Thuận Thiên

Chương 38: Chiến pháp cơ bản



Chương 38: Chiến pháp cơ bản

Trần Minh Quân không cho rằng một cuộc đấu giá cho người thường thì có thể xuất hiện thứ gì có ích cho hắn. Thứ mà hắn hứng thú chính là sự bí mật và tư cách của những người tham gia.

Nếu có thể tham gia vào những con đường ngầm như thế này. Về sau khi cần thì hắn có thể bán ra một số vật thần kỳ, lại không lo sợ làm thế giới điên đảo, gây nguy hiểm cho bản thân và gia đình.

Nhưng nói như vậy không có nghĩa là bán ra trong t·hế g·iới n·gầm kiểu này sẽ không có nguy hiểm. Nhưng hắn có nhiều biện pháp đề phòng nguy hiểm tiềm tàng này. Dù sao phòng bị trước một số ít người vẫn dễ hơn là đề phòng cả thế giới.

Đã quyết định trong lòng, Trần Minh Quân cũng không dài dòng mà trực tiếp đồng ý. Xem như hắn nợ cha con Lâm Thu Dung một cái ân tình. Cho dù sau đó họ đề cập lại chuyện thu nhận em trai Lâm Thu Dung, hắn cũng có thể suy xét.

Lại hỏi về thời gian và địa điểm, Trần Minh Quân mới biết là 5 ngày sau sẽ bắt đầu. Địa điểm thì không ai rõ, chỉ có một nơi để tập trung. Cũng không phải tất cả mọi người đều tập trung cùng một chỗ. Trong vé mời sẽ có điểm tập trung, từ đó thì làm theo hướng dẫn là sẽ đến được nơi diễn ra đấu giá.

Cũng không phải Lâm Thu Dung kéo dài thời gian chờ sắp tới hạn mới đến tìm hắn. Đây là quy định của Bất Giới Hội, từ lúc phát ra vé mời cho tới lúc diễn ra đấu giá chỉ có 6 ngày thời gian. Lâm Đại Cường vừa nhận được vé mời trước hôm nay một ngày mà thôi.

Chuyện về cái hội đấu giá này ông ấy cũng chưa bao giờ nói với bà vợ mình. Lần này vì muốn xin lỗi Trần Minh Quân nên ông mới kể lại cho con gái, đồng thời muốn con gái đích thân đi gặp hắn. Tính ra thì trước đó một ngày bản thân Lâm Thu Dung cũng không biết sự tồn tại của hội đấu giá này.

Lâm Đại Cường làm như vậy không đơn thuần chỉ vì xin lỗi. Ông không muốn Trần Minh Quân ác cảm với gia đình ông. Không giống với bà vợ mình, ông ta tin tưởng chuyện thần bí, cũng đã tận mắt chứng kiến qua nhiều chuyện thần bí. Chỉ là chưa bao giờ chứng kiến thứ gì kinh khủng như lời kể của con gái ông.

Ông rất hiểu con gái mình, cô là người rất tỉnh táo và thông minh. Không phải con bé tận mắt chứng kiến thì không ai có thể lừa được nó. Cho nên ông tin tưởng chuyện xảy ra trong ngôi nhà kia là sự thật.



Ông cũng là một tỷ phú, rất dễ để điều tra một số chuyện đã qua. Ví dụ như Cao Ái Đình là một người hoàn toàn xa lạ với Trần Minh Quân, có thể loại bỏ khả năng Trần Minh Quân biết chuyện từ trước. Mối quan hệ giữa Cao Ái Đình và người đàn ông Việt kiều Mỹ cũng hoàn toàn là riêng tư. Chỉ khi chính miệng người đàn ông kia thừa nhận thì người khác mới biết.

Thông qua rất nhiều dữ liệu điều tra và camera giá·m s·át cũng chứng minh sự việc được hồn ma Cao Ái Đình kể là hoàn toàn chính xác. Nói cách khác, thực sự có tồn tại oan hồn của Cao Ái Đình chứ không phải do Trần Minh Quân diễn trò.

