Editor: dzitconlonton
Đêm nay, Cố Khiên vừa trở về, liền cho mọi người lui ra hết, trong phòng chỉ còn lại hai người mình và Lăng Tuyết Quân.
Thấy Cố Khiên như thế, Lăng Tuyết Quân có chút kỳ quái, hỏi Cố Khiên: “Lục Lang, ngươi làm cái gì vậy? Có gì để nói chuyện riêng với ta sao?”
Cố Khiên gật gật đầu, nói: “Ta quả thật có chuyện muốn nói riêng với nàng.”
Thấy biểu tình Cố Khiên có chút nghiêm trọng, Lăng Tuyết Quân cả kinh, vội hỏi: “Ngươi có chuyện gì muốn nói với ta?”
Cố Khiên hơi do dự một lát, sau đó nói: “Tuyết Quân, nàng có thể khuyên nhủ Tam ca nàng, để hắn chủ động từ chối chuyện của Nam Dương công chúa.”
“Nam Dương công chúa thật sự có ý với Tam ca ta?” Lăng Tuyết Quân kinh ngạc nói.
“Chắc vậy.” Cố Khiên gật gật đầu, “Bằng không làm sao có thể bảo hắn từ chối đây.”
“Nhưng mà, bệ hạ không có hạ chiếu nói muốn Nam Dương công chúa gả cho Tam ca ta, ngươi bảo huynh ấy làm sao đi từ chối được?” Lăng Tuyết Quân hỏi.
“Nếu bệ hạ mở miệng vàng, vậy làm sao còn có thể từ chối?” Cố Khiên lắc đầu cười, nói, “Tất nhiên là từ chối chiếu thư trước khi bệ hạ a. ”
“Vậy phải làm thế nào? Hoàng đế còn chưa nói muốn đem Nam Dương công chúa gả cho Tam ca ta mà huynh ấy liền chủ động chạy đến trước mặt Hoàng đế nói, ta không muốn cưới nữ nhi của người chứ?” Lăng Tuyết Quân dở khóc dở cười.
“Đương nhiên là không phải.” Nghe Lăng Tuyết Quân nói như vậy, Cố Khiên nhịn không được cười ra tiếng, “Ý của ta là, để chính miệng Tam ca nàng nói với Nam Dương công chúa, hắn không có tình cảm với nàng ta, để nàng ta chết tâm gả cho Tam ca nàng. Về phần bệ hạ bên kia, chỉ cần Nam Dương công chúa không còn náo loạn muốn gả cho Tam ca nàng, hắn liền theo ý tứ ban đầu, xem nàng ta thích Vương Lẫm là được.”
Lăng Tuyết Quân bĩu môi nói: “Ngươi nói nghe nhẹ nhàng quá! Nam Dương công chúa ở trong thâm cung, Tam ca ta nào có cơ hội để gặp nàng ta chứ? Làm cách nào để nói chuyện này với nàng ta?”
“Cái này nàng không cần lo lắng.” Cố Khiên cười nói, “Chỉ cần Tam ca nàng nguyện ý làm theo ta, việc còn lại sẽ do Tề vương an bài.”
Lăng Tuyết Quân vừa nghe, ngẩng đầu lên, nhìn Cố Khiên, hỏi: “Đây là ý của Tề vương?”
Cố Khiên dừng một chút, sau đó gật gật đầu: “Nếu Tam ca nàng chấp nhận, nàng liền gọi hắn ba ngày sau, cũng chính là đêm ngày 23 tháng 5, đến biệt viện của Tề vương ở Nam Sơn thưởng thức đom đóm. Đến lúc đó, hắn đương nhiên sẽ có duyên, một mình gặp được Nam Dương công chúa.”
Nghe Cố Khiên nói vậy, Lăng Tuyết Quân thầm nghĩ, xem ra, Lý Hoảng quả nhiên nhịn không được, muốn xuất chiêu. Hắn nhất định là sợ Tam ca cưới Nam Dương công chúa, Lý Dương dựng được đường lên Quận chúa, sẽ gây bất lợi cho mình.
Tình hình kiếp trước, Lý Hoảng là người thắng cuối cùng, lúc mình chết, hắn đã là Thái tử, sau này chính là Hoàng đế, tất nhiên là không đắc tội được. Bằng không, hắn sẽ kiêng kỵ Tam ca, đợi sau khi hắn đăng cơ, liền sẽ gây phiền phức. Còn không bằng hiện tại làm theo ý của hắn, cũng coi như bán đi nhân tình cho hắn, khiến hắn cảm thấy Tam ca là người của hắn, về sau cũng có thể trọng dụng.
