Chị Trợ Lý Của Chủ Tịch

Chương 8



Hai người đang ở trong tư thế rất ái muội, vừa lúc quản gia đi đến nhìn thấy toàn khung hình 16+, ông cũng biết điều lui ra, và nhẹ nhàng khép cửa lại, Phan An lúc này vội vội vàng vàng đứng lên, mà làm cách nào cô cũng chẳng đứng lên được, hai má cô lúc này đã đỏ rực như hai quả cà chua, từ lúc yêu đến khi lấy Tuấn Kiệt cô chỉ biết có mỗi anh ta, nên giờ có tiếp xúc thân mật cùng khác phái, cô có phần không thích ứng.

Về phần Âu Cung Lãnh, anh ta cố tình nằm lên vạt áo khoác ngoài của cô, hai tay của anh ta thì vờ như đỡ cô ngồi lên nhưng thực chất là giữ cho cô không có thế để đứng lên được, Phan An nằm trên người cậu ta cứ loay hoay mãi, nhìn gần gương mặt của cô thật đáng yêu, chiếc mũi nhỏ nhỏ, đi kèm theo đó là đôi môi anh đào như đang câu dẫn anh, Âu Cung Lãnh định lực rất tốt nhưng lần này thì anh chào thua, vừa định áp môi lên hôn một cái thì Phan An đã thành công đứng dậy được, làm môi của anh đành hôn không khí! Âu Cung Lãnh tiếc rẻ thở ra một hơi dài, Phan An chỉnh lại quần áo cô vừa đi vừa nói, đúng hơn là vừa nói vừa chạy ra khỏi phòng:

- Tôi đợi cậu ở phòng ăn, lần sau mấy chuyện này cậu nên nhờ chú quản gia thì tốt hơn!

Nói rồi Phan An chạy thục mạng đi ra ngoài! Âu Cung Lãnh nhìn theo cô mà ý cười càng đậm!

Hôm nay ở công ty có nhiều việc nên Âu Cung Lãnh bận đến tối, Phan An cũng đầu bù tóc rối! Cô đem đến cho Âu Cung Lãnh ly sữa nóng, cậu ấy ngồi khuất sau máy vi tính, mắt dán chặc vào màn hình máy tính, mày khẽ nhíu lại, anh đưa tay xoa xoa trán, bên cạnh là Alex vẫn đang báo cáo các hợp đồng của mấy ngày gần đây, Phan An để ly sữa lên bàn rồi nhẹ nhàng lui ra, đúng lúc Tuyết Hoa đi vào, vừa gặp Phan An cô ta đã không có thiện cảm liền nói:



- Đem vào cho tôi ly cafe!

Phan An nhẹ gật đầu chào rồi nói:

- Cô đợi tôi một lát!

Khi ra ngoài Phan An nghe mọi người bàn tán với nhau cô ấy là thanh mai chúc mã với chủ tịch nhà cô, lần này cô ấy về nước là đính hôn cùng chủ tịch nhà cô! Vừa thấy Phan An mang cafe vào choTuyết Hoa, cô ta cố tình nói cho Phan An nghe:

- Âu Cung Lãnh, anh đã xong chưa? Em đã đặt bàn ở nhà hàng Pháp mà anh thích, chúng ta nhanh đi thôi em đói rồi!

Âu Cung Lãnh vẫn tiếp tục công việc với Alex, anh hướng phía Phan An anh nói:

- Cô xong việc chưa? Đi ăn cùng chúng tôi luôn đi!

Phan An nhìn Tuyết Hoa bắt gặp ánh mặt không mấy thiện cảm, rồi lại nhìn sang Âu Cung Lãnh, cô thầm chửi thề một tiếng: đồ nhà giàu khó ưa, đi ăn mình cậu đi lôi tôi theo làm gì!



Phan An khẽ mỉm cười nói:

- Chủ tịch và cô Tuyết Hoa cứ đi ăn tối đi ạ, tôi còn bận số việc cá nhân! Không có việc gì nữa tôi đi trước ạ, không làm phiền mọi người nữa!

Phan An nhanh chân chuồng lẹ! vừa ra khỏi cửa, cô thở ra một hơi, nguy hiểm thật, nhìn ánh mắt của cô Tuyết Hoa lúc nãy như muốn ăn thịt cô, sợ thật, nếu cô đồng ý đi ăn cùng bọn họ chắc có đi chứ không về được a. Tội nghiệp cho cái thân già của cô chứ, cô còn phải kiếm tiền để nuôi con nhỏ nữa! Hic....phải đi nhanh về tránh mặt bọn họ.

Phan An đi nhanh ra khỏi tập đoàn AC.

Đi qua mấy con đường, cô phát hiện ra mùi thịt nướng đâu đây, a hóa ra trước mặt cô là phố đi bộ không thể nào cưỡng lại được! Phan An tấp vào mấy gian hàng gần đó, mua một lượt mấy gim thịt xiêng nướng, cô vừa ăn vừa đưa mắt nhìn xung quanh tìm món tiếp theo, cô tạt qua quầy hạt dẻ.... sau 30 phút hoanh tạc phố đi bộ, khi đi ra khỏi phố đi bộ trên tay cô vẫn còn một túi hạt dẻ nướng và hai hộp shusi, đang định lên taxi đi về thì một đôi trai gái từ đâu đi đến đùa giỡn xô đẩy lẫn nhau, vô tình ngã vào người cô cũng mai có ai đó tốt bụng kịp nắm cô lại nếu không đã hạ đo ván nhưng còn đồ ăn thì tất cả những thứ cô đang cầm trên tay đều rơi xuống đất, hai cô cậu chỉ dừng lại xin lỗi rồi đi mất, Phan An gom mớ đồ ăn đã rớt bỏ vào thùng rác gần đó, cô mới nhớ ra người lúc nãy đã giúp mình, hóa ra người quen là Cố Thắng Nam! Phan An nhẹ mỉm cười nói:

- Xin lỗi, nãy giờ không chú ý! Cám ơn cậu nhiều lắm! Cậu đến đây khi nào?

- Tuần sau tôi có cuộc họp cùng với chủ tịch AC nên đến đây, không ngờ lại tình cờ gặp cô ở đây! Cô có rảnh làm hướng dẫn viên cho tôi được không?

Phan An cười tươi nói:

- Dĩ nhiên là được rồi, giờ cậu muốn đi đâu?

- Đi ngắm thành phố về đêm đi! Tôi nghe nói ở đây ban đêm rất đẹp! Cô có chỗ nào giới thiệu cho tôi đi?

- Được, tôi sẽ đưa cậu đến chỗ này rất đẹp!

Hai người cùng ngồi taxi, hướng bờ sông thành phố mà đi.