Đại Náo Từ 1960

Chương 311: . Hồn ấn - Tồn tại không ai biết được



Chương 311. Hồn ấn - Tồn tại không ai biết được

- Nguyên linh cổ thụ ơi, còn nước còn tát... chúng ta vẫn còn tinh linh trẻ em và người già mà...

- Còn bao nhiêu?

- Hai vạn người già và 1 vạn trẻ nhỏ.

Gaia cổ thụ: - Số lượng này không ít, nếu như bình thường, có ngươi tộc trưởng tài năng như vậy, chỉ cần một vạn năm thì tinh linh tộc sẽ phát triển thành đại tộc, còn ta thì rất có thể sẽ tăng lên thêm một cấp độ, lúc ấy sẽ đủ sức để chia ra ý chí giúp ngươi kích hoạt Mầm vũ trụ trở thành Vũ Trụ Chi Chủ... Đáng tiếc đã không kịp rồi!

- Một vạn năm, chúng ta có thể cố gắng tồn tại mà...

- Hây... dà... đừng nói một vạn năm, dù là năm hay mười năm cũng chưa chắc ta tồn tại được đâu!

- ???

- Ngươi quên cái con trâu điên à? Nó sẽ rất nhanh quay lại đây để chinh phục ta, lấy mầm vũ trụ. Thậm chí nếu ta đoán không sai thì nó đang phục kích ngoài kia, chỉ cần ngươi chạy ra hoặc ta bỏ đi kết giới thì ngươi sẽ bị nó bắt ngay. Con trâu điên đó không ngu ngốc như tên đệ tử bị nướng kia đâu, nó lại là cao thủ cấp Thái Dương, "hồn nhãn" của nó mạnh ngang với ta, tất cả thủ đoạn dùng không gian bỏ chạy của ngươi rất dễ bị nó phát hiện và bắt lấy. Khi nãy nó cố ý gạt để ta bỏ "kết giới" nếu ta mà trúng kế thì nãy giờ ngươi đ·ã c·hết từ lâu rồi. Vì vậy không có một vạn năm nào đâu!

Elf chi vương khóc ròng: - Hu hu hu... Vậy là hết cách thật rồi sao?



Gaia cổ thụ: - Sai một ly đi một dặm. Ta sai lầm đánh giá thấp đối thủ, bị nó thí quân đánh cho tàn phế. Tuy tên trâu điên cũng tàn phế nhưng hắn khôi phục được nhanh, còn ta giờ thì như cá trên bờ, thoi thóp sắp c·hết...

Elf chi vương: - Ngài cần tinh thần lực, ta sẽ cho mọi người già trẻ ra hết ở đây, cùng quỳ cầu nguyện để cung cấp tinh thần lực cho ngài như những lúc tế tự. Khi mọi người hết tinh thần lực, ta sẽ mua Tử Tinh Thạch cho mọi người bổ sung và cầu nguyện tiếp cho ngài.

Gaia thật sự cảm động: - Cảm ơn ngươi hài tử... Ngươi thật sự là tinh linh tộc trưởng tốt nhất mà ta biết. Phải chi ngươi thức tỉnh "ma tính" sớm hơn vài trăm năm, à mà không, chỉ cần 50 hay 100 năm nay thôi thì ta đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, sẽ không sợ con trâu điên kia. Nhưng giờ ta như con cá bị mất hồ nước, dù cho 3 vạn tinh linh già trẻ lớn bé đều cầu nguyện ngày đêm thì cũng không làm đầy hồ nước cho ta hoạt động kịp... tất cả đều do vừa rồi tiêu hao chiến quá lớn, ta đã thiêu đốt gần hết các bí cảnh, ảnh hưởng đến căn bản. Chỉ đáng tiếc nếu có vài tỷ nô lệ con người thì mọi chuyện đã khác rồi!