Nghĩ tới đây, Lăng Tuyết Quân ngẩng đầu lên, nói với Cố Khiên: “Được rồi, ngày mai ta hẹn Tam ca tới đây, hỏi ý tứ của huynh ấy vậy.”
Cố Khiên thấy Lăng Tuyết Quân chấp nhận, thở phào nhẹ nhõm, sau đó mỉm cười khom người về phía nàng, nói: “Đa tạ Tuyết Quân.”
Lăng Tuyết Quân thấy thế nói: “Ta giúp ngươi cũng được, tuy nhiên, ngươi phải cùng ta chơi cờ?” Gần đây Cố Khiên đi sớm về muộn, hiếm khi bắt hắn chơi lần sau, cơ hội tốt như vậy, đối với Lăng Tuyết Quân mà nói, đương nhiên không thể bỏ qua.
“Được.” Cố Khiên mỉm cười, vui vẻ đồng ý.
Hai người liền sai người bày bàn cờ, rồi đánh cờ.
Sáng sớm hôm sau, Lăng Tuyết Quân liền gọi Thanh Nha đi đưa thư cho Lăng Huyễn, không đến trưa, Lăng Huyễn được mời tới. Mặc dù hai người là huynh muội ruột, nhưng Cố Khiên không ở trong phòng, Lăng Tuyết Quân cũng không tiện cùng Lăng Huyễn nói chuyện trong phòng mình, liền ở trong đình ngắm hoa viên bày đồ uống trà chiêu đãi huynh trưởng, để tránh rơi vào tai người khác.
Hai người tùy ý nói vài câu cha mẹ, Lăng Huyễn liền hỏi: “Tuyết Quân, muội vội vàng gọi huynh tới đây, là có việc muốn nói với huynh à?”
“Vâng.” Lăng Tuyết Quân gật đầu.
“Vậy thì nói đi.” Lăng Huyễn mỉm cười, “Miễn cho muội lúc nào cũng không yên lòng.”
Lăng Tuyết Quân nhìn Lăng Huyễn, cười cười, thản nhiên nói: “Tam ca, chuyện này, muội không biết nói với huynh như thế nào.”
“Chúng ta là huynh muội ruột của cùng một cha một mẹ, có gì không thể nói?” Lăng Huyễn uống một ngụm trà, sau đó buông chén trà xuống, mỉm cười nhìn muội muội nhà mình.
Lăng Tuyết Quân do dự một lát, rốt cục mở miệng nói: “Tam ca, gần đây muội nghe lời đồn trên phố, nói là Nam Dương công chúa có ý với huynh. Chuyện này có thật không?”
Lăng Huyễn sửng sốt, lập tức cười nói: “Muội nói đây là lời đồn, việc này chưa chắc là thật. Dù sao, bất kể là Nam Dương công chúa bên kia, hay là bệ hạ bên kia, đều không có ai nói về chuyện này.”
“Tin đồn vô căn cứ, chưa chắc không có nguyên nhân.” Lăng Tuyết Quân gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Huyễn, nói, “Huống chi, không ai rảnh mà dám truyền loạn chuyện riêng của hoàng gia?”
Nghe Lăng Tuyết Quân nói vậy, Lăng Huyễn im lặng không nói.
“Tam ca, huynh có ý gì với Nam Dương công chúa kia không?” Lăng Tuyết Quân lại hỏi.
Lăng Huyễn lắc đầu, nói: “Huynh căn bản ngay cả nhìn cũng không nhìn với Nam Dương công chúa này, làm sao có thể có ý với nàng ta? Đêm đó Quỳnh Lâm Yến, tuy rằng nàng ta cũng tới, nhưng giữa huynh và nàng ta cách một tầng rèm che, không thấy rõ tướng mạo của nàng ta.”
Mặc dù Lăng Huyễn không thấy rõ Nam Dương công chúa, nhưng Nam Dương công chúa cách rèm che, lại có thể thấy rõ ràng hắn. Thiếu nữ mơ mộng chuyện tình yêu, nhìn thấy thiếu niên lang tuấn mỹ như thế, hơn nữa còn là tiến sĩ tân khoa nhất giáp, sao có thể không động tâm? Kiếp trước, Lăng Tuyết Quân cũng từng gặp Nam Dương công chúa, biết nàng ta cũng xinh đẹp phi phàm, cho dù Lăng Huyễn chưa từng thấy qua, nhưng cũng sẽ từng nghe qua. Vì thế, nàng nâng má, nhìn Lăng Huyễn, hỏi: “Nghe nói ngoại hình của Nam Dương công chúa này rất xinh đẹp, lại là nữ nhi của Hoàng đế, Tam ca sẽ không động tâm sao?”
