"Tragedy is a tool for the living to gain wisdom, not a guide by which to live."
— Robert F. Kennedy
“Cút!”
Giữ chắc khẩu súng trong tay, Aja lạnh lùng nói. Đôi mắt đỏ ọc những tia máu quét qua lũ côn đồ. Đúng như hắn đoán, tên thủ lĩnh đã bị bắn gục, đám còn lại chỉ là một tập thể hoảng loạn.
Homo Sapiens là như vậy. Là một sinh vật có tập tình xã hội, họ cần có người thủ lĩnh, và sẽ đặt hết niềm tin vào con đầu đàn. Khi di chuyển theo số lượng đông đúc, phần bản năng hung hăng và bạo lực của bầy đàn sẽ liên kết với nhau, tạo nên một tập thể cuồng bạo nguy hiểm. Nhưng khi tách rời chúng thành từng cá thể riêng lẻ, homo sapiens lại bộc lộ bản chất hèn nhát và sợ sệt.
Tất cả đều đang bất động. Chúng đờ người ra vì khiếp hãi, cũng là do Andrenaline trong máu tăng cao, khiến mọi hoạt động của não bộ bị ngưng trệ. Có lẽ, chỉ một xác người vẫn là chưa đủ.
Đoàng!
Lần này là một viên đạn vào giữa trán, được ngắm bắn vô cùng chuẩn xác bởi Aja, kẻ thư sinh chân yếu tay mềm nhưng luôn đạt điểm tuyệt đối bộ môn Bắn súng trong chương trình Nghĩa vụ quân sự. SIG Sauer M17, súng lục tiêu chuẩn của quân đội Hoa Kỳ, cũng được sử dụng rộng rãi ở nhiều nơi trên thế giới, cỡ đạn 9mm, hiệu quả trong phạm vi 50m.
Kẻ bị bắn chính là tên đã giơ tay tát lên mặt Emily lúc nãy. Viên đạn phá toang phía sau đầu hắn, khiến các mảnh óc văng tứ tung. Hắn bị đẩy bay về phía sau và chết ngay lập tức.
“Cút!”
Aja gằn lớn giọng quát lên. Bằng một tông giọng trầm đầy quyền uy tới mức chính bản thân hắn cũng bất ngờ, vốn đối ngược với chất giọng nhẹ nhàng và thủ thỉ thường ngày, hắn truyền sự giận dữ và thể hiện quyền uy tới tất cả những ai đang có mặt. Đó là một mệnh lệnh. Một mệnh lệnh được đưa ra bởi một con đầu đàn có trong tay sức mạnh vượt trội và một giọng nói uy quyền. Chừng ấy đã là quá đủ để kích hoạt bản năng phục tùng và khiếp sợ của đám đông homo sapien này. Chúng tán loạn bỏ chạy khỏi con hẻm cụt.
“Mày! Đứng lại”
Đoàng!
Aja lại gầm lên, và bắn một viên đạn sượt qua chân tên người Ý. Tên này hoảng loạn vấp ngã, rồi sợ hãi quay lại nhìn hắn như nhìn một hung thần.
“Dẫn bọn tao ra khỏi nơi này, ra khỏi thành phố này, bằng con đường bí mật nhất mà mày có thể biết!”, Aja gằn từng chữ, lúc này dòng máu đỏ tươi từ vết thương trên đầu đã chảy xuống mặt hắn, càng khiến hắn trở nên ghê rợn, “Và mày biểu lộ bất kì một hành vi đáng ngờ nào nữa, tao sẽ bắn nát sọ mày, ngay – lập – tức!”
Tên kia lấm lét gật đầu lia lịa. Aja lại lia lia khẩu súng, ra hiệu cho hắn mau đứng dậy và dẫn đường.
