Thuận Thiên

Chương 45: Chế tạo hộp trữ vật



Chương 45: Chế tạo hộp trữ vật

Thời gian 3 tiếng vẫn còn nhiều, nhưng Trần Minh Quân không muốn thử nghiệm gì thêm. Hắn đã sử dụng hết một hộp đạn. Cũng vừa đủ nhu cầu thực nghiệm của hắn rồi.

Thoáng xử lý qua những v·ết m·áu xung quanh, xong rồi hắn nói ra yêu cầu muốn kết thúc sớm với chiến sĩ bên ngoài. Sau khi đã trả lại khẩu súng thì cánh cửa thép mở ra. Cả hai người cứ như vậy rời khỏi căn phòng. Chiến sĩ kia cũng không vào trong kiểm tra mà trực tiếp khóa cửa lại rồi trở về báo cáo.

Lúc xe ô tô con về đến nhà Trần Minh Quân thì đã gần 5 giờ chiều. Lâm Thu Dung cũng liền rời đi. Thời gian còn lại cũng không nhiều, cô cũng cần chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới.

Dương Trí Thần cũng định về nhà ăn cơm với ba mẹ thì bị Trần Minh Quân kéo lại. Hắn muốn tạo ra 20 hộ thân phù loại mới. Nhưng không thể dùng những tấm phôi đã có sẵn. Bởi vì sẽ được đính lên quần áo, cho nên cần phải thiết kế lại hình dáng.

Trần Minh Quân liên tục vẽ mô phỏng hình dáng mới để Dương Trí Thần đánh giá. Thứ mà Dương Trí Thần đánh giá chính là khả năng vẽ thiên văn lên phù. Không thể quá nhỏ cũng không thể quá lớn. Chỉ cần vừa đủ để vẽ là được.

Sau khi đã duyệt được một mẫu thì Dương Trí Thần mới được thoát thân. Cậu ta cực kỳ chú ý đến chuyện về nhà ăn cơm với ba mẹ. Đây là thói quen cũng là tình cảm của cậu ta.

Hiện tại, thu nhập hàng tuần của cậu ta cũng khá cao. Ba mẹ của cậu ta cũng đã được yêu cầu nghỉ hưu, ở nhà thích làm gì thì làm. Trong suy nghĩ của cậu ta, cha mẹ đã phải vất vả cả đời rồi. Hiện tại là lúc để cậu ta báo hiếu cha mẹ.

Trần Minh Quân tranh thủ lúc trời chưa tối liền tìm đến chỗ xưởng mộc. Là khách hàng cũ nên ông chủ xưởng mộc cùng hắn thương lượng và chốt giá rất nhanh. Vẫn như lần trước, hắn đặt làm 100 phôi thẻ bài bằng gỗ mũn, chỉ là thay đổi thiết kế.

Hình dạng phôi thẻ bài mới nhỏ hơn rất nhiều so với phôi cũ. Ngang chỉ 1cm, dài 4cm, dày 5mm. Tuy là nhỏ hơn, nhưng số trận văn sẽ được khắc lại nhiều hơn. Trình độ vẽ thiên văn của Dương Trí Thần bây giờ khá cao. Cho nên tiết kiệm được khá nhiều diện tích vật thể.



Rời khỏi xưởng mộc, Trần Minh Quân không về nhà mà tìm tới một hiệu may cá nhân. Thời bây giờ nghề may đã rất ít. Quần áo đa số đều được sản xuất công nghiệp, giá thành rẻ, nên ít có người muốn đặt may quần áo. Nhưng ít chứ không phải không có.

Trần Minh Quân cũng đã suy nghĩ rồi. Hắn muốn đặt may một cái áo khoác đặc biệt có màu tối. Chiếc áo sẽ có hình dáng giống như áo khoác của nhân vật Neo trong phim Ma Trận. Nhưng có khóa kéo kín toàn thân, còn bổ sung thêm mũ trùm đầu.

Hắn cũng yêu cầu thợ may thiết kế 20 chỗ đặt thẻ bài, phân bố đều ở mặt trong của áo khoác. Phải làm sao có thể thay đổi thẻ bài dễ dàng, lại phải đảm bảo không bị rơi ra trong bất cứ tình huống nào. Thời gian khá gấp, nên hắn chấp nhận trả một cái giá lớn để có thể hoàn thành trong vòng một ngày.