- Hu hu... chúng ta không bổ sung kịp cho ngài tinh thần lực, vậy ngài có thể sử dụng trực tiếp Tử Tinh Thạch không? Ta sẽ mua rất nhiều rất nhiều cho ngài sử dụng...

- Ngươi đừng nói nữa! Ngươi cứ như vậy hoài ta đau khổ lắm. Ngươi càng tốt với ta mà ta lại không giúp ngươi kích hoạt Mầm vũ trụ thì ta càng áy náy, nhưng nguyên tắc là nguyên tắc, ta không làm trái đâu. Còn chuyện Tử Tinh Thạch thì cần phải có bộ não của sinh vật mới hấp thu năng lượng của nó chuyển hóa thành tinh thần lực, bởi vậy tinh thần lực của các loài sinh vật cấp cao mới quý giá và không thể thay thế được!

Elf chi vương khóc thành lệ nhân: - Vậy... vậy là chúng ta...

- Chúng ta bị chiếu bí rồi, không gỡ được. Hiện tại ta duy trì kết giới đã rất khó khăn, thời gian không còn được bao lâu. Ngươi phải tìm cách trốn đi, mang theo già trẻ tinh linh, tìm nơi gầy dựng lại bộ tộc. Nhớ, phải sử dụng "ma tính" của mình, bằng mọi giá phát triển bộ tộc, lớn mạnh thế lực. Nếu có ngày đó ta hy vọng ngươi làm một chuyện cho ta...

Elf chi vương nghe nguyên linh cổ thụ nói chuyện y hệt như lời trăn trối, nàng càng khóc dữ dội: - Hu hu hu hu... Ngài nói đi, ta thề ta sẽ làm...

- Hài tử ngoan của ta... nếu có ngày ngươi gầy dựng lại được bộ tộc, hãy tìm một tinh cầu hoang sơ, sau đó hãy cho tộc nhân tiếp tục tế tự tổ thụ của bộ tộc, khi đó nguyên linh thế giới mới sẽ sinh ra theo đồ đằng cổ thụ... lúc ấy may ra ta lại có cơ hội quay về gặp lại các ngươi một lần nữa... mong rằng khi ấy... bi kịch giữa ta và tinh linh tộc không tái diễn...



- Ngài còn trở về được thật sao? Ngài không gạt ta chứ?

Gaia cổ thụ: - Ta không biết, nhưng ta linh cảm thấy điều đó. Có lẽ sẽ có nhưng chắc tỷ lệ sẽ thấp. Thôi, chuyện đó quá xa xôi, giờ ngươi đem hết tộc nhân ra đây, để ta trả lại cho mọi người "hồn ấn".

- "Hồn ấn" là gì?

- "Hồn ấn" là dấu ấn linh hồn của mỗi sinh vật cấp cao khi sinh ra đã khắc dấu vết vào nguyên linh thế giới. Bình thường nó không quan trọng, không ai nhận ra nó. Nhưng nếu nguyên linh thế giới bị phá hủy giống ta sắp tới, thì "hồn ấn" sẽ trở nên rất quan trọng. Nó giống như một cái nút đậy của cái bong bóng, và linh hồn mỗi người chính là cái bong bóng ấy. Khi nguyên linh thế giới tiêu tan, các "hồn ấn" tiêu tan theo, như vậy các linh hồn sẽ có lỗ thủng, mọi người sẽ không c·hết đi nhưng con đường đột phá lên cao đã mất.

Elf chi vương: - Trời ơi, "hồn ấn" làm linh hồn bị thủng lỗ thì đâu đột phá được linh hồn, đâu sinh ra "Hồn nhãn" để khám phá các chiều không gian, tích trữ đủ năng lượng trở thành cao thủ cấp Hành Tinh được!

(PS: sẽ bàn kỹ lúc sau)

Gaia cổ thụ: - Phải, và cao thủ cấp Hành Tinh cũng không thăng cấp "Hồn nhãn" được nên không phát hiện ra càng nhiều chiều không gian để tăng cường năng lượng, không đột phá được cấp Thái Dương và các cấp sau nữa.