Lăng Huyễn bật cười: “Muội cũng nói nàng ta là nữ nhi của hoàng đế, ai dám nói hắn xấu? Dù sao huynh chưa từng gặp nàng ta, không dám vọng tưởng kết quả. Tuy nhiên, chuyện nam nữ này, ngoại trừ lệnh của cha mẹ, lời bà mối, còn lại đều là nhìn duyên phận. Đối với huynh, nàng ta là một người xa lạ. Ta đối với nàng, tại sao lại nói là động tâm?”
Nghe vậy, Lăng Tuyết Quân gật đầu nói: “Tam ca nói rất đúng.”
“Tuyết Quân, muội cố ý gọi Tam ca tới đây, không phải là hỏi Tam ca có ý với Nam Dương công chúa đúng không?” Lăng Huyễn nghiêng mắt nhìn nàng.
“Đương nhiên là không.” Lăng Tuyết Quân cười cười, nói: “Tuy nhiên, cũng có liên quan đến chuyện này.”
“Đó là chuyện gì?” Lăng Huyễn hỏi.
Lăng Tuyết Quân do dự một lát, nói: “Tam ca, là như vầy. Nếu như huynh thật sự không có ý với Nam Dương công chúa, có thể gặp mặt nàng ta một lần, khi đối mặt với nàng ta rồi nói rằng huynh không có tình ý gì với ta được không?”
“A?” Lăng Huyễn kinh ngạc nói, “Đây là vì sao?” Muốn hắn đi trực tiếp cự tuyệt một nữ tử có tình ý với mình, hắn chưa bao giờ làm chuyện như vậy.
Lăng Tuyết Quân miễn cưỡng cười cười với hắn, nói: “Tam ca, chỉ cần chính miệng huynh từ chối Nam Dương công chúa, nàng ta sẽ chết tâm, chắc là sẽ đáp ứng hôn sự với Vương gia. Huynh cũng nghe nói, Hoàng đế vốn là muốn Nam Dương công chúa gả cho Vương Lẫm. Nếu như vậy thì cũng sẽ rất vui mừng.”
Lăng Huyễn vừa nghe, im lặng một lát, hỏi: “Việc này, là Lục Lang bảo muội đến nói với huynh?”
Lăng Tuyết Quân dừng một chút, sau đó gật đầu.
Lăng Huyễn lại hỏi: “Đây hẳn là ý của Tề vương chứ?”
“Chắc là vậy.” Lăng Tuyết Quân đáp.
Nghe vậy, Lăng Huyễn hơi sửng sốt, sau đó cúi đầu, không nói lời nào, tựa hồ đang trầm tư cái gì đó.
Thấy Lăng Huyễn cau mày không lên tiếng, Lăng Tuyết Quân lại nói: “Tam ca, nếu huynh không muốn, không đi cũng được. Muội trở về nói với Cố Khiên một tiếng là được, không cần khó xử!”
Lăng Huyễn ngẩng đầu lên, nhìn Lăng Tuyết Quân cười: “Tuyết Quân, huynh đi.”
“Cái gì?” Lăng Tuyết Quân sửng sốt.
“Huynh nguyện ý làm theo lời Lục Lang nói, gặp mặt Nam Dương công chúa một lần, chính miệng nói cho nàng ta biết, huynh cũng không có bất kỳ hy vọng xa vời nào với nàng ta.” Lăng Huyễn lạnh nhạt nói.
“Huynh thật sự nguyện ý?” Lăng Tuyết Quân có chút không tin.
“Huynh thật sự nguyện ý.” Lăng Đạc mỉm cười nói, “Tuyết Quân, Tam ca không muốn muội bị khó xử khi bị kẹp giữa huynh cùng Lục Lang.”
Nghe vậy, Lăng Tuyết Quân ngẩn ra, cảm thấy chóp mũi hơi chua xót. Chỉ có người nhân của mình, mới có thể suy nghĩ cho mình như thế. Nàng trầm mặc một lát, bình phục cảm xúc của mình, sau đó ngẩng đầu lên, nói với Lăng Huyễn: “Được rồi, Tam ca, ngày 23 tháng 5, huynh đến Biệt viện Nam Sơn của Tề vương để thưởng thức đom đóm.”