Hắn không còn nhiều thời gian. Aja thầm nghĩ. Cơ thể hắn còn có thể trụ được tới bao giờ đây, và bầy Zombie liệu có lan tràn tới khu ổ chuột này? Khu ổ chuột của thành phố Odin có khoảng bao nhiêu người nhỉ? Hắn đã đọc qua tài liệu trước khi tới đây mà. Gần một triệu người! Hoặc có thể hơn, vì số liệu ở đây làm sao chính xác được? Hơn một triệu người, với tỉ lệ lây nhiễm thấp hơn 10%, theo như nghiên cứu của thầy Ivan! Con số cụ thể dưới 10% là bao nhiêu, lượng dữ liệu còn quá ít để kết luận, nhưng Aja ước chừng là 6 – 7! 6% của một triệu người, là 60 ngàn con Zombie! Bị kẹt trong khu ổ chuột này sẽ là bản án tử!
Nhưng chạy ra đường lớn cũng tương đương với tự tìm cái chết. Hắn chắc chắn những ngả đường lớn của thành phố đã bị phong toả. Lý do vì sao ư? Vì lính Liên Hiệp Quốc đã có mặt ở nơi xuất hiện con Zombie đầu tiên! Bảo tàng Odin, khu Ai Cập. Đợt bảo trì không cho phép bất kì ai bước vào, nhưng lính của UN lại có mặt. Ngay sau khi thầy Ivan tuyến bố về khả năng tồn tại của giống loài Homo-Zombien.
Mọi chi tiết vụn vặt được xâu chuỗi trong đầu Aja. Thiếu niên thiên tài 19 tuổi này chán ghét tiếp xúc với loài người, nhưng lại có sự hứng thú tột bậc với lịch sử nhân loại. Hắn cũng vô cùng rành về địa chính trị thế giới. Hắn còn có một trí nhớ ưu việt.
Người trung đội trưởng chịu trách nhiệm hướng dẫn hắn trong kì Nghĩa vụ quân sự đã nói gì về khẩu SIG Sauer M17 nhỉ? Chúng được trang bị 2 loại băng đạn 17 và 21 viên. Khẩu hắn đang cầm trên tay có 21 viên, được lấy từ tên lính hắn đã giết. Lính UN đồn trú tại Valhalla sẽ không được trang bị loại súng tiêu chuẩn cỡ vậy, và băng đạn 21 viên cũng có vẻ quá xa xỉ cho những nhiệm vụ tại một đất nước Bắc Âu yên bình chưa từng trải qua chiến tranh trong gần hai ngàn năm.
Tên lính đó nói giọng Anh Mỹ, theo như Aja nhớ. Da hắn ngăm đen do cháy nắng, và vết rám vẫn còn rất đậm, chứng tỏ rất gần đây thôi, hắn vẫn còn hoạt động ở xứ nhiệt đới, chứ chắc chắn không phải Bắc Âu này. Những dấu vết trên da lại cho thấy di chứng của bệnh sốt rét châu Phi. Hắn có đề cập về hai “con” cấp thấp, chứng tỏ hắn rất có hiểu biết về chủng loài này.
Một tên lính UN người Mỹ, lại mới được điều động từ Nam Phi tới Bắc Âu, ngay thời điểm này, lại có hiểu biết về chủng loài mà thầy Ivan vừa phát hiện ra? Aja hoàn toàn không cho đây là một sự trùng hợp.
Nam Phi luôn được biết đến là cái nôi của loài người hiện đại, là nơi khởi phát của các Homo Sapien. Nếu người anh em của loài người, Homo Zombien thực sự tồn tại, chẳng nơi đâu phù hợp hơn Nam Phi để cho họ sinh sống tới ngày nay. Thời điểm thầy Ivan công bố về Homo Zombien cho tới nay là quá ngắn ngủi để các chính quyền thế giới khỏi hết bàng hoàng, chứ đừng nói tới tin tưởng vào học thuyết này, và hơn cả là quân đội càng không thể nào chấp nhận điều ấy. Một sĩ quan tỏ ra quá bình tĩnh khi nói về chủng loài này, lại từng chinh chiến ở Nam Phi, cho thấy việc các chính quyền thế giới vốn đã biết về “họ” từ lâu. Chỉ là sự tồn tại ấy đã được giữ kín qua rất nhiều năm cho tới khi Ivan Rumanov làm sửng sốt giới khoa học.
