Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 308: Làm loạn.



Chương 307: Làm loạn.

Vị nữ tư tế bước những bươc chân ưu nhã rời khỏi căn phòng này.

Nhưng áp lực mà cô ta để lại trong lòng mỗi người giờ lại giống như một tảng đá lớn.

Tất cả mọi người đều không thể nào ngờ được, nữ tư tế nhìn có vẻ hiền từ dễ bắt nạt của Sinh Mệnh giáo hội lại kinh khủng đến như vậy.

Nếu Bạch Hồn có mặt ở nơi đây, hắn sẽ lập tức đánh giá ra thực lực chân thực của nữ tư tế kia đã đạt tới ngưỡng nửa bước siêu thoát.

Nhưng do đeo một phong ấn lên trên đôi mắt nên thực lực cô ta mới hạ thấp xuống, tương đương với một Vương Giả cấp đỉnh phong.

Giờ này, tất cả những người trong phòng đều cảm thấy may mắn khi không thấy người ta mềm yếu mà chọc giận người ta.

Không thì cơn thịnh nộ của những người hiền lành lúc nào cũng là cơn thịnh nộ kinh khủng nhất.

Cứ nhìn giáo chủ của Ám Ảnh giáo đoàn là biết, người này đã sững sở được 10 giây liên tục rồi.

Thực tế, giáo chủ của Ám Ảnh giáo đoàn đứng sững như vậy là do thân thể ông ta đã biến dị, lập tức hóa thành cây gỗ ngay khi bị ánh mắt của nữ tư tế kia quét qua.

May mắn, hắc ám trên người lão ta cũng không phải hạng tầm thường, khi mà thứ hắc ám ấy đang nhanh chóng ăn mòn năng lượng do ánh nhìn của nữ tư tế kia gây ra.

Nhưng như thế này vẫn chưa đủ nhanh, nếu như Ám Ảnh giáo chủ không thể thoát được ra khỏi trạng thái hiện tại, bài diễn thuyết khi nãy cũng chỉ là một lời nói suông, không ai sẽ đi theo một kẻ không có chút thực lực nào khởi nghiệp trong cái thế giới siêu phàm này.

Sẽ không ai quan tâm đến một kẻ nói như rồng leo, làm như mèo mửa.

Biết vậy, Ám Ảnh giáo chủ lúc này cắn răng, lão lập tức sử dụng một sợi thần lực được Cổ Thần Bóng Tối ban cho mình từ trước đó.

Trong nháy mắt, khí thế của lão bùng lên, không hề thua kém so với tế tự của Sinh Mệnh giáo hội.

Thoát ra được khỏi trạng thái hóa gỗ, Ám Ảnh giáo chủ lập tức hít thở như chưa bao giờ được hít thở, nhưng rất nhanh chóng, lão đã che giấu đi sự yếu đuối của mình, lập tức chuyển sang tư thế như chuẩn bị chiến đấu.

Điều này cũng khiến nữ tế tự phải bất ngờ.

Hai người không nói không rằng mà đối chọi với nhau, hai vị nửa bước siêu thoát đối đầu lập tức khiến cho không gian xung quanh trở nên vặn vẹo.

Nhưng cuộc đối đầu này cũng chỉ kéo dài được ba giây rồi cả hai bên đều nhượng bộ mà giảm đi uy thế.

Dù sao một người có khí thế của một thực thể nửa bước siêu thoát chính là do một sợi thần lực, càng dùng năng lượng sẽ càng tiêu hao.

Người còn lại bản thân vốn là một thực thể nửa bước siêu thoát, nhưng đã chủ động phong ấn mình để đi vào lãnh thổ của Liên Minh Nhân Loại này, nếu cô ta gỡ phong ấn ra quá lâu, Nhân Đạo Đại Trận có thể phát hiện và trục xuất cô ta ra khỏi thế giới này.

Tư tế nửa bước siêu thoát cũng nhìn ra được Ám Ảnh giáo chủ cũng chỉ là một con hổ giấy, nhưng cô cũng không rảnh mà đi vạch trần lão ra làm gì, nên thực thể này không thèm nhìn lão thêm một mắt nữa, chỉ hừ nhẹ một cái rồi quay đầu rời đi.

Trước khi rời đi, nàng chỉ dùng một ánh nhìn đã lập tức nghiền nát chiếc ghế ngồi hoa lệ luôn dành cho Sinh Mệnh giáo hội.

Từ giờ trở đi, giáo hội này sẽ không còn là một thành viên, không liên quan và cũng không quan tâm đến hành động của các thế lực ngầm khác tại vùng Tiểu Tu Chân Liên Minh này nữa.

