Ý đồ bị đâm thủng, động tác của Lâu Anh cứng lại, có hai điểm xấu hổ. Cô gãi đầu, không để cho tóc mình trông như ổ gà.
Khóe môi của Hạ Thanh Xuyên tràn ra ý cười, hắn chỉ cảm thấy cô gái nhỏ lúc này cực kỳ đáng yêu.
Lâu Anh nhìn chằm chằm anh, vừa xấu hổ vừa ngọt ngào, cảm thấy mối quan hệ giữa hai người thực sự khác biệt.
“Anh Anh, hai ngày nữa em có rảnh không?” Hạ Thanh Xuyên không phải đột nhiên hỏi cô câu hỏi này.
Mối quan hệ giữa hai người đã đến thời điểm quan trọng, hắn muốn nắm chắc cơ hội này chính thức xác định, nhưng hắn không muốn nói trong video, như vậy không đủ coi trọng, hắn muốn hẹn cô ra ngoài.
Lâu Anh lắc đầu khó xử, “Ngày mai tôi phải về nhà cũ, không chừng sẽ không có thời gian ra ngoài vào mấy ngày tới.”
“Hạ lão sư anh có chuyện gì sao?”
Hạ Thanh Xuyên có chút thất vọng, nhưng anh có thể hiểu, mỉm cười nói: “Không có gì, chỉ là muốn gặp em.”
Chỉ là muốn gặp em. Vài từ vô cùng đơn giản, Lâu Anh đột nhiên có cảm giác mình được nâng niu.
“Tôi có thể sẽ có thời gian sau ngày 26.” Lâu Anh mềm mại nói một câu như vậy.
Hạ Thanh Xuyên lập tức cười, tựa như băng tuyết tan chảy vì mặt trời ấm lên, xinh đẹp sáng lạn, càng giống một nam yêu tinh quyến rũ.
Thật tốt, cô gái nhỏ đã đáp lại hắn.
Lâu Anh có chút ngại khi thấy nụ cười của anh, cô bịt kín điện thoại không cho anh nhìn như một đứa trẻ.
Hai người chưa nói được bao lâu, thì có tiếng gõ cửa phòng của Lâu Anh, là Lam Lam đến kêu cô đi ăn sáng.
Lâu Anh không dám làm người nhà biết mối quan hệ của cô và Hạ Thanh Xuyên, chỉ có thể cúp điện thoại trước.
Cô không biết, Hạ Thanh Xuyên cau mày sau khi cô cúp video.
Cô ấy dường như không muốn cho người nhà biết mối quan hệ của cô ấy và mình? Là gia đình cô ấy không cho phép?
Hạ Thanh Xuyên nhớ đến hoàn cảnh gia đình của cô, cảm thấy thực sự có khả năng.
Tuy nhiên, mặc kệ như thế nào, chỉ cần thái độ của cô không thay đổi, hắn sẽ không mảy may lùi bước.
Không, nếu như cô thật sự lùi bước, hắn cũng không cho phép.
Ngồi một lát, Hạ Thanh Xuyên mở máy tính và kiểm tra hòm thư của mình, bên trong có vài email chưa đọc.
Hắn trả lời từng người một trong thời gian một giờ, sau đó xem tin tức tài chính mới nhất trong một lát.
Danh tiếng và tài sản hiện giờ của hắn thuộc hàng bậc nhất giới giải trí, chẳng qua chỉ là con tép riu so với Lâu gia.
Hắn cũng không nghĩ đến việc so sánh với Lâu gia, nhưng mà, hắn không thể làm cho cô gái nhỏ chịu khổ.
Tiếp theo, hắn phải quan tâm nhiều hơn đến sự nghiệp.
“Thanh Xuyên, ăn cơm thôi.” Mẹ Hạ mở cửa thư phòng và đứng trước cửa nhắc nhở.
“Con biết ạ, sắp đến rồi.” Hạ Thanh Xuyên khép máy tính lại, xoa giữa mày và huyệt thái dương để thư giản đôi mắt.
Vừa mới ra khỏi cửa, hắn đụng trúng thứ gì đó mềm mại dưới chân —— quất béo mà ba mẹ hắn nuôi.
