Câu Dẫn Giáo Thảo Cùng Phòng Trọ

Chương 13: Giáo Thảo giống như không được



❋ 13 Giáo thảo giống như không được!

“ Em nghỉ ngơi cho tốt, thực xin lỗi, vừa rồi là tôi quá bốc đồng.” Cố Tu Minh dứt lời, ra khỏi phòng nhẹ nhàng đóng cửa, đi vào phòng tắm.

Mặc dù anh đã xả nước lạnh, nhưng trong đầu vẫn vẫn còn vương hình bóng cô gái nhỏ ở dưới thân khi thẹn thùng đáng yêu hoặc ưm, thật sự không nhịn xuống, liền đem tay bao quanh côn th*t còn đang cương cứng, trên dưới loát động, giống như lúc trước nghĩ đến, Đinh Niệm Niệm bị anh làm đến mức rên rỉ khóc lóc.

Cuối cùng một luồng tinh dịch phun ra trên mặt tường của nhà tắm, bị tắm vòi sen tưới nước trôi xuống dưới, chảy tới ống thoát nước, thần kinh Cố Tu Minh căng chặt giờ mới lơi lỏng xuống.

Ngày hôm sau đến trường học, vẻ mặt An Ninh càng hưng phấn hỏi cô cô cùng Cố Tu Minh tối hôm qua như nào, Đinh Niệm Niệm muốn nói lại thôi, xác định bốn phía không người chú ý, mới nhỏ giọng nỉ non một câu: “Cố Tu Minh, anh ấy... Giống như không được...”

“A?! Không thể nào!! Nhìn không giống a!!” An Ninh trừng lớn đôi mắt không dám tin.

“Ai, là thật sự, anh ấy vào không được… quên đi, bây giờ không tiện nói, chờ giữa trưa ăn cơm, tớ nói với cậu tỉ mỉ hơn...” Đinh Niệm Niệm mất mát nói.

An Ninh nghe càng là vẻ mặt tiếc hận thêm tiếc nuối, nếu là thật sự không được, uổng phí một nhan sắc giá trị cao như vây, nhưng mà cẩn thận ngẫm lại xem gương mặt kia tự an ủi, hẳn là cũng rất có khoái cảm.

Thật vất vả mới đến giữa trưa ăn cơm, hai nữ sinh chọn xong đồ ăn, liền tìm một góc khuất ngồi xuống chuẩn bị nói chính sự, không ngờ còn chưa kịp mở miệng, Cố Tu Minh không biết sao tìm được chỗ các cô, vô cùng bình tĩnh tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Đinh Niệm Niệm.

Đem đùi gà ở khay đồ ăn của mình đua tới khay của Đinh Niệm Niệm, ôn thanh nói: “Lấy có chút nhiều, em thay tôi ăn luôn đi.”

An Ninh nhìn Cố Tu Minh đối diện soái khí lại săn sóc, thở dài lắc lắc đầu, nam sinh thật tốt a, lại không được, cũng quá phí phạm của trời.

Rồi sau đó thật sự không chịu nổi, thấp giọng nói: “Cố học trưởng, nói thẳng có khả năng sẽ làm anh xấu khả, nhưng em có bà con là có bác sĩ trung y rất có tiếng, trị liệu phương diện kia rất lợi hại, muốn em giới thiệu cho anh không?”

“Trị liệu phương diện gì? Giới thiệu cho tôi làm gì?” Cố Tu Minh nghi hoặc hỏi.

“Chính là kia phương diện... Bệnh liệt dương xuất tinh sớm không cứng được gì đó.” An Ninh cổ đủ dũng khí, hạ giọng nói.

Bệnh liệt dương?!

Mới vừa uống một ngụm canh Cố Tu Minh thiếu chút nữa phun ra, sườn mặt tà liếc mắt một cái, chính là vẻ mặt vô tội đang cắn đũa của Đinh Niệm Niệm.

Cô gái này cái đầu tưởng chậm, miệng đảo lại rất nhanh!!!

Nhìn thấy mặt Cố Tu Minh đen lại, Đinh Niệm Niệm vội xua tay: “Không phải em nói, em chỉ là nói anh không được, cái khác đều là An Ninh tự mình lý giải.”

“Đêm nay làm em nhìn xem tôi rốt cuộc có được hay không!!” Cố Tu Minh đè thấp tiếng nói, dùng hầu âm ở bên tai Đinh Niệm Niệm nhẹ giọng nói.

Tối hôm qua anh đau lòng cho cô, tình nguyện tự mình chịu đựng dục vọng, cũng không muốn tổn thương đến cô, không cô đi khắp nơi nói anh không được!! Cái này làm anh nhẫn nhịn thế nào!!

Vốn chính là một câu gợi dục, Cố Tu Minh lại trước công chúng dán vào bên tai cô nói, hơi thở ấm áp tiêu tán ở bên tai cô, chọc lỗ tai cô ngứa, khuôn mặt nhỏ cũng nháy mắt đỏ bừng lên.

Không khí ái muội, Chương Hạo lại bưng khay đồ ăn ngồi tại đây, nhìn thấy mặt Đinh Niệm Niệm đỏ rực, lập tức lo lắng nói: “Niệm Niệm, em làm sao vậy? Nơi nào không thoải mái sao?!”

Nói còn nôn nóng vươn tay, sờ vào trán Niệm Niệm, Chương Hạo tay mới vừa chạm được vào trán Đinh Niệm Niệm, liền bị Cố Tu Minh đẩy ra.

“Thực xin lỗi, anh, em nhất thời sốt ruột mới chạm vào, em không có muốn chiếm tiện nghi của Niệm Niệm...” Chương Hạo thấy Cố Tu Minh sắc mặt không vui, vội xin lỗi giải thích.

Nhưng sau một hồi giải thích, lại làm sắc mặt Cố Tu Minh càng thêm âm trầm.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~