Nàng vốn gia nhập vào hội của các thế lực ngầm này chỉ đơn giản là vì muốn có thêm một con đường thu thập thông tin, rộng tung lưới để tìm ra hạt giống của Sinh Mệnh Thần Thụ nhanh nhất có thể, không phải là để tham gia cách mạng hay lật đổ gì ở đây.



Nên nàng cứ như vậy mà rời đi, không một chút nuối tiếc nào.

“Có lẽ lần sau ta nên nghĩ đến việc đàm phán, hợp tác với chính phủ là Liên Minh Nhân Loại.”

Đối phương đã ra khỏi cửa, uy áp trên người Ám Ảnh giáo chủ cũng ngày càng suy giảm cho tới khi lão trở lại bình thường, lại một lần nữa trở về một tên Vương Giả cấp không có chút uy h·iếp nào với những người xung quanh.

Nếu có lần sau, lão chắc chắn sẽ tránh con mụ điên kia càng xa càng tốt.

Cái vẻ nho nhã hiền hòa, lúc nào cũng tỏ ra là người tốt kia hoàn toàn là một tấm mặt nạ, lão hoàn toàn có thể cảm nhận được sự điên cuồng trong ánh mắt của nữ tư tế của Sinh Mệnh giáo hội.

Lúc này Ám Ảnh giáo chủ hối hận không thôi, nếu như lão mà biết được thực lực chân chính của nữ tư tế, có lẽ giờ này trong kế hoạch của hắn cũng đã có một chiến lực đủ để đối trọng lại với Liên Minh Nhân Loại cũng nên.

Nhưng nghĩ lại nếu không cho tư tế của Sinh Mệnh giáo hội ra ngoài rìa, thì cái tư tưởng trung lập kia sẽ còn bám rễ ở trong lòng các thế lực ngầm này.

Kế hoạch của hắn khi đó chắc chắn sẽ bị người cản trở.

Nên loại bỏ được Sinh Mệnh giáo hội ra khỏi kế hoạch lần này cũng là một chuyện tốt.

Hiện tại, trong căn phòng này chỉ có 2 người là Tiên Minh thái thượng trưởng lão, và giáo chủ của Huyết Nhục giáo đoàn là không bị ảnh hưởng, từ nãy tới giờ, họ đều rất thoải mái mà xem cuộc vui.

Chứng tỏ hai người này vẫn có con bài chưa lật cấp độ nửa bước siêu thoát.

Lúc này, một lão giả tiên phong đạo cốt lập tức đứng lên, đây là đại diện của phía Tiên Sơn trong cuộc gặp mặt lần này, một vị thái thượng trưởng lão đến từ Tiên Minh.

“Được rồi, nếu như các vị ngồi ở đây đều đã đồng ý với ý kiến của Ám Ảnh giáo chủ, vậy thì xin mời ngài giáo chủ tiếp tục bài phát hiểu của mình.”

Cảm nhận được ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về phía mình, Ám Ảnh giáo chủ gật đầu hài lòng.

“Các vị, như các vị đã chứng kiến trong nhiều ngày qua, uy vọng của phe Liên Minh Nhân Loại ở khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh này đang ngày càng lên cao.

Đặc biệt, sau khi thống đốc mới tới nơi đây đã dùng biện pháp mới để cho các học sinh có thể thức tỉnh nhiều thiên phú, điều này lại càng khiến cho uy tín của Liên Minh Nhân Loại tăng cao trong lòng dân chúng.

Nhưng ta nói, liên minh thành cũng bởi thức tỉnh thiên phú, nhưng bại cũng bởi thức tỉnh thiên phú.”

Lần này, rõ ràng Ám Ảnh giáo chủ đã chuẩn bị cho lần gặp mặt này vô cùng đầy đủ, đủ các thể loại số liệu khác nhau để có thể thuyết phục đám người ở nơi đây.

“Như các vị đã chứng kiến, đây chính là thông tin về tất cả những thí nghiệm về việc có thể thức tỉnh được nhiều thiên phú đã từng diễn ra.

Những thí nghiệm thành công sau đó thường nhận là sự sụp đổ của một thế lực, ta nghĩ rằng các vị cũng từng nghe qua quy tắc cân bằng rồi, đúng chứ?

Lần này vị thống đốc của chúng ta thành công chính là nhờ vào thực lực của hắn ta đủ mạnh.

Nhưng nếu như các thế lực yếu đuối cũng đòi nhúng chàm vào công nghệ này đâu?”

Một câu hỏi này lập tức khiến cho tất cả mọi người ở đây phải chú ý.

