Nữa đêm nữa hôm khi Trần Quyên đang ôm gối ngủ thì người nào đó gọi điện thoại đến và tuyên bố hùng hồn một câu.
Trần Quyên gật gà gật gù nói “ Cậu tìm đi, gọi cho tớ làm gì chứ, muốn tớ ngủ với cậu, tớ còn chưa có khả năng ấy.” nói rồi cô cúp máy nằm xuống giường ngủ.
Nhưng sau đó cô lại lập tức thấy không đúng, Trần Quyên từ trên giường bật dậy với ánh mắt không thể tin nhìn điện thoại của mình.
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy, Tiêu Nhã người phụ nữ kết hôn ba năm còn chưa cho chồng mình đụng vào người, à không phải nói là anh ta không thèm đụng vào cô ấy, cô vốn nghĩ Tiêu Nhã quyến rũ như vậy làm gì có đàn ông không đụng cô ấy chỉ là cô ấy không muốn cho người đàn ông kia đụng vào người mà thôi.
Trần Quyên tay cầm điện thoại có chút rung rẩy, gọi lại cho Tiêu Nhã “ Tiêu Nhã tớ nói cậu này, cậu có thể lặp lại lời vừa rồi của cậu được không?”
Cô sợ mình mơ ngủ, không, nhất định là cô đang mơ ngủ, làm gì có chuyện Tiêu Nhã muốn tìm tình một đêm chứ, nhưng mà trong lòng cô vẫn hy vọng lời vừa rồi của Tiêu Nhã là thật.
“ Trần Quyên, cậu không nghe lầm đâu, tớ thật sự muốn tìm tình một đêm, cậu giúp tớ đi.” Giọng nói của Tiêu Nhã hùng hồn nói khiến cho Trần Quyên có chút buồn cười.
Cô giúp, cô giúp thế nào được cơ chứ, muốn giúp cũng không có khả năng giúp.
“ Khụ, cái kia, cậu nghĩ kĩ rồi chứ.” Trần Quyên có chút ngại ngùng sờ mũi, một tiểu sắc nữ như cô tất nhiên đọc không ít tiểu thuyết ngôn tình rồi, tình tiết cẩu huyết nào chẳng từng đọc qua, lần đầu tiên cô cảm thấy tiểu thuyết quả thực cũng không sai, những lúc như thế này khiến thức tiểu thuyết giúp cô rất nhiều.
“ Tất nhiên rồi, chưa từng nghiêm túc hơn...” nếu Mộc Tử Kỳ mà biết kết hôn hơn ba năm mà cô vẫn còn xử nữ nhất định sẽ cười chết cô cho xem.
Trần Quyên bật người khỏi giường, nhìn đồng hồ chỉ mười giờ khuya, đôi mắt nổi lên một chút gian tà “ Được, tớ sẽ giúp cậu.”
( - TAN: Khụ! TQ quý cô, cô có thể đừng làm người khác hiểu nhầm được không)
Lúc Tiêu Nhã còn mơ màng thì Trần Quyên đã hùng hổ xuất hiện, sau đó không khách sáo bắt cô trang điểm thay đồ:
“ Cầm lấy “
“ Đây là cái gì vậy.” Tiêu Nhã cầm cái bịch đen gương mặt có chút ngu ngốc.
“ Thuốc tránh thai với áo mưa, chẳng lẽ cậu muốn một lần đã trúng thưởng rồi sao?” Trần Quyên dùng ánh mắt nhìn cô như con ngốc.
Tiêu Nhã nghĩ một lúc lâu sau đó nghĩ đến lời của Trần Quyên cũng có lý nên cô đem đồ bỏ vào túi sách.
“ Được rồi, giờ chúng ta đi đâu?”
“ R-T- Hoàng Cung...”
Trần Quyên nói đến đó thế nào cũng uống rượu vì thế cả hai trực tiếp đi taxi mà không đi xe riêng.