Bóng đêm rất nhanh đã bao phủ toàn bộ thế gian.

Ở trên núi Cấm, Trần Minh Quân đứng yên lặng ở bên ngoài căn nhà gỗ. Hắn vừa ngắm trời sao vừa suy nghĩ lại toàn bộ mọi chuyện. Hắn muốn chắc chắn không có sai sót gì.

Về khả năng che dấu nhận diện thì đã hoàn hảo, chắc chắn sẽ không có sơ hở nào. Chỉ cần đeo mặt nạ triệt quang vào, người khác nhìn mặt hắn sẽ có cảm giác như nhìn vào bóng đêm. Chỉ có thể thấy một đôi mắt lờ mờ không rõ ràng.

Về phòng ngự thì đã có hộ thân áo khoác. Trên áo khoác được đính 20 tấm hộ thân phù loại mới. Súng đạn bình thường khó mà làm tổn thương hắn trong một thời gian dài. Nếu b·ị t·hương thì cũng có Liệu Thương Dịch hoàn mỹ bên cạnh.

Để phòng tránh bị đầu độc, hắn cũng đã bắt đầu tự sản xuất một lô thuốc phòng độc. Lô thuốc này cần thời gian 7 ngày mới hoàn thành được. Nhưng hắn có thể tiếp tục quá trình sản xuất trong khi di chuyển đến địa điểm đấu giá.

Từ lúc tập hợp cho tới lúc diễn ra đấu giá cũng phải hơn 5 ngày. Tính ra vẫn đủ thời gian để hoàn thành thuốc phòng độc. Chỉ là sẽ phải tránh chú ý của người khác. Và nếu trong thời gian này mà bị đầu độc thì hắn cũng vô kế khả thi.



Đây là hắn suy nghĩ cho vẹn toàn thôi. Thực tế một chút mà nói, chưa xuất ra Liệu Thương Dịch thì nguy hiểm của hắn cơ bản là chưa hình thành.

Thứ duy nhất hắn chưa có, chính là một loại thủ đoạn công kích tầm xa. Hiện tại, nếu xảy ra chiến đấu thì hắn chỉ có thể dùng tay chân và v·ũ k·hí cầm tay để t·ấn c·ông. Nếu đối thủ ở khoảng cách xa sẽ vô cùng bất lợi. Nhưng chuyện này không quá quan trọng, chỉ cần đối phương không quá xa, hắn vẫn có thể nhanh chóng tiếp cận.

Chuyện quan trọng hơn mà hắn đang quan tâm là phải có một công cụ thuận tiện để chứa đồ. Hắn nghĩ tới những công cụ trữ vật trong thế giới tu luyện. Đồng thời hắn cũng biết cách chế tạo chúng. Nhưng mà điều kiện tối thiểu là phải vẽ được thiên văn cấp một.

Nhưng không phải hoàn toàn không có hy vọng. Có một số lượng thiên văn khá đặc thù, không phải sơ cấp cũng không phải cấp một. Vừa hay trong số đó có thiên văn mang tính tạo không gian . Ngày mai hắn sẽ cho Dương Trí Thần vẽ thử. Nếu thành công, toàn bộ vấn đề sẽ được giải quyết.



Một đêm nhanh chóng đi qua

Mặt Trời vừa lên, Trần Minh Quân kết thúc tu luyện thì lập tức tìm Dương Trí Thần. Nói rõ cho cậu ta nghe ý định của hắn. Cũng dặn dò cậu ta cẩn thận khi vẽ thử, cảm thấy không ổn thì dừng lại ngay. Dương Trí Thần cũng nghiêm túc gật đầu.

Bên trong căn nhà gỗ, Trần Minh Quân bắt đầu dạy cho Dương Trí Thần về một số thiên văn đặc thù mà hắn biết. Chúng là một phần rất nhỏ của không gian văn. Bởi vì có tính đặc thù, cao hơn sơ cấp nhưng chưa phải là cấp một, cho nên số lượng cũng không nhiều. Không tới 2 tiếng đồng hồ sau, Dương Trí Thần đã nắm bắt toàn bộ.

