Tôi vô tri vô giác trở về phòng của mình: “Lý Diên, anh ngoại tình có đúng không?”
Lý Diên trầm mặc trong giấy lát: “Mạt Mạt, đúng là lúc trước em đã nhìn thấy một số chuyện khiến em hiểu lầm, nhưng xin em hãy tin tưởng anh, thật sự không phải là anh ngoại tình đâu.”
Thực ra trong lòng tôi cũng không quá bận tâm đến chuyện Lý Diên có ngoại tình hay không nữa.
Dù cho tôi thật sự bị bệnh, nhưng trong chuyện này vẫn còn nhiều điểm đáng ngờ.
Thứ nhất, rốt cuộc giờ Lý Diên đang ở đâu?
Từ bức ảnh mà anh gửi cho tôi thì có thể thấy được đúng là anh đang ở trong một căn biệt thự có bài trí giống hệt như chỗ tôi đang ở.
Thứ hai, tờ khăn giấy ở dưới gầm giường rốt cuộc là do ai viết?
Bao nhiêu mối ngờ hoặc bao trùm lấy tâm trí tôi.
Tôi nhớ tới lúc trước khi phát hiện ra tờ giấy kia tôi vẫn chưa kịp nhìn kỹ chữ viết ở trên đó, liền vội vàng bò vào trong gầm giường.
“Bạch Mạt, tờ giấy đó là do tôi để lại.”
“Tôi chính là cô trong lần tuần hoàn kề trước. Giờ cô đang trải nghiệm lại những chuyện giống hệt như tôi đã từng trải nghiệm. Đây là lần tuần hoàn thứ năm của cô rồi.”
“Tuy chuyện này nghe có vẻ khó tin, nhưng hai người bên dưới tầng thật sự không phải là bố mẹ của cô, cô đừng tin lời bọn họ nói.”
“Cũng đừng tin tưởng Lý Diên, đừng tin vào sự tồn tại của căn biệt thự giống y như đúc nơi này mà anh ta nói. Hãy dùng não của cô để suy nghĩ cho kỹ. Bức ảnh mà anh ta gửi cho cô, dùng photoshop cũng có thể tạo ra được.”
“Mỗi một lần tuần hoàn kết thúc, cô đều sẽ mất đi ký ức của vòng tuần hoàn trước đó, nhưng cô đã quá may mắn vào lần tuần hoàn thứ tư, cô đã giữ lại được ký ức của mình. Đây chính là những lời để lại cho người đang trải qua vòng tuần hoàn thứ năm là cô.”
“Càng đừng nên tin vào lời của cảnh sát, bọn họ sẽ không giúp cô đâu. Cô sẽ chết vào tám giờ tối và tiến vào vòng tuần hoàn thứ sáu, trừ phi trước đó cô giết chết được bọn họ.”
“Có lẽ cô sẽ không tin vào lời tôi nói, nhưng Lý Diên sẽ dùng đủ mọi cách để ngăn cô giết chết bọn họ, và anh ta sẽ bịa ra đủ thể loại lời nói dối.”