Nhiều người cũng đoán được vị Ám Ảnh giáo chủ này muốn chơi trò tổn hại gì.



“Haha, ta hiểu, ý của Ám Ảnh giáo chủ ngài chính là dùng mấy con tôm nhỏ này để khuấy đục thế cục ở vùng Tiểu Tu Chân Liên Minh này lên, đúng chứ?”

Đây là lần đầu tiên mà đại diện của một thế lực lớn khác là Huyết Nhục giáo đoàn phát biểu ý kiến.

Chỉ thấy Huyết Nhục giáo chủ cũng có phong cách ăn mặc khá tương tự với Ám Ảnh giáo chủ, nhưng chỉ khác là màu áo choàng của hắn là màu đỏ như máu, với lại tên này cũng hành động cực kỳ cà lơ phất phơ.

Đôi chân đầy lông của hắn đang thoải mái gác lên trên bàn hội nghị, năm ngón chân liên tục chuyển động, thoải mái mà lan cái mùi hôi chân của hắn ra khắp căn phòng họp này.

Khiến cho tên này nhìn kiểu gì cũng giống như một tên d·u c·ôn ngoài đường, hơn là một người quyền cao chức trọng.

Ám Ảnh giáo chủ và những người ở quanh đây cũng không để ý tới cái hành động làm người phải khó chịu của đối phương.

Dù sao chăng nữa, thực lực của Huyết Nhục giáo chủ cũng là một thứ không thể bàn cãi trong hội nghị này.

“Haha, Huyết Nhục giáo chủ nói rất đúng.

Chúng ta có thể dựa vào những thế lực, các gia tộc dưới trướng mình lan tỏa thông tin về cách làm sao để có thể thức tỉnh nhiều thiên phú ra toàn bộ khu vực.

Đến lúc đó, vô số cánh cổng không gian kết nối với những thế giới mạnh mẽ sẽ được mở ra, đến lúc đó, ta muốn nhìn xem đám người của Liên Minh Nhân Loại kia sẽ phải ứng đối tình huống này như thế nào.”

Trong căn phòng họp, người của tất cả các thế lực ngầm lúc này đang cười vô cùng vui vẻ.

“Hahaha, vì tự do và độc lập cho Tiểu Tu Chân Liên Minh này!”

Cả đám người đều hô khẩu hiệu cực kỳ vang dội, nhân danh đủ các lý do chính nghĩa, nhưng thực tế đám người này tất cả đều đang nghĩ tới lợi ích mình có thể cầm được sau vụ việc lần này.

Nếu có thế lực nào đó muốn tự do ở nơi đây, đó chỉ có mỗi Tiên Minh là có ý nghĩ này mà thôi.

Ám Ảnh giáo chủ nhìn vào đám đồng minh của mình mà cười lạnh, hắn chỉ hi vọng đám người này có thể cầm chân được Liên Minh Nhân Loại lâu nhất có thể, để hắn tìm ra được thân xác của Cổ Thần Bóng Tối.

Ngay lúc đám người còn đang bàn luận sôi nổi, chợt cánh cửa của căn phòng này lập tức b·ị đ·ánh nát.

Từ phía bên ngoài, hàng loạt những sinh vật kỳ kỳ quái quái bước vào nơi đây.

“Tê, nơi này bốc mùi làm ta liên tưởng đến một đám chuột trong cống ngầm vậy.”

Một giọng nói khàn khàn đầy vẻ chế giễu vang lên.

Ánh mắt của những người dẫn đầu các thế lực ngầm đều không hoan ngênh đám người không mời mà đến này chút nào.

“Một đám sâu bọ được trộn lẫn chung với nhau như vậy, nếu ta đoán không sai, các ngươi chính là Diệt Thần Hội đi.”

Hai bên đều giương cung bạt kiếm, nhưng nhìn vào tình hình hiện tại, các thế lực ngầm ở Tiểu Tu Chân Liên Minh này hoàn toàn kém hơn so với bên Diệt Thần Hội một đầu.

Ở phía các thế lực ngầm, ngoài Tiên Minh, Ám Ảnh giáo đoàn, và Huyết Nhục giáo đoàn ra, hoàn toàn không có bất cứ một thế lực nào có thể đưa lên mặt bàn.

Còn bên phía Diệt Thần Hội, ai nấy đều tỏa ra uy thế từ cấp độ Thánh Giả đến Chân Thần cấp, hoàn toàn áp đảo đối phương.



“A, một đám chó hoang rời xa chủ mà còn dám sủa loạn sao?