Cho nên, trong con mắt của ông, Trần Minh Quân là một cao nhân. Một người như thế đừng nói là nhận con trai ông làm đệ tử, chỉ cần giữ một chút quan hệ cũng là khá lắm rồi. Vốn ông cũng có ý định giả vờ không biết gì, chỉ muốn vui vẻ mà trả giá cao thuê Trần Minh Quân đóng giả sư phụ của con trai ông. Rồi từ đó làm đòn bẩy để tìm kiếm một mối quan hệ dài lâu và thân thiết hơn.

Ông cũng biết có lẽ Trần Minh Quân đang cần tiền cho nên mới phải đi bắt ma. Ông chỉ muốn thuận nước đẩy thuyền mà thôi, không trông mong hắn sẽ thực sự dạy bản lĩnh thật cho con trai ông. Nhưng không ngờ mọi chuyện lại bị cái miệng của bà vợ mình phá hết. Nhưng ông cũng không dám phản ứng lại, quyền lực của gia đình bên vợ quá lớn. Có thể dễ dàng biến ông từ tỷ phú thành kẻ trắng tay bất cứ lúc nào. Cũng vì lý do đó mà bà ta lúc nào cũng ở trên cơ so với ông.

Sau khi đã thống nhất thời gian và địa điểm, Lâm Thu Dung cũng không làm phiền Trần Minh Quân thêm. Cô nhanh chóng lái xe rời đi, chắc là trở về báo tin với cha cô.

Trần Minh Quân cũng quay trở lại cuộc sống chuyên tâm tu luyện của hắn. Hắn cảm nhận sâu sắc bản thân vẫn chỉ là người thường, cao lắm cũng chỉ khỏe mạnh hơn người thường mà thôi. Chính vì vậy mà hắn cực kỳ nghiêm túc tu luyện, không bỏ lỡ một ngày nào cả.

Song song đó, thời gian này hắn cũng bắt đầu luyện tập một thứ gọi là Chiến Pháp Cơ Bản. Chúng là tập hợp rất nhiều kỹ xảo sử dụng trong lúc chiến đấu và phục vụ cho chiến đấu.

Đa số những thủ pháp chiến đấu này điều là loại cơ bản, dùng cho tu sĩ nhập môn, gần như người người đều biết. Không phải quý giá gì nhưng lại rất quan trọng.



Bởi vì cho dù có hiểu biết như nhau thì cũng có thể tạo ra phương pháp vận dụng khác nhau, dẫn tới hiệu quả chiến đấu cũng khác nhau. Nói một cách khác thì chính là hơn thua nhau ở cái đầu.

Thủ pháp chiến đấu cơ bản có thể xem như là bí tịch võ công thường thấy trong các bộ phim kiếm hiệp. Chỉ là chúng được gôm lại thành một. Bên trong sẽ phân loại thành nhóm và chia nhỏ ra chi tiết hơn, dựa theo mục đích mà có 3 nhóm chính

Nhóm thứ nhất là phương pháp di chuyển trong chiến đấu, còn gọi là thân pháp.

Thân pháp cũng không phải chỉ là những động tác mô phỏng rồi cứ học theo. Mà là bao gồm rất nhiều phân tích và lý luận vận dụng thực tiễn. Ví dụ như trong điều kiện môi trường cụ thể thì nên chú ý những vấn đề gì, có thể vận dụng những cách di chuyển gì, khi bị t·ấn c·ông thì có thể xử lý ra sao.

Nói một cách dễ hiểu thì thân pháp cũng chia thành 2 phần. Một là phương pháp di chuyển chân tay và thân thể. Hai là lý luận thực tiễn và ứng dụng. Nói theo kiểu trên phim thì chính là chiêu thức và tâm pháp.

Riêng phần phương pháp di chuyển cũng phải có tới mấy chục ngàn đầu mục. Nào là di chuyển chân, di chuyển toàn thân, kỹ xảo ngả người, nhào lộn, vân vân và mây mây … phong phú và đa dạng tới kinh người. Riêng chuyện tập luyện các động tác này cho quen thuộc thôi cũng đã không phải là một chuyện dễ dàng. Chưa nói tới thời gian bỏ ra cũng sẽ không ít.