Lăng Huyễn gật gật đầu, nói: “Được, huynh nhất định sẽ đến.”
Nhìn nụ cười dịu dàng của Lăng Huyễn, không biết tại sao trong lòng của Lăng Tuyết Quân thấy có chỗ nào không thoải mái. Không biết là vì Lăng Huyễn, hay là vì Nam Dương công chúa kia.
Ngày 23 tháng 5, Cố Khiên tan làm, về nhà thay xiêm y, liền cùng Lăng Tuyết Quân ngồi xe ngựa, đi tới biệt viện Nam Sơn.
Thân thể của Cố Trăn quan trọng, ở lại vương phủ không đi ra, Lý Hoảng liền gọi Tấn Dương công chúa hỗ trợ mình chiêu đãi nữ khách.
Đã hơn một năm kể từ lần Lăng Tuyết Quân tới biệt viện Nam Sơn của Tề vương. Khi đó, Lăng Tuyết Quân mới đến kinh thành, mới gặp lại Cố Khiên không lâu. Hiện giờ, Lăng Tuyết Quân và Cố Khiên đã thành hôn. Lúc này, gặp lại chốn cũ, nghĩ đến năm ngoái lúc ngắm hoa đào Khúc Thủy Lưu Thương, cùng Cố Khiên đủ loại liên lụy, trong lòng nàng không khỏi cảm khái vạn phần. Xem ra, duyên phận đã được định sẵn ở trong bóng tối, cho dù ngươi muốn trốn thì trốn cũng không thoát. Ví dụ như nhân duyên giữa mình và Cố Khiên. Kiếp trước mình cưỡng cầu mà không được, kiếp này mình tránh thì không thể tránh được.
Cố Khiên kéo tay Lăng Tuyết Quân đi vào cửa lớn, lúc này, có gã sai vặt cùng thị nữ tiến lên, dẫn hai người đi những nơi khác nhau.
Tây viện là nơi đãi khách nữ. Vì thế, Lăng Tuyết Quân tạm thời chia tay Cố Khiên, cùng thị nữ đi Tây viện.
Thị nữ đưa Lăng Tuyết Quân ra ngoài cửa, nàng liền một mình vào phòng, thấy trong phòng chỉ có một mình Tấn Dương công chúa ngồi, nàng không khỏi sửng sốt một chút, sau đó vội vàng tiến lên hành lễ: “Thiếp thân đã gặp Tấn Dương công chúa.”
Nghe thấy tiếng vang, Tấn Dương công chúa buông sách trong tay xuống, ngẩng đầu lên, thấy Lăng Tuyết Quân đứng trước mặt mình, sửng sốt một chút, lập tức buông sách trong tay xuống, nói: “Miễn lễ.” Sau đó chỉ chỉ chỗ ngồi phía dưới mình, nói, “Cố phu nhân, ngồi đi.”
“Tạ công chúa ban thưởng tọa.” Lăng Tuyết Quân đứng lên, ngồi ở chỗ Tấn Dương công chúa vừa chỉ. Sau khi ngồi xuống, nàng thấy Tấn Dương công chúa vẫn nhìn chằm chằm mình, liền cười cười với nàng ta.
“Sau khi ngươi búi tóc, thoạt nhìn còn đẹp hơn trước kia.” Tấn Dương công chúa cười nhạt nói.
Phụ nhân mới được búi tóc. Mình như thế này, là vì gả cho Cố Khiên làm vợ, mà người trong lòng Tấn Dương công chúa, chính là Cố Khiên. Vì thế, Lăng Tuyết Quân mất tự nhiên cười cười với Tấn Dương công chúa, nói: “Công chúa tán thưởng. Đúng rồi, thiếp thân nghe nói công chúa tháng sau sẽ ra hàng, đến lúc đó công chúa cũng sẽ búi tóc phụ nhân. Công chúa là kiêu nữ của trời, dung mạo lại hơn thiếp rất nhiều, Ngô vương thấy nhất định sẽ rất vui.”
“Không sao cả.” Tấn Dương công chúa lạnh nhạt cười, “Cho dù ta xấu xí như nữ nhân bán muối, Chu Nguyên hắn cũng không thể làm gì.”
Lăng Tuyết Quân cười cười, lại nói: “Thiếp ở đây chúc mừng công chúa trước, chúc công chúa cùng Ngô vương điện hạ vợ chồng hòa hợp, hôn nhân hòa thuận, bên nhau hạnh phúc đến già.”
