Khóe môi Lệ Minh Viễn hơi cong lên: “Nhưng cháu đã hứa sẽ đưa cái này cho cô gái nhỏ rồi”
“Đó là thứ của nhà họ Lệ của ông, lời cháu không tính!”
“Ông nội thật sự làm khó cháu… Sau này ở trước mặt cô gái nhỏ, cháu cũng trở thành người nói không giữ lời”
“Dù sao thì chính là không được” Ông Lệ nhấn mạnh lời nói.
“Vậy…
Cũng nên có những thứ khác đền bù cho cô gái nhỏ nhà cháu chứ”
“Thằng nhóc cháu muốn đền bù kiểu gì?” Đòi tiền ông ta là không thể nào.
Bảo vật gia truyền cũng đưa ra ngoài rồi, còn muốn sao?
Thằng nhóc chết tiệt này, xác định không phải bị con nhóc chết tiệt kia mê h tâm trí chứ? Cái gì cũng nghĩ cho con bé kia?
“Mặt tiền cửa hàng đã không thể đưa, vậy một trong công ty hợp tác mở cửa hàng thu được lợi nhuận sẽ đưa cho cô gái nhỏ, thế nào?”
p đoàn Quốc Doanhl Ông cụ Lệ trợn mắt nói: “Đó là tiền lãi của Cái này với đưa mặt tiền cửa hàng có gì khác à?
“Bà xã tương lai của tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh cháu, không có một chút cổ phần nào của tập đoàn Quốc Doanh, còn không thể có được lợi nhuận hợp tác của mặt tiền cửa hàng? Cửa hàng trừ cửa hàng thuê ra, tiền lãi cổ phần hợp tác với thương gia cũng mới năm phần trăm mà thôi! Cũng không phải cổ phần nhà mình, chỉ là cổ phần lợi nhuận, ông nội ngay cả năm phần trăm này cũng không nỡ?”
Ông cụ Lệ có hơi bị Lệ Minh Viễn dắt mũi.
Cũng đúng, không phải cổ phần nhà mình, cũng chỉ là năm phần trăm lợi nhuận hợp tác thương nghiệp mà thôi, cũng không nhiều tiền.
Ông Lệ cũng lười cãi với thằng nhóc này, dứt khoát vung tay lên nói: “Vậy cho nó đi, nhưng chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa! Thằng nhóc cháu nếu thật sự đưa đồ của tập đoàn Quốc Doanh cho con bé kia, ông tuyệt đối không để yên cho cháu”
“Ông nội yên tâm, sản nghiệp tập đoàn Quốc Doanh cháu sẽ không động vào, chẳng qua để đền bù cho cô gái nhỏ, dỗ dành cô ấy… Cháu sẽ nói cho nàng sau này năm phần trăm kia chính là cửa hàng thuê kiếm được tiền, cô gái nhỏ cũng không hiểu những cách thức này, có lẽ sẽ tin tưởng.
Cháu cũng không đến nỗi biến thành kẻ nói không giữ lời trước mặt cô ấy”
Ừ, có đạo lý.
Ông cụ Lệ gật đầu nói: “Vậy theo lời thằng nhóc cháu nói đi”
“
đây chính là lời hứa ông nội tự nói, sau này không cho ông nội lấy chuyện này ra làm con tin nữa! Hơn nữa, cháu mạnh mẽ đề nghị sau này ông nội chuẩn bị đồ cho Kỷ Hoài An thì cũng phải chuẩn bị một phần cho cô bé nhà cháu.
Bằng không thì dựa vào đâu đều là cháu dâu mà cứ bạc đã cô gái nhỏ nhà cháu? Kỷ Hoài An từng làm cơm cho ông hả?
Lệ Minh Thành giúp ông kinh doanh và kiếm tiền cho tập đoàn Quốc.
Doanh sao?”
ưƯỢC, Ông cụ Lệ liên tiếp bị hỏi đến nỗi mất mặt, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Chỉ một lần này thôi, lần sau tuyệt đối không được! Thằng nhóc cháu yên tâm đi, ông sau này chắc chắn đối xử công bằng”
“Được, đây chính là lời ông nội n “Ông nói lời giữ lời.” Thật sự là hết cách với thằng nhóc thối này.
Haizz, có nàng dâu quên ngay ông nội.
Các mặt tiền cửa hàng của tập đoàn Quốc Doanh có các yêu cầu về hiệu suất nhất định đối với các thương gia hàng năm.
Bởi vì quan hệ chia hoa hồng.
Lệ Minh Viễn sấm rền gió cuốn để Lý Mạnh chọn vị trí nhà không tệ nhưng buôn bán ngạch lại không lý tưởng, việc hợp tác khá kém nên đã chấm dứt hợp đồng.
Lại để Lý Mạnh đi tới nhà họ Quý một chuyến ký hợp đồng.
Bề ngoài ký hợp đồng tiền lãi mười lăm phần trăm, trên thực tế, Quý Quân đã bí mật ký thêm năm phần trăm.