Quất béo này được mẹ Hạ nhặt trong tiểu khu, buối tối ngày hôm đó mưa rất to, tiểu gia hỏa co ro dưới gầm xe ướt nhẹp, đáng thương vô cùng, tiếng kêu thảm thiết, mẹ Hạ liền mang về nuôi.
“Meo ~”
Quất béo vừa thấy Hạ Thanh Xuyên, nó lập tức dùng thân thể béo tròn tới cọ chân hắn, hắn đi một bước, nó đi theo một bước.
“Quả quất nhỏ thích con, ngày nào mẹ và ba con cũng cho nó ăn, không thấy nó dính chúng ta như vậy, lúc con về nó liền chạy đến trước mặt con.”
Hạ Thanh Xuyên lặng lẽ nhìn miếng mỡ trên mặt đất kia, cúi người dùng tay nhắc nó lên ước lượng, ít nhất có mười mấy cân.
“Nó có vẻ nặng hơn, có phải mẹ cho nó ăn nhiều quá không.”
Mẹ Hạ cười, “Không phải nó cần ăn nhiều như vậy mới no sao. Hơn nữa, mẹ có lên mạng tra, quả quất nhỏ là chủng loại, béo, đây vẫn trong phạm vi bình thường.”
Được rồi, hắn bình thường không ở nhà, cũng không quản quá nhiều.
Hắn vuốt vuốt cái bụng của quả quất nhỏ, nó mở ra thoải mái cho hắn sờ, vẻ mặt hưởng thụ.
Chờ khi vuốt thoải mái, Hạ Thanh Xuyên mới đi rửa tay ăn cơm.
*
《 Họa Quốc 》 cuối cùng cũng công chiếu trong sự mong chờ của hàng nghìn người.
Trong ngày đầu tiên công chiếu, rạp chiếu phim chật ních, tỷ lệ khán giả đến xem gần như trăm phần trăm.
Không ít người đến vì tên tuổi của Hạ Thanh Xuyên và La đạo, rốt cuộc mấy năm nay Hạ Thanh Xuyên đóng phim càng ngày càng ít, các fan đã sớm gào khóc đòi ăn.
【 Đánh giá tệ, tôi phải đánh giá tệ, La đạo lương tâm của ông sẽ không đau sao? Vì sao nó lại là bi kịch? Nam thần của tôi quá thảm, mỗi lần đều kết thúc bi thảm như vậy. Nghĩ đến bóng dáng cô độc của anh ấy, nước mắt tôi cứ ào ào không ngừng. 】
【 Ta cảm thấy có chút phi lý trong bộ phim này, rõ ràng cuối cùng tạo phản thành công, nữ chính lại uống thuốc độc tự sát, TM ông đang đùa với tôi sao? Đây là cố ý lừa tình! 】
Có khen ngợi, đương nhiên cũng có đánh giá xấu, nhưng mức độ đánh giá xấu không cao, rất mau đã bị người khác phản bác.
【 Chỉ có những người nông cạn mới cảm thấy đây là cố ý lừa tình, bạn xem có hiểu điện ảnh không? Nữ chính không chọn cách tự sát, bạn cho rằng sẽ chờ kết cục gì cho cô ấy? Đây không phải truyện cổ tích. 】
【 Mọi người đến quan tâm đến kết thúc quá buồn, chỉ có tôi cảm thấy Hạ Thanh Xuyên và Anh Anh siêu có cảm giác CP sao? Mặc kệ thế nào, tôi cũng là fan của CP. 】
【 Tôi cũng cảm thấy như vậy, với tư cách là một fan lâu năm của chàng trai, tôi dám cam đoan, đây tuyệt đối là bộ phim có cảm giác CP nhiều nhất của anh ấy. 】
【 Tôi nhớ rõ nam thần lúc trước đã từng nói sẽ không nảy sinh tình cảm vì một bộ phim. Nhỏ giọng nhiều lần.jpg】
【 Tôi mặc kệ, tóm lại CP tôi khẳng định rồi. 】
……
Trong tất cả chủ đề, độ hot về CP của hai người vẫn không hạ nhiệt, thậm chí còn mãnh liệt hơn bao giờ hết.