Còn tâm pháp thì rất dễ để hiểu, nhưng lại rất khó để vận dụng. Ở trong quá trình chiến đấu, mỗi một ý nghĩ chỉ có thể tình bằng giây. Trong thời gian ngắn ngủi đó phải nghĩ ra được cách vận dụng phù hợp từ đống tâm pháp này là một thử thách cực lớn. Cho nên phải tập thành bản năng, tự động ứng biến một cách bản năng mới là cao thủ thực sự. Tâm pháp chỉ có thể dùng để tham khảo và luyện tập. Từ bên trong luyện tập thường xuyên mà sinh ra bản năng.

Nhóm tiếp theo là một số kỹ xảo sử dụng các bộ của thân thể để t·ấn c·ông. Như là quyền pháp, thối pháp, chỉ pháp, vân vân, … được gọi là chiến pháp.

Ví dụ như quyền pháp, nghe qua cứ tưởng là một bộ động tác để làm theo. Nhưng thực sự không phải như vậy. Chúng là phương pháp vận lực, làm sao tạo ra lực tối ưu cho mỗi một lần ra tay.

Quyền pháp t·ấn c·ông b·ằng đôi tay, nhưng không có nghĩa là lúc nào cũng dùng nấm đấm. Đó có thể là chưởng, có thể là đấm, cũng có thể là cùi chỏ, chặt bằng bàn tay, … Tùy vào cách t·ấn c·ông mà sẽ có phương pháp vận lực phù hợp để tạo ra lực tốt nhất.



Đồng thời, quyền pháp t·ấn c·ông còn chỉ ra nhiều sơ hở trên thân thể. Nên t·ấn c·ông vào những chỗ nào để đạt được mục đích tương ứng. Ví dụ như đánh đấm luận bàn thì sẽ tránh chỗ hiểm ra. Còn chiến đấu sinh tử thì phải tập trung vào những vị trí chí mạng.

Hoặc là nếu muốn đánh ngất xỉu đối phương thì có thể dùng lực mạnh bao nhiêu vào những chỗ nào. Tàn độc hơn còn có phương pháp làm đối phương bị tàn phế hoặc mất đi chức năng của một phần thân thể.

Nhóm cuối cùng chỉ dành cho những người đã đến giai đoạn Đại Chu Thiên. Bởi vì đây là nhóm phương pháp vận dụng chân khí hỗ trợ chiến đấu, gọi là chân pháp.

Có hai dạng sử dụng chân khí hỗ trợ chiến đấu.

Một là gia trì lên thân thể như là nấm đấm, biến nấm đấm trở nên cứng rắn như sắt thép. Một đấm có gia trì chân khí tung ra thì chẳng khác nào dùng một cái búa để đánh người.

Dạng thứ hai chính là dùng chân khí t·ấn c·ông. Nhưng phải khai mở huyệt đạo tương ứng. Chân khí dồn nén và bắn ra bên ngoài, tạo thành lực sát thương cho đối thủ. Nếu phương pháp gia trì chân khí là dùng búa đánh người thì cách này chính là dùng búa ném người. Tùy vào cách ném mà có thể như một mũi tên, một cây búa hoặc một lưỡi dao sắc bén.

Hiện tại, Trần Minh Quân chỉ có thể tập luyện nhóm thân pháp và nhóm chiến pháp. Hắn cũng không chỉ tập trung luyện tập từng món, hắn lựa chọn ra từ trong thân pháp và chiến pháp những thủ pháp thường thấy rồi tập luyện song song.

Hắn cũng không tham lam và nóng vội quá nhiều. Sau khi đã lựa chọn xong những thủ pháp hữu dụng nhất trong hiện tại thì chuyên tâm tập luyện chúng.

Ngày qua ngày lập đi lập lại, luyện tập để làm cho thân thể quen thuộc với động tác. Sau đó hình thành bản năng chuyển động. Nhưng để có thể hình thành bản năng thì cần phải có sự kiên trì rất dài lâu.

Trần Minh Quân đã có thể tiến hành hơn trăm loại động tác di chuyển và t·ấn c·ông khác nhau. Khi thực hiện cũng đã vô cùng thành thục và dễ dàng. Nhưng nếu nói là hình thành bản năng thì con đường vẫn còn xa lắm.