Theo hướng tay ba nó chỉ, nó nhìn xuống cổ nó:
- Cái gì đây..??? Không thể tin được..!!! Đẹp quá ba mẹ mua cho con...???- Nó vui mừng vì chiếc vòng cổ nó ao ước một lần được chạm tay mà giờ đã là hiện thực, nó nở nụ cười baby.
- Không !!! Ba mẹ không biết sao nó lại ở cổ con, đang muốn hỏi con đây,từ lúc người bí ẩn vào là con luôn có đồ đắt tiền không àk ???- Ba mẹ nó khó hiểu muốn nó trả lời từ nó thêm.
- Đẹp thật !!! Đây là chiếc vòng truyền thuyết chỉ có một cặp đôi trên thế giới không àk !!! Khó hiểu, con cũng không biết ai thừa tiền vậy nữa ????!!- nó vẫn còn mơ màng về vẻ đẹp của chiếc vòng cổ, nên chưa quay về thực tại.
- Thôi đi con bé !!! Nhớ lại xem quen ai không ????- mẹ nó gõ đầu.
Nó chống cằm suy nghĩ, xâu chuỗi tất cả các sự kiện nhưng nó không nhớ là ai, nó nhớ lại người mà ba mẹ miêu tả sao giống người trong giấc mơ nó quá, nhưng nó chỉ mơ thui làm gì phải thực tại đâu.
- Hay là người đó !!!! - nó nói to, rồi cũng gạt ý nghĩ đó ra khỏi đầu, lạnh lùng như hắn thì đâu rảnh mà gặp một quen trên mạng như nó. Chỉ là thế giới ảo hắn quan tâm làm chi ệt.
- Ai cơ..??? Con quen ai àk !!! - ba mẹ nó hỏi gấp.
Nó giật mình vì nó nói lỡ mất rồi, nó đánh lảng sang chuyện khác.
- Con nhầm thôi, con muốn ra viện !!!- Nó làm nũng.
Ba mẹ nó thấy nó đòi ra viện thì quên luôn chuyện cần hỏi:
- Vậy ăn hết bát cháo !! Uống thuốc rồi mẹ đi nói chuyện với bác sĩ con mới được ra !!!- mẹ nó đưa bát cháo cho nó, xoa đầu đứa con gái yêu.
- Tuân lệnh !!! Mẹ yêu...!!!- nó giơ tay nghiêm theo kiểu quân đội.
Ba nó như nhớ mình có chuyện cần nói với nó:
- Con cho ba giỏ hoa lan đó để ba chăm sóc nhé!!!- Ba nó hỏi ý kiến nó.
Nó nhìn ba nó:
- Không được! Con cũng thích hoa lan!! Mà con chưa thấy ai đi thăm người bệnh mà mang hoa lan!!! Người này sở thích kì cục ghê!!! Nhưng con bắt đầu thích sự sáng tạo này rồi...!! - nó đánh giá một tràng dài khen chê có đủ.
Ba nó mặt buồn rầu, nhưng vẫn hi vọng có thể thay đôíy định nó.
- Con tham ghê !! Chia ba với đi, con có vồng cổ là được rồi ????-ba nó nói theo kiểu thỏa thuận.
-không là không !!! Con biết ba buồn, nhưng con cũng thích hoa lan...!!- nó an ủi ba nó.
- Ý con đã quyết!! Đành vậy, nhớ phải chăm sóc cẩn thận đó..!!!- ba nó nhướg nó, không tranh cãi nữa, tuy hơi tiếc.
Làm thủ tục ra viện hoàn tất, cả gia đình nó về nhà. Ngôi nhà nó lại đầm ấm vui vẻ như mọi ngày.