Tiêu Nhã cứ mơ hồ bị bạn mình kéo đến Hoàng Cung, đợi đến lúc cả hai ngồi vào quầy rượu rồi thì cô mới ổn định lại tinh thần của mình.
Không ai hiểu Trần Quyên bằng cô, mà hơn ai hết cô cũng hiểu rõ Trần Quyên tuyệt đối không có khả năng biết nơi này, hiện tại phát hiện này khiến cô không thể không nhìn người bạn này bằng con mắt khác xưa.
“ Một chai Vognac.” Trần Quyên vẫn tay với Bartender đôi mắt cô ấy nhìn xung quanh một chút sau đó nói nhỏ vào tai cô:
“ Tớ nói cho cậu biết, bar chính là nơi thích hợp cho cậu tìm các anh chàng đẹp trai cùng trải qua tình một đêm hơn là đi tìm vịt để thực hiện tình một đêm, đêm nay cậu hãy chọn anh chàng đẹp trai nhất ấy.” Nói xong Trần Quyên cầm ly rượu của mình đi chổ khác.
Thật ra cả Trần Quyên và Tiêu Nhã đều là những cô gái có ngoại hình xuất chúng hơn nữa hôm nay hai người ai cũng trang điểm kĩ càng nên khi cả hạ người bước vào hoàng cung đã khiến các chàng trai có chút rụt rịt.
Tiêu Nhã một thân váy hở lưng màu đen ôm đường cong thân thể một cách hoàn mĩ, gương mặt được trang điểm đầy quyến rũ và mái tóc dài hôm nay phá lệ không búi cao mà được xoã ra và uống cong nhìn tổng thể thấy cô thật ma mị.
“ Vị tiểu thư này, tôi có thể mời cô một ly rượu không?” Một giọng nói mang vài phần trêu cợt vang lên, khi cô nhìn qua thì thấy một người đàn ông khá cao và tuấn mĩ, gương mặt góc cạnh, đuôi mắt phong nhã mười phần, người như vậy thật sự là một hoa hoa công tử đích thực mà.
Tiêu Nhã nhìn anh ta một cái sau đó lắc đầu, cười nhạt nói “ Xin lỗi tôi không biết uống rượu.”
Mà người đàn ông này tất nhiên là Chu Phi nổi tiếng hoa hoa công tử của chúng ta rồi, hắn ta nghe lời từ chối của cô thì cũng không tức giận, ngược lại còn nở một nụ cười thật tươi “ Tiếc thật, vậy tôi đi trước.”
Chu Phi tất nhiên không quên cô gái này, lúc nãy hắn khi mời rượu cô cũng có chút hy vọng cô giống những người phụ nữ kia chấp nhận uống ly rượu của hắn, nhưng từ lúc đầu mới rượu hắn đã biết trước cô chắc chắn sẽ không nhận ly rượu này của anh.
Nhìn bộ dáng thoải mái của Chu Phi, Tiêu Nhã lại có chút tán thưởng, người đàn ông này nhìn có vẽ phong lưu nhưng lại là một lão hồ ly đáng sợ, đuôi mắt của anh ta chứng minh anh ta cũng không phải một người tầm thường trong giới thượng lưu...
Tiêu Nhã thở dài, cô cũng thật sự muốn tìm kiếm tình một đêm, nhưng mà cô cũng không muốn mang lần đầu tiên của mình cho một người mà cô không hợp mắt được.
Ánh mắt cô đảo một vòng nhìn xung quanh sau đó lại dựng tại chổ khuất mà Chu Phi đi tới.
Cô nhìn thấy một người đàn ông không để ý những mỹ nữ xung quanh mà chỉ lo thưởng thức ly rượu của mình.
Anh có một bộ dáng tuỳ ý, không biết có phải khoảng cách xa hay không nhưng cô lại cảm thấy khi vừa nhìn thấy anh, cô đã bị khí chất trên người anh hấp dẫn.
Cô đột nhiên lấy hết dũng khí uống hết ly rượu sau đó nhờ Bartender lấy một ly rượu khác.