Một chữ c·hết như là Thần phán tử hình, như là thượng vị giả quyết định hạ vị giả sinh tử chi giang, cũng như là khoản khắc này, Thần Huyết áp chế hoàn toàn Hỗn Tạp Huyết Thống của Ma Tử.
Lúc này Nguyên Phương trạng thái hình thể đã trở lại bình thường, nhưng mà trên người hắn vẫn có loại cảm giác uy nghiêm không thể x·âm p·hạm, hắn khí tức trên người thần tính lan rộng ra khắp nơi, uy áp không hề suy yếu mà còn chiến ý tăng lên mười phần.
Nguyên Phương xách lên Ma Tử như là cầm trên tay một vật thể không có gì nguy hiểm, nhẹ nhàng ném trước mặt Lam Thanh.
Lam Thanh cùng với Giao Tiên từ lúc xem trận chiến đến giờ một mặt sửng sốt, trước kia Nguyên Phương cũng có ra tay hai nàng cũng có nghe thấy, nhưng mà lúc đó các nàng nghe thấy đều là Nguyên Phương thất bại, nhưng mà bây giờ khi chứng kiến được thực lực của hắn bọn nàng mới biết được, cái tên này không phải yếu mà là người chiến đấu với hắn tàn là những tên quái vật.
"Lần đầu gặp mặt, xem như là lễ vật nhỏ".
Nguyên Phương quay lưng về phía chúng nữ, ôn nhu nhẹ giọng nói như là kế bên ca ca hàng xóm, nhưng mà hắn trạng thái vẫn là chưa giải tỏa Thần Phong, cho nên lời nói vẫn rất là uy nghiêm khiến cho Lam Thanh có chút mộng bức.
"Có ta trước kia phong phạm".
Cổ La trong bóng tối cười hắc hắc, khuôn mặt tán thưởng nhìn Nguyên Phương rất là hài lòng.
Lúc nãy giờ hắn vẫn luôn lan tỏa ra ngoài thần thức của chính mình, khiến cho hắn vẫn luôn có thể quan xác chiến trường xung quanh, phải nói là mọi sinh mệnh ở đây đều bị ánh mắt chú ý, tránh việc có kẻ có m·ưu đ·ồ làm loạn.
Lam Thanh cười cười ngượng ngùng, vẻ mặt rất là xấu hổ, khi thấy được trận chiến này thì thật sự nàng có hơi nghi ngờ mình chiến lực, đều là Trúc Cơ Trung Kỳ Đỉnh Phong nhưng mà tại sao lại khác biệt xa như vậy a.
Giao Tiên thì không có như vậy xấu hổ, nàng tự tin chỉ cần thời gian tu luyện đến mức cùng cảnh giới, đến lúc đó vẫn có thể trấn áp Ma Tử dể dàng, nhưng mà điều làm nàng kiên kị chính là Thần Tàng trong huyết mạch của Thần Tộc, tuy nói là loại này Thần Tàng không phải ai cũng có thể thức tỉnh được, từ cổ chí kim người thức tỉnh tính không đủ hai bàn tay cộng lại, nhưng ở thời đại này quá huy hoàng, Thần Tộc vậy mà xuất hiện hai cái tuyệt thế thiên kiêu huyết mạch phục cổ.
Nguyên Phương ở trạng thái Thần Linh có chút khác ngày thường, hắn lần này hành động trực tiếp làm cho bọn kia Ma Tộc xung quanh Huyết Đàm nghi thức cũng phải rục rịch hành động, trong đó có một hoặc hai bóng người đang muốn đứng dậy ra tay.
Nhưng mà vẫn chưa đợi bọn hắn hành động, trong đầu bọn hắn lại trong phút chóc oanh động, từng loại nguy cơ sinh tử chỉ là trong nháy mắt này khuếch tán ra toàn thân, một loại đầu óc tê dại cảm giác khiến cho bọn hắn khựng người lại.
Mà ở đây mấy thân ảnh còn lại khuôn mặt đều trắng bệt, đôi mắt bọn hắn đột nhiên mở bừng ra, trong đôi mắt chứa đựng sự hoảng sợ chưa từng có, bọn hắn cũng đã phát hiện ra điều gì đó khiến bọn hắn hoảng loạn.
Mà không chỉ có những tên Ma Tộc này chịu đựng, trong chiến trường này mấy trăm tu sĩ đều trong chớp mắt này khựng lại cơ thể, trong đôi mắt tan rã ra lý trí dường như là tinh thần bọn họ đã tự động bị kéo vào mê trận vậy.
Mà lúc này Giao Tiên cùng với đám người cũng không có ngoại lệ, dù sao bọn họ tu vi cũng chỉ là Trúc Cơ, linh hồn tuy đã thế biến thành linh thể nhưng mà vẫn không có tư cách né tránh khỏi trận pháp.
Nhưng mà lúc này đôi mắt Nguyên Phương trở nên sắt lạnh hơn bao giờ hết, trong đôi mắt hắn chứa đựng vô tận quang mang kh·iếp người dường như là có thể quan sát thế gian, loại này Thần Phong khiến cho hắn tránh khỏi lần này q·uấy n·hiễu linh thể, nhưng mà lần này khiến cho hắn nhìn thấy được mấu chốt một hướng, Nguyên Phương không có gì suy nghĩ nhiều mà một ngón tay chỉ đến Ma Tử.