Tấn Dương công chúa lạnh lùng cười: “Gả cho một người mình không thích mà người đó cũng không thích mình, sao lại nói chữ vui? Nói cho cùng, ta cũng chỉ là một quân cờ hòa thân mà thôi.”
Nghe Tấn Dương công chúa nói như vậy, Lăng Tuyết Quân nghẹn trong lòng. Xem ra, Tấn Dương công chúa cũng biết trong lòng Chu Nguyên có người khác, mà người nàng ta thích, lại cưới mình, mối quan hệ này thật sự là bị cắt liên tục, theo lý thì vẫn còn lộn xộn a. Vì thế, không khí trong phòng nhất thời có chút xấu hổ.
Cả hai đều im lặng và không nói lời nào. Lăng Tuyết Quân cảm thấy, cứ không nói gì với Tấn Dương công chúa như vậy, thật sự quá khó chịu. Nếu nàng ta không thích nói về hôn sự của mình và Chu Nguyên, vậy mình cũng không nói nữa, cùng nàng ta nói chuyện khác đi.
Vì thế, nàng lại cười cười với Tấn Dương công chúa, sau đó nói: “Công chúa, đêm đó ở Vân Hồ, công chúa giải vây cho thiếp, thiếp thân vô cùng cảm kích. Hôm nay có cơ duyên trùng hợp, có thể gặp mặt công chúa, thiếp thân ở đây, hướng công chúa tạ ơn, đa tạ ân tương trợ của công chúa.” Dứt lời, Lăng Tuyết Quân đứng dậy, hành lễ với Tấn Dương công chúa.
“Cảm ơn ta làm gì?” Khóe miệng Tấn Dương công chúa nhếch lên, sau đó liếc Lăng Tuyết Quân một cái, chậm rãi nói, “Ta làm như vậy, cũng không phải vì ngươi.”
Lăng Tuyết Quân: “…” Lúc này Lăng Tuyết Quân mồ hôi tuôn ra. Tấn Dương công chúa a, cho dù ngươi có ý với phu quân ta, cũng không cần phải nói rõ như vậy chứ? Sao ngươi bắt ta phải trả lời ngươi?
Lăng Tuyết Quân vô cùng lúng túng, không biết tiếp lời như thế nào thì giọng nói của một nữ tử thanh thúy vang lên: “Ai, Lục tỷ, tỷ đến thật sớm a! Sao lúc xuất cung không gọi ta cùng đi a?”
Tấn Dương công chúa lạnh nhạt cười: “Ta có việc, muốn xuất cung trước, nên không gọi ngươi.”
Giọng nói này chắc là của Nam Dương công chúa. Lăng Tuyết Quân quay đầu nhìn, quả nhiên thấy Nam Dương công chúa lắc một cái quạt đi vào. Nàng nhất thời cảm thấy Nam Dương công chúa quả thực giống như tiên trên trời, tại thời điểm mình bất lực, nàng ta liền xuất hiện tới cứu mình. Vì vậy, nàng vội vàng đứng dậy và hành lễ với công chúa Nam Dương: “Gặp Công chúa Nam Dương.”
Kiếp trước Lăng Tuyết Quân đã gặp Nam Dương công chúa, đương nhiên nhận ra nàng. Nhưng kiếp này, Nam Dương công chúa chưa gặp qua Lăng Tuyết Quân, tất nhiên không nhận ra nàng. Vì thế, nàng ta đánh giá Lăng Tuyết Quân từ trên xuống dưới, hỏi: “Vị phu nhân này là nhà nào? Dường như ta chưa bao giờ gặp trước đây.”
“Thiếp thân là Lăng thị, vợ của Chiêu võ giáo úy Cố Khiên.” Lăng Tuyết Quân vội vàng trả lời.
Nghe Lăng Tuyết Quân nói, Nam Dương công chúa giật mình, hỏi: “Ngươi là muội muội của Lăng Huyễn sao?”
Nghe vậy, Lăng Tuyết Quân ngẩn ra. Nam Dương công chúa này vừa nghe mình báo thân phận, liền biết mình là muội muội của Lăng Huyễn, xem ra, nàng ta nhất định là đã tìm hiểu gia thế của Lăng Huyễn. Nàng ta có thể chú ý đến người nhà của Lăng Huyễn như thế, vậy chỉ có thể nói, những lời đồn trên phố là thật. Nam Dương công chúa thật sự nhìn trúng huynh ruột của mình!