- Nếu nó phiền phức như vậy, sao ngay từ lúc sinh ra, các nguyên linh thế giới không trả cho mọi người?

- Không đơn giản như vậy đâu! Hồn ấn giống như cuống rốn giữa đứa con và người mẹ, nó là nơi liên kết giữa linh hồn sinh vật và nguyên linh thế giới, nó vừa thuộc về sinh vật lại vừa thuộc về nguyên linh thế giới. Bình thường do nguyên linh thế giới gìn giữ, nếu bắt buộc gỡ nó ra thì giống như cắt một cục thịt trên người vậy, bao nhiêu "hồn ấn" là bấy nhiêu cục thịt... Cho dù nguyên linh thế giới không có cảm giác đau nhưng khi cắt đi, cũng sẽ bị suy yếu... cắt càng nhiều thì càng suy yếu.



- Hu hu hu... tội nghiệp cho ngài quá, thật lòng ta không biết như vậy...

Gaia cổ thụ: - Đây là quy luật của vũ trụ, chúng ta chỉ biết tuân thủ mà thôi. Huống chi trong chuyện này nguyên linh thế giới cũng có chỗ lợi to lớn.

- Nào có gì lợi đâu thưa ngài?

Gaia cổ thụ: - Có chứ! Khi một thế giới sinh ra một hoặc nhiều cao thủ cấp Hành Tinh trở lên, họ sẽ phải bảo vệ nguyên thế giới của họ, bởi vì nếu nguyên linh thế giới bị tiêu diệt thì con đường võ đạo sẽ bị cắt đứt không phát triển được. Đây được xem như một cái chốt bảo hiểm để nguyên linh thế giới tự vệ, sinh tồn...

Elf chi vương thở dài: - Ôi, vũ trụ sao mà phức tạp đến vậy!

Vừa than thở xong Elf chi vương vội chạy vào tổ địa thả mọi người ra cho họ được nhận lại Hồn ấn, dù rằng chưa chắc họ cần. (chạy vào tổ địa để có gì kịp thu mọi người, bên ngoài không thu được vì bị cố định không gian)

Gaia cổ thụ lặng thinh trao trả hồn ấn cho từng người, đặc biệt là tinh linh tộc trưởng, nó vừa trao trả vừa suy nghĩ:

"Giờ sắp tự bạo, trả lại hồn ấn xem như kết thiện duyên. Vả lại ta nghi ngờ hồn ấn này mang theo dấu vết của ta, khi bộ tộc này cầu nguyện đồ đằng tổ thụ, rất có thể dấu vết của ta sẽ in lên nguyên linh thế giới mới sinh ra... Như vậy ta có thể một lần nữa quay về giống như truyền thuyết trọng sinh vẫn lan truyền trong cộng đồng nguyên linh thế giới! Thôi mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên... Ủa mà ta đã là thiên rồi mà, phải sửa lại:

Mưu sự tại thiên mà thành sự tại liên vũ trụ!

Cầu xin liên vũ trụ cho ta có cơ hội trọng sinh, nếu được trọng sinh ta hứa sẽ sống tốt hơn lần này!"

Gaia cổ thụ vừa suy tư cầu xin vừa hoàn thành trả lại hồn ấn. Nó hoàn toàn không biết hành động cầu sinh rất "nhân tính" của nó lại bằng một cách huyền diệu nào đó tới được tai của một vị "Tồn tại không ai biết được" trong liên vũ trụ, đại nhân vật này khẽ nhúc nhích mí mắt đang ngủ say, một ý niệm thoáng qua trong đầu vị đại nhân vật này:

"Khà khà khà... thật là một nguyên linh thế giới thú vị... học theo con người cầu xin trời cao... Ta cũng không nỡ để ngươi tiêu tán, giúp ngươi bảo tồn nguyên linh bất diệt một lần... hy vọng ngươi sống tốt... hài tử của ta..."