“Sẽ… Như này!” Lâm Triều Sinh vừa dứt lời, ngay lập tức đưa đôi tay ra cù lét Vãn Vãn, vùng bị tấn công chủ yếu là dưới nách và sườn eo của cô.
Vãn Vãn căn bản không ngờ ba ba sẽ dùng đến chiêu này, tức khắc cười thành tiếng. Cô từ nhỏ đã sợ nhột, ba ba cũng luôn thích dùng chiêu này để đối phó cô, không nghĩ tới nhiều năm qua đi như vậy, chiêu này đối với Vãn Vãn lớn lên vẫn rất hữu dụng.
“Hahahaha… Hahaha… Ba ba, ba ba… Hahahahaha… Không… Đừng cù em…”
“Ba cứ cù con, cứ cù con đấy, ai bảo con không để ý tới ba chứ.” Ba ba nói, tiếp tục thọc lét cô, thân thể anh cường tráng sức lực lại lớn, mỗi khi thọc chỗ nào đều chuẩn chỗ đấy.
“Hahaha… Không cần…” Vãn Vãn thực mau cười đến chảy nước mắt, cả người trong ngực ba ba liều mạng giãy giụa, giống như con cá chạch, cố gắng muốn thoát khỏi nanh vuốt của ba ba.
“Hahahahaha… Ba ba… Cầu xin người… Haha…”
Thấy cô thật sự cười đến sắp đau bụng, Lâm Triều Sinh mới dừng lại: “Còn dám giận dỗi…” Anh chưa kịp nói xong, tầm mắt đã bị phong cảnh trước ngực cô hấp dẫn.
Vãn Vãn thở không ra hơi, gấp rút thở hổn hển, chờ khi phát hiện ba ba đang nhìn nơi nào, cô mới nương theo cúi đầu xuống xem.
Trên người cô đang mặc một chiếc váy hai dây bằng tơ lụa mỏng, dây váy vừa dài vừa nhỏ, trong lúc giãy giụa vừa rồi, cả hai bên dây váy đều từ bả vai tuột xuống. Mà nếu không có dây váy giữ, thì chiếc váy mềm mại cũng theo đó tụt xuống. Cứ như vậy hai bầu vú to đầy đặn căng phồng bại lộ ra dưới mí mắt của ba ba, theo cô hô hấp, nhũ thịt cũng run rẩy, đầu ti dựng đứng, trông như là một lời mời gọi thầm lặng.
Da đầu Vãn Vãn tê dại một trận, cuống quít muốn sửa sang lại dây váy, nhưng không ngờ cánh tay của cô lại bị ba ba giữ lại.
“Đừng nhúc nhích.” Ba ba nói.
Bộ ngực Vãn Vãn phập phồng lên xuống, tim đập như đánh trống: “Ba… Ba ba.”
“Vãn Vãn, vú thật xinh đẹp.” Ba ba nói một cách mê muội.
Trong lúc nhất thời, hai người không nói gì nữa, trong chăn chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề của hai người họ, khí nóng từ hơi thở phun ra, ở trong chăn hòa quyện vào nhau, sắc khí tràn đầy.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đem sự ái muội này kéo dài đến vô hạn, cho đến khi một bàn tay to lớn bao trùm lên một bên vú của Vãn Vãn.
Khoảnh khắc bàn tay dán lên, eo Vãn Vãn tê rần, ngửa cổ, nhắm mắt lại, cảm giác hô hấp đều ngừng lại…
Cặp vú mập mạp trắng trẻo như trái đào mới chín, căng mọng nhiều nước, cho dù có nằm ngửa cũng vẫn như cũ ngạo nghễ ưỡn lên, quầng vú màu hồng nhàn nhạt, núm vú nho nhỏ. Dưới ánh nhìn chăm chú nóng rực của ba ba, núm ti mẫn cảm dựng đứng trong không khí, đáng thương vô cùng lại phá lệ dâm đãng, theo hô hấp kịch liệt của Vãn Vãn mà phập phồng lên xuống.
Bàn tay của ba ba rất lớn, lòng bàn tay lại nóng, khoảnh khắc bao phủ lên bộ ngực của cô, Vãn Vãn cảm thấy hô hấp của mình như muốn ngừng lại. Trái tim điên cuồng đập loạn, thân thể một mảnh tê dại, bị ba ba ôm vào mà yếu ớt xụi lơ ở trong lòng anh, vừa khẩn trương lại bất lực mà nhỏ giọng kêu: “Ba ba, ba ba.”
Lồng ngực của ba ba kề sát sau lưng Vãn Vãn, cô có thể mơ hồ nghe được tiếng tim đập thình thịch của anh, điên cuồng mạnh mẽ. Anh hô hấp thô nặng, hết lần này đến lần khác phun khí nóng lên người cô, ngay cả tiếng nuốt nước bọt của anh tựa hồ cũng có thể nghe thấy được.
Ba ba như vậy khiến Vãn Vãn cảm thấy nguy hiểm, nhưng lại nhịn không được mà mềm nhũn thân thể. Giữa hai chân cô truyền đến cảm giác trướng nóng quen thuộc, dần dần lại bắt đầu ướt át chảy nước: “Ba ba… Đừng, đừng như vậy.” Cô gian nan mở miệng.
Nghe ra trong giọng nói của Vãn Vãn có sự hoảng loạn, tay ba ba đang nắm vú của cô dừng một chút, anh cúi đầu, áp vào bên tai cô, khàn giọng nói: “Không sao đâu bảo bối, ba ba chỉ sờ một chút, sờ một chút liền tốt, sẽ không làm bất cứ chuyện gì khác.”