Các ngươi có thể sẽ c·hết trước khi chủ nhân của các ngươi tới cứu các ngươi đấy, mà chắc gì đám ngoại thần kia đã biết đến sự tồn tại của các ngươi. Haha.”

Bị người cười nhạo như vậy, các thế lực ngầm đều chỉ có thể trầm mặc, cay cú vì đám người kia nói đúng không có gì có thể cãi được.

Nếu động thủ đánh nhau ngay bây giờ, người chịu thiệt sẽ là bọn họ.

Đúng lúc này, từ đội hình của Diệt Thần Hội, một người mặc trên mình một bộ áo giáp hiệp sĩ đỏ đầy gai góc bước lên phía trước.

Tất cả những tiếng cười đùa lập tức ngừng lại ngay khi mọi người thấy được sự xuất hiện của người này.

“Rất xin lỗi các vị, bọn thuộc hạ của ta không biết đường giữ mồm giữ miệng cho lắm, mong các bị bỏ qua cho.”

Dù biết đây chỉ là thủ đoạn của đối phương, vừa đấm vừa xoa, nhưng đám tà giáo cũng biết nên biểu hiện như thế nào.

Ám Ảnh giáo chủ lập tức đứng ra làm người hòa giải.

“Haha, không có gì, nếu các vị từ Diệt Thần Hội có mặt ở nơi đây, thì chắc chắn chính là để nhằm vào Liên Minh Nhân Loại, mà Liên Minh Nhân Loại là kẻ thù của chúng ta.

Người ta thường nói kẻ thù của kẻ thù là đồng minh, như vậy chúng ta tự nhiên chính là đồng minh của nhau rồi.

Không biết các vị Diệt Thần Hội hôm nay đến khu vực hoạt động của chúng ta làm gì đây?”

Trước câu hỏi từ phía đối phương, thủ lĩnh của đám người Diệt Thần Hội rất khiêm tốn trả lời.

“Chúng ta cũng đã nghe qua về cách mà mấy người muốn gây ra sự hỗn loạn tại khu vực Tiểu Tu Chân Liên Minh này, như vậy thì Diệt Thần Hội chúng ta cũng sẽ giúp các người một tay.”

Ngay sau đó, tên hiệp sĩ áo giáp đỏ chỉ vào chiếc ghế đã bị tư tế của Sinh Mệnh giáo hội đánh nát.

“Hơn nữa, chúng ta cũng muốn có một ghế trong hội đồng t·hế g·iới n·gầm này.

Chẳng phải các vị vẫn còn một vị trí trống ở ngay đó hay sao?”

Mục tiêu mà Diệt Thần Hội này nhắm đến vô cùng rõ ràng, chúng muốn có một chỗ đứng ở nơi đây, lấy Tiểu Tu Chân Liên Minh làm một căn cứ để q·uấy r·ối, hoặc cử người đi á·m s·át các vị Chủ Thần tương lai.

Cứ như vậy, mối quan hệ hợp tác giữa những thế lực ngầm của khu vực biên giới này và đám Diệt Thần Hội đã được thành lập.

Ngày hôm đó, tất cả các thế lực thổ địa ở khu vực biên giới này đều tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn.

Đầu tiên, Sinh Mệnh giáo hội là những người cho đóng cửa hệ sao Thanh Mộc, cắt mọi thông tin liên lạc với thế giới bên ngoài, hoàn toàn bế quan tỏa cảng.

Một trận pháp tràn đầy khí tức sinh mệnh được dựng lên, bao phủ hoàn toàn lục địa cây cối khổng lồ ấy, nội bất xuất, ngoại bất nhập.

Những thế lực khác cũng có biểu hiện tương tự, nhưng không bế quan tỏa cảng hoàn toàn.

Như phía Tiên Minh, bọn họ chỉ chặn tất cả thông tin liên lạc từ bên ngoài vào lãnh thổ do Tiên Sơn quản lý mà thôi, đồng thời tạm hủy tất cả những hoạt động giao thương với thế giới bên ngoài.

Khu vực biên giới Đỏ, vốn là một ổ t·ội p·hạm luôn thách thức chính phủ, từng tuyên bố sẽ không bao giờ đóng cửa, nhưng hiện tại, trận pháp của khu vực này đã được dựng lên, gây ra một cơn bão năng lượng khiến cho không một con tàu nào có thể tiếp cận nơi đây.

Các thế lực ngầm thu mình lại như vậy lập tức khiến cho phía Liên Minh Nhân Loại bối rối, không biết phải xử lý chuyện này ra sao.

Nhưng tất cả mọi người đều cảm nhận được đây giống như là sự bình yên trước khi cơn bão ập tới.