Aja Dracul, một thường dân 19 tuổi, chỉ bằng vài chi tiết như vậy, đã có thể dễ dàng bóc mẽ một phần sự thật về bí mật khủng khiếp nhất lịch sử nhân loại, nhanh chóng như vậy đó.
Và từ việc tạm chấp nhận những giả thuyết kia làm nền tảng với sự tự tin khá cao, Aja đi tới những suy luận tiếp theo.
Ai Cập. Ngay sau khi bị thầy Ivan đụng vào chỗ ngứa, UN đã ngay lập tức điều động những binh lính có kinh nghiệm chiến đấu với Homo Zombien, tới bảo tàng Odin, và xuất hiện trong khu Ai Cập, giống hệt một gia chủ khi bị trộm đột nhập thì sẽ chạy ngay tới chỗ két tiền. Ai Cập có thứ gì có thể liên tưởng tới chủng loài này? Nền văn minh sông Nile cổ xưa. Các Pharaoh thần thánh. Những công trình Kim Tự Tháp mà tới tận ngày nay nhân loại vẫn chưa khám phá ra cách thức xây dựng. Tutankhamun!
“Chúng” tới đây vì Tutankhamun. Chúng, bao gồm cả hai phía. Homo Sapien và Homo Zombien.
Vì sao Aja cho rằng Homo Zombien, các Zombie kia, đã từ nơi khác tìm tới đây, chứ không phải là một mầm bệnh Zombie nào đó đã lây lan từ các di chỉ cổ xưa của Ai Cập trong viện bảo tàng? Rất đơn giản, dựa trên động thái chuẩn bị binh lính của UN. Nếu chỉ là một mầm bệnh hay một con zombie cổ xưa tình cờ tỉnh giấc, họ hẳn đã sớm có thể kiểm soát tình hình một cách dễ dàng hơn. Bảo tàng Odin đã nằm ở đây hơn một trăm năm rồi, UN thiếu gì cách thức để triệt tiêu mầm mống mà họ e sợ này?
Điều lính từ Nam Phi tới, đơn giản là để đối phó với mối đe doạ cũng từ Nam Phi tới: một cuộc tấn công Zombie! Nhắm thẳng tới xác ướp của Tutankhamun!
Một bầy zombie cấp thấp đương nhiên không thể tự tổ chức một cuộc tấn công như vậy. Và tên lính lúc nãy cũng đã xác nhận điều đó, hắn đề cập tới loài cấp thấp, cũng tức là đang chờ đợi một con cấp cao.
Một Homo Zombien cấp cao! Suy nghĩ này đột ngột khiến Aja sợ hãi. Dẫu biết rằng bị vây hãm bởi 60 ngàn con Zombie so với việc đối mặt với một Homo Zombien cấp cao, đều chẳng khác gì nhau đều là án tử, nhưng điều này chẳng hiểu sao vẫn khiến hắn sợ hãi.
Một Homo Zombien cao cấp, nếu đúng như hắn và thầy Ivan cùng suy đoán, sẽ có trí tuệ không hề thua kém nhân loại. Khu ổ chuột Odin, nơi chứa một triệu dân không sức phòng vệ, không được ai bảo vệ, chắc chắn sẽ là điểm đến chiến lược của bầy zombie, để gia tăng lực lượng. Hắn và gia đình đang ở ngay trung tâm chiến trường!
Khi tiếng rống thảm thiết từ đám côn đồ đằng xa vang lên, cũng là lúc Aja biết nỗi sợ của mình đã thành hiện thực.