Trong lòng Lệ Minh Viễn như sụp đổ.
Vậy anh của hiện tại vất đầu?
Bị nhóc con chế sao?
Tô Noãn Tâm khẽ vuốt khuôn mặt đẹp trai bên trên tấm ảnh: “Nếu lúc đó mà em gặp được chú thì tốt biết bao nhiêu!” “Tô Noãn Tâm!” “Ai da, chú đừng tức giận mà...!Người ta đầu có ghét bỏ chú của bây giờ đâu, chỉ đơn thuần là cảm thấy tiếc nuối thôi mà”
Lệ Minh Viễn hít vào một hơi nói: “Hiện tại còn tiếc nuối không?”
Vẻ mặt Tô Noãn Tâm đau khổ cọ xát vào ngực anh nói: “Càng tiếc nuối nha...!Khi đó chú thật là đẹp trai, nếu cháu mà gặp chú khi ấy, chắc chắn cháu sẽ không nhịn được mà viết thư tình cho chú, theo đuổi chú luôn!”
Cho nên não anh bị úng nước mới có thể bảo Lệ Minh Nguyệt mang album tới? “Mặc kệ đó chú...!Chú nhất định phải mặc đồ thể thao cho em xem!” “Còn gì nữa?” “Thay đổi kiểu tóc Nhuộm tý màu...!“Không có khả năng” “Chú ơi, đi mà...!“Làm nũng vô tác dụng.
“Đợi đến sinh nhật, chú cũng không chịu thỏa mãn nguyện vọng này của em sao?”
Lệ Minh Viễn suýt chút nữa bị làm cho tức cười.
“Quà sinh nhật đã chuẩn bị xong...!Cho nên, không “Chú ơi...!“Đã nói làm nũng cũng vô dụng, còn xem nữa không? Không thì trở về phòng tắm rửa đi ngủ.
“Xem xem xem...!Em vẫn chưa xem chú thời cấp hai đâu.” ТrцуeлAРР.c*ом trang web cập nhật nhanh nhất
Thời cấp hai rất bình thường.
Lúc đó hầu như đều để đầu đinh, nhìn khác hoàn toàn với bây giờ.
Tô Noãn Tâm nhìn xong thì bật cười ha ha thành tiếng.
Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút: “Còn cười nữa thì đừng mong xem nữa.
“Em muốn xem, để em tự mình lật...!
Thời tiểu học gần như cũng tương tự với thờiimgwebtruyen
.