'Phốc!'.
Một cái lực lượng hủy diệt trực tiếp xuyên qua mi tâm của Ma Tử, không có gì bất ngờ, Ma Tử thủ cấp lập tức nổ tung, linh thể trực tiếp bị một chỉ phá vỡ.
Nguyên Phương đôi mắt càng thêm âm trầm, hai con ngươi bắt đầu càng thêm băng lãnh hơn, hắn một tay bóp về phía trước mặt một cái, không gian vặn vẹo, không khí bị một bàn tay này bóp thành từng mảnh hơi khí, đặc biệt là linh khí ở nơi đây bị một bàn tay này niêm phong lại.
"Thần, ngươi muốn c·hết hay sao!".
Trong hư không trước mặt khi bàn tay vừa mới bóp tới, thì lúc này ở nơi đó có một tiếng hét lớn mang theo vô tận nổi giận, loại này kinh khủng sát cơ khiến cho hư không cũng phải vặn vẹo, trực tiếp một kích chạm vào bàn tay của thần kia.
'Oanh!'.
Lực lượng v·a c·hạm, kinh khủng sát cơ lan tràn ra khắp nơi đây, một cái cột xoáy như là kinh thiên trụ lớn đâm thẳng lên bầu trời.
Nguyên Phương đôi mắt càng thêm băng lãnh, trong cơ thể hắn nổ ra từng tiếng sấm chớp khiến cho nhục thân hắn bắt đầu gia tăng cường hóa.
"Còn không mau ra đây!".
Hừ lạnh một tiếng, Nguyên Phương hướng đến một nơi dùng nhục thân mạnh mẽ cường đại nhất, một quyền đánh tới.
'Ầm!'.
Không gian giống như những tia mạng nhện, liên tục vỡ nát, sức mạnh kinh khủng đến từ Nhục Thân cộng thêm pháp lực kinh khủng trong cơ thể, Thần Lực trong người hắn càng là kinh khủng kh·iếp người, Linh Nguyên ở trong cơ thể lại càng phát ra ong ong ba động.
"Ngươi muốn c·hết!".
Trong bóng tối có tiếng gầm lên giận dữ, lại thêm một người ở nơi đó tự động bước ra trong chỗ tối, không biết hắn dùng công pháp gì mà trước mắt hóa ra một tấm màn bóng tối mang theo xuất hút kinh khủng, mà loại này xuất hút dường như là một tấm chắn sắt bén, một quyền kinh khủng của Nguyên Phương khi v·a c·hạm vào màn sắt bóng tối liền bị hóa giải toàn bộ lực lượng.
Nguyên Phương khuôn mặt vẫn là như thường, nhưng mà khóe miệng hắn lại nhếch lên một độ cong nụ cười.
"Tà Linh Tộc!".
Nguyên Phương nhìn qua biết ngay chủng tộc của tên này, dù sao hắn cũng là Thiên Tử của Thần Tộc, dù cho là Tà Linh Tộc vô số năm tháng không có xuất thế, nhưng mà Thiên Tử Thần Tộc trong đầu có quá nhiều thư tịch của các tộc khác nhau từng đọc lướt qua, hắn rất hứng thú với cái này bộ tộc.
Tộc này tổ tiên có thể tính là hậu duệ của Tà Ma, nhưng mà Tà Ma nhờ hấp thụ nghiệt chướng của nhân gian nên cũng dần dần tu vi nâng cao, mà tu vi này là cách tu khác hoàn toàn so với tu sĩ, tu ma thể vứt bỏ nhục thân thành tựu ma thể, đạt đến Ma Cơ thì liền có thể sinh ra linh trí, và từ đó những Tà Ma có linh trí tựu hợp lại thành lập ra riêng một tộc đàn đặt tên là Tà Linh Tộc, tuy tộc này luôn ẩn thế vì sợ tiên môn t·ấn c·ông chỉ vì nó là đầu nguồn của tội ác, nhưng mà mỗi thành viên trong tộc này đều là Ma Cơ cảnh giới, nhưng nếu đem so với Trúc Cơ cảnh của tu sĩ thì thật sự Ma Cơ mạnh hơn nhiều lắm.
Tuy là vậy nhưng mà Thiên Tộc Thần Tử khuôn mặt không có gì sợ hãi, ngược lại trong mắt hắn chính là lạnh lẽo sát ý, trong cơ thể hắn bùng nổ ra chiến ý cực mạnh dường như là hóa thành thật chất.
"Ma Linh Độ!".
Ma Linh sĩ bàn tay bên trong xuất hiện một viên ngọc châu, sắc màu của nó chỉ toàn là màu đen u tối, bên trong ngọc châu nếu nhìn kỹ hơn thì có vài vệt cái bóng ở trong đang run rẩy, còn có tiếng rên rỉ như là có ai đó đang khóc than bên trong, gào thét của ác quỷ cái ác vô cùng kinh sợ.
"Ma Linh Độ đúng là trong tay các ngươi Ma Linh!".