là không có thật sự chân chính nhìn rõ Giao Tiên, bên trong nàng còn có một cái màn chướng cách biệt hoàn toàn đối với bên ngoài thế giới, mà bên trong màn trướng có một con mắt vừa mới hé mở ra nhìn chằm chằm vào Thiên Tử.
"Khí vận của thời đại này vậy mà tập chung hết vào một người, thú vị".
Nói xong đôi mắt đó cũng đã ngủ say, không ai có thể phát giác được nàng tồn tại trong cơ thể của Giao Tiên, ngay cả Thiên Tử Thần Thông Pháp Bảo trên người cũng không hề phát giác điều này.
Chỉ có Giao Tiên mới phát giác được, một loại cảm giác dường như là khí tức đồng nguyên giống như Trương Phàm từ trong linh hồn nàng chuyền tới thanh âm, điều này khiến cho nàng chấn động trong lòng, nếu như là Trương Phàm có thể nghe thấy thì đều phải dơ ra ngón tay cái hô lên.
- Mẹ nó đây là thiên mệnh nhân vật chính a.
Đây chính là mệnh cách cực cao của thế giới này, người được đất thu dưỡng, trời bảo hộ, thì chính là mệnh cách cao nhất, hắn chính là Thiên Tử, là người chưa đến 25 tuổi đã là Trúc Cơ Đỉnh Phong, càng thêm đáng sợ là hắn có thể chiến với Kết Đan một trận.
Điều này mới chính là lí do mà dù cho đám người ở đây đều là thiên phú kinh người tới đâu cũng phải gọi hắn một tiếng Đạo Huynh, uy thế của Thiên Tử hiện giờ ở thế hệ trẻ tuổi là vô cùng to lớn, không những vậy mà chính thế hệ trước tiếng nói của Thiên Tử đều rất là trọng lượng, chỉ vì tư duy của hắn là sánh bằng với chiến lực cường đại, điều đó khiến cho cái tên con của trời càng thêm vang vọng khắp Bất Hủ Đại Lục.
Thiên Tử trên cơ thể toát ra một chút sinh cơ chi lực, hắn không có gì ngần ngại mà chém ra một nửa hướng đến Giao Tiên đi đến.
Giao Tiên chợp vào tay sinh lực lượng, cảm nhận được trong tay khí tức nàng trên mặt nở lên nụ cười vui vẻ.
"Ta lúc đi tới đây từng ngao du qua vài nơi trong bí cảnh, thu hoạch lần này sinh cơ tuy không nhiều nhưng cũng đủ để cho tên kia có thêm một chút thời gian".
Nàng nhìn thật kỹ Thiên Tử một cái, Giao Tiên không nói nhưng mà trong lòng đã ghi khắc lấy lần này ân tình, tuy nàng ít tiếp xúc với người này, nhưng mà qua việc lần trước được phía trên yêu cầu làm hai người kết làm đạo lữ, nàng tất nhiên là đã tìm hiểu về Thiên Tử, sau khi nàng tìm hiểu xong thì Giao Tiên xác định người này rất là đáng kết giao.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu đi săn đi!".
Thiên Tử nhỏ nhẹ nói, lời nói rất là bình thường nhưng lại mang sự tự tin trong đó, săn thánh tử bắt thánh nữ đối với hắn trong miệng nói cũng chỉ là điều bình thường, chỉ vì hắn sớm đã vượt qua thế hệ này toàn bộ thiên kiêu ở cấp độ thế hệ trẻ tuổi rồi.
Lục Phong một bước đi ra khóe miệng lại nở lên một nụ cười thèm khác, hắn là thiên kiêu xếp top ở Nam Thiên, chiến lực không thể nghi ngờ là rất mạnh, cùng giai chiến đấu chỉ nể qua một người.
"Cái kia Giấy Ma Tộc Thánh Tử, ta rất là yêu thích!".
"Lục Phong huynh đã chọn con mồi rồi sao, vậy, Cổ Mổ cũng đã để ý cái kia Ma Nữ tiện tỳ, không biết mùi vị của nàng kêu rên sẽ như thế nào mỹ diệu!".
Cổ La một mặt dâm đãng, khóe miệng lại nuốt ra những thanh âm nước miếng, khiến cho người ta phải đề phòng.
Lam Thanh không nói, nàng vẻ mặt như thường chỉ nhìn về phía Cổ La một chút, trong mắt bên trong lộ ra một chút kinh diễm.
- Không biết năm đó sau trận giao chiến kia, hắn đã mạnh đến mức nào.
Cổ La rất mạnh, mạnh đến mức đáng sợ, dù Thiên Tử từng chiến thắng hắn ở cùng cấp độ Trúc Cơ Trung Kỳ, nhưng mà sau khi thắng thì Thiên Tử đều lộ ra phong thanh là Cổ La xứng đáng là thiên kiêu mạnh nhất hắn từng chiến thắng.
Giao Tiên trong mắt lộ ra kỳ mang, chém g·iết cũng chỉ là chuyện nhỏ, thứ nàng cần chính là cơ duyên của đám này Ma Tộc, nhất là mấy ngày trước nàng còn phát giác đám kia ma tộc đã bắt được một cái huyết hồ bên trong, loại này cơ duyên đối với Trương Phàm vô cùng trọng yếu.
Thiên Tử bước ra một bước, thân hình lặp lòe biến mất tại đó, hắn phải làm chuyện khác chứ không rảnh để chơi với đám kia nhóc con ma tộc, thứ hắn nhắm đến là hộ đạo giả của ma tộc.
Tuy nói là bí cảnh này chỉ có Trúc Cơ Đỉnh Phong trở xuống mới có thể bước vào, nhưng mà nếu như tu vi bên trên Trúc Cơ chịu chém đi một đao, tu vi rơi xuống Trúc Cơ liền có thể bước vào nơi này, nhưng mà dù tu vi có rơi xuống nhưng kinh nghiệm chiến đấu và mức linh lực cũng lớn hơn rất nhiều so với cùng cấp độ.