Việc tiếp theo là thử vẽ ra, thành bại là ăn thua ở bước này. Chỉ cần Dương Trí Thần không thể vẽ được thì chỉ có thể bỏ qua.



Trần Minh Quân lấy ra một tấm gỗ nhỏ giao cho Dương Trí Thần. Tấm gỗ này có hình vuông, kích thước 4x4cm. Hiển nhiên là hắn muốn bắt đầu từ loại dễ nhất. Trong các loại công cụ trữ vật thì loại có hình hộp đa giác là dễ tạo ra nhất. Mà trong số hình hộp đa giác thì hình hộp lập phương là đơn giản nhất.

Để hình thành một vật có không gian bên trong lớn hơn bên ngoài thì chỉ cần khắc không gian văn cùng loại lên 6 mặt trong của khối lập phương. Có thể khắc từng mặt rồi mới gắn kết lại với nhau. Khi gắn kết lại với nhau thì các nét vẽ phải có điểm kết nối, tạo thành một thể thống nhất. Từ đó không gian bên trong sẽ bị biến hóa, trở nên to lớn hơn so với nhìn từ bên ngoài.

Sau đó, bên ngoài khối lập phương lại khắc thêm những trận văn hỗ trợ điều khiển, kết nối tâm thần. Như vậy là tu sĩ chỉ cần có thần thức là có thể sử dụng. Người không có thần thức thì không thể dùng được. Nhưng nếu là vô cấu thiên văn nhận chủ thì khác. Dù là không có thần thức, chỉ cần nhận chủ thì vẫn có thể sử dụng được. Điển hạn chế đối với người không có thần thức chính là cần phải chạm vào vật muốn thu thì mới có thể thu.

Dương Trí Thần tập trung cao độ, trong lòng thả lỏng, toàn bộ tâm thần hợp nhất. Sau đó hắn cầm bút lên, trong đầu lóe lên suy nghĩ muốn vẽ ra trận văn đã chọn.

Một cổ cảm giác chóng mặt ập tới, Dương Trí Thần liền lảo đảo bước chân. Đây là vì tinh thần lực đột ngột giảm mạnh làm hắn bị choáng. Nhưng cũng chỉ hơi choáng qua, khi đã làm quen thì hắn đã đứng vững.

Bút hạ, thiên văn từ từ hiện ra. Dương Trí Thần vẽ rất chậm, không còn nhanh và lưu loát như mọi khi. Đây là vì từng nét vẽ ra làm cho cậu ta cảm giác như bản thân đã trải qua nhiều ngày không được ngủ. Vô cùng mệt mỏi, vô cùng nặng nề.

Khi thiên văn gần được hoàn thành thì mắt cậu ta không tự chủ được mà sắp nhắm lại. Cậu ta đang từ từ đi vào giấc ngủ một cách vô thức. Nói theo cách nhân gian chính là ngủ gục.

Dương Trí Thần cũng hiểu đây là bản thân đã tiêu hao quá nhiều tinh thần lực. Cậu ta mạnh mẽ cắn nhẹ đầu lưỡi mình, dùng đau đớn khiến bản thân tỉnh táo. Rồi sau đó dùng hết sức lực trợn mắt lên, cố gắng lấy lại chút tỉnh táo mà hạ bút vẽ nốt những nét cuối cùng.

Thiên văn vừa vẽ xong thì cậu ta cứ như vậy nhắm mắt lại ngủ luôn trong tư thế đang đứng. Thân hình cậu ta ngã sang một bên, Trần Minh Quân đã nhanh nhẹn đón đỡ lấy rồi đặt cậu ta lên giường.

Trần Minh Quân đứng nhìn người bạn của mình đã lâm vào ngủ sâu. Lại nhìn tấm gỗ vuông đã được vẽ thiên văn. Dù chưa được khai linh nhưng đã có vài phần thần tính. Trong lòng cảm thấy vô cùng cảm kích.

Sau đó, hắn lại tự nói một mình “Tiêu hao tinh thần lớn, nhưng không ảnh hưởng tới căn bản. Chỉ là mỗi lần vẽ xong một thiên văn thì sẽ phải ngủ một giấc để lấy sức. Không biết có kịp vẽ xong 6 thiên văn hay không?”